Đem Sai Đại Thần Thành Phế Tài

Chương 22: Sát thủ huynh đệ


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Nhờ vào phúc phận của Tuyệt Sắc, toàn bộ bốn người bọn họ đều phục hồi nhiệt huyết sôi trào, gia tộc Thiên Nhai Tri Kỷ cũng nhất thời trở thành trung tâm tiêu điểm của toàn bộ server. Quân Niệm thở dài nhẹ nhõm, may mắn là mấy người bị bọn họ tiêu diệt cũng không phải là nhân vật lãnh đạo gì cho lắm, nếu không gia tộc chiến cũng không chừng đã nổ ra ở đây rồi.

Tuyệt Sắc Tiểu Thâu: các vị, chúng ta xuất phát!!!

Tiêu Dao Yêu Tăng: đã biết, lão Đại …



Bốn người ở hai loại quan hệ đều họp lại đây, Quân Niệm nhìn vào Tiêu Mặc Thiên anh trong đội ngũ, lại nhìn về phía sau quả thực là đang xuất hiện một đám đông người muốn đi theo xem náo, trong lòng cô mơ hồ có chút lo lắng.

Sau đây,không biết ai sẽ bị giết đi? thao tác cuả anh như thế nào Được rồi, Quân Niệm lại bất giác thở dài, Kiếm Tiên như cô phỏng chừng sẽ phải tăng thêm một lượng lớn công việc.

Mục tiêu của Đinh Tuyết căn bản không cần các cô phải bỏ công phu tìm kiếm, Tuyệt Sắc cô nàng đã sớm nhắn tin tới rồi, vì đó cũng là phương tiện duy nhất để giải quyết, bây giờ bọn họ cơ bản đều tập trung đến đây.

Đối phương mặc dù không phải là nhân vật lãnh đạo cấp quốc gia, nhưng cũng có sự hậu thuẫn từ gia tộc, làm gì có chuyện trơ mắt đứng nhìn Đinh Tuyết Lâu của bọn họ muốn làm gì thì làm.

Tiểu Báo phóng viên: buổi tối tốt lành, bây giờ là hiện trường đưa tin của Tiểu Báo, hoan nghênh các vị đang quan tâm về hiện trường nhiệm vụ của Đinh Tuyết …

Ta Là Bát Quái: hả … không phải ngươi đã bị kén bạch hay sao?

Tiểu báo phóng viên: ha ha ha … Kén bạch chính là người của ta, còn bây giờ sẽ không gì có thể ngăn cản ta vạch trần sự thật. (cuồng tiếu)

Thiên Hạ Vô Địch: quá chuyên nghiệp …

Quân Niệm nhanh chóng chuyển đổi thành kênh đội ngũ, còn chưa kịp nói gì thì Tuyệt Sắc Tiểu Thâu cô nàng đã nhăn tin tới trên công cụ YY …

Quân Niệm vừa mở Y Y,đã rất nhanh tìm được Tuyệt Sắc bọn họ, hoá ra cô không phải là người đến trễ nhất, Tiêu Mặc Thiên anh hiện giờ cũng không biết đang ở nơi.

“Tiêu Mặc Thiên anh ta sẽ không lại bị lạc đó chứ?”

Chưa kịp lên tiếng trả lời, từ đầu bên kia cô đã nghe tiếng Yêu Tăng, Tuyệt Sắc có vẻ sửng sốt một chút, nghĩ đến chuyện hai người bọn họ có thể cho hai cô leo cây giống như lần đó, không khỏi rùng mình.

“Không thể nào? trường hợp này hẳn là người sẽ không chạy trốn chứ?”

Quân Niệm tuy ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong đáy lòng lại một chút tin tưởng cũng không có. Trước không thật ra cô cũng không phải chưa từng thấy Tiêu Mặc Thiên anh ra tay như thế nào ra tay, chính cô phải pk thật vất vả còn anh thì đã nhanh chóng bị đánh bại, hơn nữa anh cũng đã có tiền lệ chạy lạc, hôm chuyện anh thật sự muốn chạy trốn có tỷ lệ khá lớn a …

“Thật có lỗi, mới vừa trang bị nên tới chậm, các ngươi nói ai muốn chạy trốn? có thể nào mục tiêu đêm nay bị chúng ta dọa sợ đến nỗi không dám tới?”

Quân Niệm trên trán đầy hắc tuyến, anh hưng phấn như vậy là có ý gì?

“Khụ … Em nghĩ là bọn họ chắn chắn sẽ không nửa đường chạy trốn, thật rất mất mặt, mọi người đang nói là anh đó.”

