Trảo thú điên cuồng xé rách không gian đánh nát vạn vật đập tới.
{Ầm} trảo thú đánh lên người Tiểu Tuyên huyết dịch điên cuồng trào lên phun ra ngoài.
- Phụt! Á hự, đáng chết lực đánh quá mức hung bạo ah!
Dị thú trước mặt huyết khí bao phủ ngập trời như một lĩnh vực, ánh mắt sắc lạnh nhìn Tiểu Tuyên như một con thỏ trắng rơi vào bẩy của thợ săn.
{Gầm} thanh âm vang dội chấn áp tứ phương làm cho vạn thú xung quanh quỳ rạp xuống.
- Nhân loại ngu muội, vậy mà dám đi tới lãnh địa của ta hôm nay ngươi sẽ trở thành đồ ăn của ta thôi.
Dị thú khổng lồ bước chân nhẹ nhà bước tới tựa hồ như đi trên mặt hồ tĩnh lặng.
- Ngươi! Ngươi! đừng qua đây! đừng qua đây!
Mặt kệ lời kêu gào của Tiểu Tuyên nó vẫn bước tới trước mặt há to miệng thú chuẩn bị nuốt chửng Tiểu Tuyên.
- Được rồi! cắt, cắt. Tốt! Tốt lắm, hôm nay đệ diễn rất tốt xuống đài được rồi,
Tiểu Tuyên đứng lên lấy chiếc khăn lau sạch mồ hôi nhìn tới phía dị thú quát
- Ngươi đó, ta nói là trước khi diễn có thể nào đánh răng được không, hôi muốn chết ta rồi.
Dị thú cũng đang ở trên đài liếm liếm chùi chùi thân thể nghe thấy lời này của Tiểu Tuyên ngay lập tức nhảy bổ vào người hắn, vươn móng vuốt liên hoàn vỗ lên mặt
{bốp, bốp, bốp} từng trảo từng trảo liên hoàn đánh lên mặt làm cho khuôn mặt của Tiểu Tuyên hai má sưng phù lên.
- Tha mạng, tha mạng ta, ta không dám nữa, không dám nữa,huhu.
Cả nhóm đứng bên ngoài nhìn một màn này không nhịn được cười phá lên
- Hahaha, Tiểu Tuyên ta không ngờ ngươi lại có ngày này ah, hahaha.