- Hắc hắc, nổ rồi, nổ rồi.
Với cường độ của quả bom bia, đám người Tấn quốc không chết cũng trọng thương.
Giả Quỳ nhìn về phía tiếng nổ lớn làm rung chuyển cả mặt đất mỉm cười.
Lão ta còn giơ một tay lên cổ ra hiệu cho Điền Xạ cùng với Uông Bá Điền, ý định sau khi xử lí xong Mạc Kiếm Môn sẽ giải quyết luôn đám người Đoạn Nhai.
Diệt cỏ phải tận gốc.
nếu đã tính kế kẻ khác thì không lý gì để cho người của đối phương sống sót được.
- Không cần để tâm đến bọn người Tấn quốc, tất cả tiếp tục tiến lên.
Uông Bá Điền nét mặt hung ác huyết lệ lên tiếng.
Lão ta vốn là người Liêu, căn bản không phải lo lắng việc trả thù của Tấn quốc, mà Tấn quốc chắc chắn cũng không thể vì một đám cao thủ huyền cấp lại đi gây chiến với tất cả độc sư nước Liêu được.
Sau trận công phá lần trước của hai phái kia, một số công trình đã bị thương tổn ít nhiều, song vẫn không có vấn đề gì quá lớn.
Thế nên khi nhìn thấy cảnh toang hoang trước mặt, Giả Quỳ nhíu mày khó hiểu nói:
- Bọn chúng cùng đường nên tự phá hủy công trình sơn môn? Thật là ấu trĩ!
- Cũng có thể đây là kế sách tung hỏa mù, mọi người không được chủ quan.
Tuyệt đối không để bất kỳ con cá nào lọt lướt cả.
Tỏ ra là người bình tĩnh nhất, Uông Bá Điền lớn tiếng căn dặn mọi người.
Thuộc về phe độc sư ủng hộ chiến tranh, lão ta được giao nhiệm vụ phải nhanh chóng dẹp yên các thế lực ủng hộ quân đội bên trong Yên quốc.
Chỉ cần thành công, địa vị của lão bên trong độc sư hội cũng sẽ thăng tiến không ít.
Khi bước vào bên trong quảng trường sau đại môn, khắp nơi liền đều là bàn ghế, tủ giường, ngay cả những vật dụng bằng đá cũng bị đem ra ném bỏ ở khắp nơi.
Tràng cảnh này chẳng khác nào khung cảnh một căn nhà bị thổ phỉ vào cướp phá qua.
- Định dùng những thứ này làm chướng ngại vật cản đường chúng ta sao? Haha, bọn chuột nhắt Mạc Kiếm Môn chắc quá sợ hãi nên bí quá hóa liều rồi.
Xem ra mọi thứ mà Viên Can thông tri cho chúng ta đều là chính xác, đám đệ tử tinh anh sẽ mang theo tài nguyên mấy trăm năm của tông môn để tháo chạy.
Dẫn đầu đoàn người tiến vào, Điền Xạ cười to đầy cao ngạo.
Lặng lẽ nhận tiền của Tấn quốc, lại bí mật đàm phán đầu nhập vào Liêu quốc là nước cờ mà vị chưởng môn của Thanh Hà Môn này đã lựa chọn.
Với những gì đang diễn ra, Yên quốc bị diệt là chuyện sớm muộn, tương lại môn phái của lão sẽ một bước lên mây, xưng hùng xưng bá.
Không chỉ có mình lão mà dường như ngay cả Uông độc sư và Giả Quỳ cũng đều có chung một suy nghĩ.
Theo như tính cách của Trương Bất Phàm thì trừ khi gặp ngộ nạn, nếu không lão ta và Loan Phụng nhất định sẽ không đến nước phải hi sinh để đoạn hậu cho đám đệ tử của mình.
Còn chuyện trong này có mưu kế gì đó thì chắn chắn không có phần lão ta rồi, lão mà có đầu óc nhìn xa thì Mạc Kiếm Môn cũng không đến nổi điêu đứng như hiện tại.
Lại có mật thám nằm vùng, đám người Giả Quỳ mười phần tin tưởng vào những gì đang diễn ra.
Đi xuyên qua quảng trường được nửa đường vẫn không thấy bóng dáng một đệ tử nào của đối phương, trong lòng Uông Bá Điền chợt cảm thấy có điều không đúng.
Nhưng sau khi quan sát nhiều lần, lão vẫn không tìm ra được vấn đề nằm ở chỗ nào.