“Ừ … Tiêu Mặc Thiên huynh, chúng ta đang nói chính là anh.”

“… Tiêu Mặc Thiên, anh hẳn là không có gì vấn đề gì chứ?”

Quân Niệm nghĩ nghĩ vẫn có chút lo lắng, người nầy sẽ không thể hiện ngoài miệng, một hồi có khi nào ba người bọn họ dọa anh bỏ đi mất?

“Hì hì. … Y Y đây là quan tâm đến anh sao? Ha hả … Yên tâm đi, anh không chết được đâu.”

Quân Niệm trên trán lại một lần nữa nỗi đầy hắc tuyến, nghe những lời này, thấy anh có thể tự tin đến tự kỷ như thế cô cũng không còn biết nói gì. Bất quá, giọng nói này cô cảm thấy như có gì đó là lạ. Một ý nghĩ thoáng qua trong đầu của Quân Niệm, nhưng cuối cùng cô cũng không thể nắm bắt được vấn đề là ở đâu.

“Tốt lắm, Y Y, ngươi vẫn phụ trách phía sau và đánh lén, các huynh đệ, cuộc chiến 4 địch bắt đầu rồi!”

Lời Tuyệt Sắc vừa nói ra, bên kia đã có người nhịn không được muốn động thủ trước, Quân Niệm khe khẽ nhướng mày, nhìn đồng đội nhanh chóng sắp xếp địa hình.

Kỷ năng Huyễn Lệ không ngừng xuất hiện ở màn hình, lực sát thương song phương từ đỉnh đầu không ngừng tuôn ra, Quân Niệm bay nhanh đến vừa hỗ trợ thêm huyết, vừa ngắm Tiêu Mặc Thiên.

Hoàn hảo, Quân Niệm thoáng thở ra nhẹ nhàng, xem ra anh hẳn là có lén lút luyện tập, kỹ năng pk lần này của anh không còn có trở ngại nữa. Thu hồi tầm mắt, cô xoay người đánh du kích hỗ trợ.

Nhân số quả nhiên là vấn đề, Quân Niệm phóng ra một kỹ năng, rất nhanh cô thi triển dũ thuật. Cô va Tiêu Mặc Thiên mỗi người đối phó một người,con Tuyệt Sắc và Yêu Tăng bên kia lại đang phải hai chọi ba. Những người này dù không phải là dạng cao thủ chỉ mấy chiêu là có thể ứng phó với Boss, nhưng cũng không phải là loại dễ dàng giaỉ quyết.

Sau khi ra chiêu Vạn Kiếm, Quân Niệm liếc nhìn về phía Tiêu Mặc Thiên, đối thủ của anh bên kia tựa hồ cũng không dễ đối phó, huyết điều của anh cũng đã xuống hơn phân nữa. Từ bỏ cơ hội thi triển kỹ năng công kích, Quân Niệm rất nhanh chóng điểm linh quang dũ thể để bổ sung huyết điều cho anh.

Bọn họ đánh nhau một hồi thì Quân Niệm bỗng nhiên bị đánh lén từ phía sau lưng, huyết điều của cô nhanh chóng rót xuống rất thấp. Tâm trạng cô nhất thời bị kiềm hãm, bọn họ còn có ngoại nhân giúp đỡ hay sao?

Cùng lúc ấy, trong nhóm bọn họ cũng bị công kích, huyết điều đều ở tình trạng rất nguy ngập, Quân Niệm nhanh chóng cấp khái dược cho bản thân, rồi xoay qua thi triển linh quang dũ thể. Hoàn hảo thêm đầy trạng thái cho bản thân, cuộc chiến này tựa hồ có vẻ nghiêm trọng.

Có lẽ chính là đối phương đã có vẻ muốn thua cuộc, Quân Niệm thầm nghĩ, bọn họ sẽ không mượn viện thủ đi chứ. Vì thế, cô tiếp tục chiến đấu …

Rất nhanh, sự thật đã chứng minh suy nghĩ của Quân Niệm sai hoàn toàn, bốn người bọn họ lại bị công kích, hơn nữa lúc này càng nhiều kẻ thù. Phòng bị hơi yếu nên Tiêu Mặc Thiên anh bị kẻ thù công kích nhiều hơn cô, huyết điều của anh đã xuống tới mức thấp nhất, chỉ cần một kỹ năng bình thường cũng hoàn toàn có thể giết anh.

Tuyệt Sắc rốt cục cũng nổi giận, còn muốn chừa cho bọn họ chút ít mặt mũi, thời gian chiến đấu cố kéo dài ra thêm một chút. Bây giờ thì xem đi, người ta đã không cảm kích thì thôi lại còn dám lên mặt làm những chuyện hèn hạ như thế.

Tuyệt Sắc Tiểu Thâu: còn không biết xấu hổ sao? Giúp các ngươi lưu lại chút ít mặt mũi. Không phải chỉ có các ngươi có gia tộc, có người giúp đỡ đánh lén bọn ta! Có bản lĩnh thì quang minh đến đây PK với ta đây, Đinh Tuyết Lâu ta thật đúng là không có mắt nhìn, đúng là một đám cặn bã!

Tiêu ao Yêu Tăng: Tuyệt Sắc xin bớt giận, người ta không có phẩm chất, không biết xấu hổ thì chúng ta cũng không thể giống người ta như thế, dù sao cả gia tộc họp lại đánh lén bốn người chúng ta, nói gì đi nữa thì bọn họ cũng thực mất mặt quá …

Thiên Hạ Đại Loạn: tình huống sao rồi? ta không thể đến hiện trường, Tiểu Báo phóng viên, Tiểu Báo phóng viên, ngươi chạy đi đâu rồi hả?

Tiểu Báo Phóng Viên: ách … Nói, hiện trường ta bị liên lụy …

Giải Trí Tin Tức: hiện tại ta tiếp tục đưa tin, nói …

Bạn đang đọc bộ truyện Đem Sai Đại Thần Thành Phế Tài tại truyen35.shop

Khuynh Tình Một Kiếm: hừ … nói chúng ta đánh lén? Lấy nhiều ép ít? Thời điểm Đinh Tuyết Lâu các ngươi giết sao không nói đến quang minh chính đại, sao không nói một chọi một? Chính mình đã không có tư cách thì cũng đừng dọa người!

Gian Thương Hoàng Tộc: chúng ta liên hợp đánh lén, như thế nào? Không phục? Đến cắn ta sao?



Quân Niệm nhìn thấy tình hình chiến trường càng lúc càng chuyển biến xấu, còn thêm kênh thế giới giống như đang đấu võ mồm, trong lòng cô cảm thấy đau.

Tiêu Mặc Thiên: còn nói xàm làm gì! Nếu không đánh tiếp thì anh sẽ bị tuị đánh lén đánh chết! có nhiều người như vậy cùng nhau đánh lén sao? Tại sao lâu chủ lại lựa chọn mục tiêu lá đám đồ điên này?

Quân Niệm lúc này chợt nhớ tới nhân vật Tiêu Mặc Thiên anh, tầm mắt cô nhanh chóng chuyển qua trên người anh, quả nhiên trong lúc mọi người lo cãi nhau, bọn người đánh lén lại càng đến nhiều. Quân Niệm thở dài, nhìn xem phẩm chất của đám người này, rõ ràng kém đến nỗi không chấp nhận được, ngay cả số người đánh so với đội của cô cũng phải đến gấp đôi.

Trong ống nghe điện thọai, Tiêu Mặc Thiên anh không kềm được thấp giọng mắng, làm cho Quân Niệm cô bất chợt có cảm giác có chút nhớ nhung khẽ mĩm cười.

“Tốt lắm, nói cho anh một tin xấu.” Quân Niệm khóe miệng khẽ nhếch lên, có chút giả dối mĩm cười, “Lúc Tuyệt Sắc và Yêu Tăng nổi giận lên chính là lúc bọn họ giết người thống khoái nhất, bình thường là sẽ không phản ứng. Nói gì đi nữa, anh lần trước vắng họp nên bọn họ vẫn còn nhớ kỹ, có thù tất báo là tác phong nhất quán của bọn họ, cho nên …”

“Cho nên? Vậy còn em ở đâu? Mặc kệ nhìn thấy anh chết?”

Quân Niệm nhìn nhìn bản thân cô đang cùng Khuynh Tình Một Kiếm tiến lui hỗn chiến, khi Thiên Nhai Ca Y, vừa định mở miệng nói câu”Tự thân khó bảo toàn”, liền thấy một ngoạn gia thật sự chính đại quang minh tấn công về phía Khuynh Tình Một Kiếm.

Quân Niệm ngẩn người, Quân Lăng Dạ?

Quân Lăng Dạ: em đi giúp những người khác đi …

Thiên Nhai Ca Y: hả? …

Quân Niệm quay về với suy nghĩ mờ mịt của chính mình, Tuyệt Sắc và Yêu Tăng bên kia đã bốc hỏa rầm rộ phấn khích giết được không biết bao nhiêu là ngoạn gia, cần người phải giúp bây giờ chỉ còn lại có Tiêu Mặc Thiên. Nhìn thoáng qua Quân Lăng Dạ, Quân Niệm di động Thiên Nhai Ca Y theo giải vòng vây tiến đến gần chỗ Tiêu Mặc Thiên.