Dưới thực lực tuyệt đối thì cho dù có bẫy rập cũng không thể thay đổi quá nhiều, mà xưa nay Mạc Kiếm Môn lại nổi tiếng quân tử, làm gì có sẵn cơ quan xây dựng bên bên trong cơ chứ.
- Hì hì, các người đang tìm kiếm gì vậy?
Bất chợt một giọng nói vang lên hấp dẫn chú ý của mọi người.
Lúc này, ai nấy mới phát hiện ra một tiểu tử ốm gầy đang ngồi trên một ụ đá lớn ở ngay trung tâm.
Trên tay của nó một cây pháo bông dài, sắc mặt hết sức bình thản, giống như đang ngồi hóng gió ở chỗ không người.
- Thằng nhãi kia, ngươi là người của Mạc Kiếm Môn? Khôn hồn thì nói cho chúng ta biết đám người các ngươi trốn ở xó xỉnh nào, Hổ gia ta sẽ nương tình mà tha cho ngươi một mạng.
Giả Quỳ lớn tiếng vừa đe dọa vừa dụ dỗ.
Tuy thông qua tin tức, bọn chúng đã sớm biết Tiểu Hắc là viện quân của Mộc gia.
Cơ mà đối với cao thủ Chân Võ Môn một đứa bé khoảng mười tuổi đầu thì làm gì có chút uy hiếp nào, nên ai nấy đều chẳng chút đề phòng hay lo lắng gì cả.
Vốn ai cũng đang chờ đợi cảnh đứa trẻ bị hù dọa đến sợ vỡ mật ra để cả đám được một phen đùa giỡn.
Tiếc là Tiểu Hắc lại chẳng phải con nít tầm thường, nó nhìn đối phương như một cách trào phúng rồi châm lửa vào pháo bông.
"Bụp bụp"
Pháo bắn lên trên đỉnh Kiếm Sơn thật hoa lệ, tiếc là thời điểm này lại chẳng ai có lòng dạ nào để thưởng thức cả.
Bị một tên nhóc phớt lờ, sắc mặt của Giả Quỳ liền trở nên hơi khó coi.
Lão ta định sai người bắt đứa trẻ lại để mình đích thân thẩm vấn thì phía sau Tiểu Hắc liền xuất hiện nhiều bóng ngươi· lại lấy từ trong người ra hai cây cờ trắng đen, khóe miệng cười nhạt nói:
- Bây giờ nếu các ngươi lập tức cút khỏi nơi đây, ta sẽ tha cho mạng chó của các ngươi.
Không chút kiêng nể, lời của Tiểu Hắc vừa dứt, Thanh Hà Môn, Hổ Lưu Phái và đám người của Uông Bá Điền đều nổi cả gân đên đầy mặt.
Để một tên nhãi chửi mắng, nếu như không tức giận mới là chuyện lạ.
- Khẩu khí thật lớn, để ta xem khi ngươi bị lóc từng miếng thịt trên người xuống thì biểu hiện sẽ thế nào.
Điền Xạ cười gằn đáp lại.
Lão ta liền vung tay cho đám đệ tử xông lên.
Riêng bản thân vẫn chậm rãi sóng vai cùng với Giả Quỳ và họ Uông.
- Cũng không sai biệt lắm
Nhìn thấy toàn bộ người của kẻ địch đã đi vào bên trong quảng trường, Tiểu Hắc khẽ gật đầu một cái, liền đừng dậy, hai tay cầm cờ không ngừng huy vũ, miệng hô to:
- Nhật nguyệt đồng sinh, âm dương giao hòa, lưỡng cực trận, khai cho ta.
- Tiểu tử đó đang làm trò khỉ gì thế?
Giả Quỳ gãi đầu một cái xoay sang hỏi
- Cái này.....Không ổn, là trận đồ, mau giết chết tên nhóc đó.
Kiến thức của Uông Bá Điền vượt xa đồng bọn, lão hét lên rồi lao thẳng về phía Tiểu Hắc.
Tiếc là lão ta vẫn chậm một bước, trận thế đã khởi, không thể ngăn cản được nữa.
Từng làn sương khói không biết từ đâu bỗng nhiên tràn ngập mọi nơi, bao phủ cả một quảng trường Mạc Kiếm Môn rộng lớn.
Bạn đang đọc bộ truyện Đệ Nhất Thần Thâu tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Đệ Nhất Thần Thâu, truyện Đệ Nhất Thần Thâu , đọc truyện Đệ Nhất Thần Thâu full , Đệ Nhất Thần Thâu full , Đệ Nhất Thần Thâu chương mới