“Ách … Đã nói là em sẽ không thấy chết mà không cứu? Cuối cùng vẫn có chút nhân tính a … Y Y, thật ra là em luyến tiếc anh chết điđi đúng không …”

Quân Niệm không nói gì khẽ liếc mắt nhìn Tiêu Mặc Thiên, thật đúng là dễ dàng thỏa mãn, bất quá, sự thật vẫn là sự thật. Quân Niệm vẫn là cảm thấy cần phải nói một chút.

“Không phải muốn giúp anh, chỉ là Quân Lăng Dạ đoạt đối thủ của em, nên em chỉ còn có thể đến đây tranh đối thủ với anh mà thôi.”

Kia bên đầu bỗng nhiên im lặng đến khó hiểu, sau đó Quân Niệm tựa hồ nghe thấy một tiếng cười khẽ. Vừa chưa kịp định thần thì nghe thấy Tiêu Mặc Thiên anh ông nói gà bà nói vịt một câu, “Y Y, nhận thức của em thật tốt a!”

Quân Niệm trên trán đầy mồ hôi lạnh, đây có thể gọi là tự tin quá độ của người nào đó hay không?

“Uy … anh nhanh tay đi, em chỉ phụ trách bên ngoài này thôi đó.”

“biết rồi!”

Giọng Tiêu Mặc Thiên anh dường như rất vui vẻ, thanh âm mang ý cười có chút trầm thấp, vì thế, Quân Niệm lại ngây người ra một lúc. Âm thanh đắ ý mới vừa nãy cục kỳ giống với âm thanh đắc ý của một người nào đó, không tự chủ được cô ngẩng đầu nhìn qua phòng đối diện.

Trong đầu xuất hiện hình ảnh của tên Từ Phong hai mặt kia, Quân Niệm tự nhiên có cảm giác rùng mình, cô vội vàng nhanh chóng lắc đầu xua đi cái suy nghĩ vớ vẩn này.

Không thể không nói, chiến thuật của cổ nhân quả nhiên là kéo dài không suy,có nội ứng ngoại hợp nên rất nhanh chóng, Quân Niệm và Tiêu Mặc Thiên đã giải quyết được đội ngũ đánh lén bên này.

“Em đi trước giúp lâu chủ nàng ta đi.”

Quân Niệm nhíu nhíu mày, “Vậy còn anh?”

“Anh đi giúp Quân Lăng Dạ a.”

Đắc, Quân Niệm tinh thần rung lên, chưa bao giờ thấy hai người bọn họ hoà hảo, lại còn giúp? Giúp anh ta sớm một chút chết đi thì có? Nói gì đi nửa, Quân Lăng Dạ hẳn là là bởi vì ngại thấy vợ trước lâm nguy mà không ra tay trợ giúp thì cũng mang tiếng nên anh mới ra tay hỗ trợ đi? Nếu cô lại cùng Tiêu Mặc Thiên đến đánh một trận trở về, thì cô không phải là không còn gì để giãi thích cho sự mờ ám kia hay sao?

“Không cần, anh đi giúp Tuyệt Sắc nàng ta đi, em đi giúp Quân Lăng Dạ.”

“Em còn sợ hai chúng ta đánh nhau hay sao? Sẽ không …”

“Ai thèm quản hai người các anh có đánh nhau hay không?” Quân Niệm nóng mặt, trong lòng có chút chột dạ, “Anh ấy mới ra tay giúp em, tri ân phải báo đáp mà thôi.”

“Nga … tại sao không thấy em cũng tri ân báo đáp với anh cơ chứ?”

“Đi tìm chết đi, ai rảnh mà nói chuyện tầm phào với anh.”

Quân Niệm phát hiện ra việc cô và Tiêu Mặc Thiên cố tím ra sự thật sẽ chỉ làm cho chính bản thân cô càng thêm buồn bực, vì thế, lười biếng cùng anh tranh cãi, Thiên Nhai Ca Y trực tiếp xuất hiện bên cạnh Quân Lăng Dạ.

Tiêu Mặc Thiên theo sát ở phía sau, tới rồi nhưng anh quả nhiên không ra tay. Quân Niệm một bên thi triển kỹ năng, một bên không khỏi thầm rủa, chỉ biết hắn không tốt như vậy tâm, xem đi, cũng chỉ biết ở bên cạnh xem náo nhiệt.

Khuynh Tình Một Kiếm tuy rằng không phải là dạng kém cỏi, hơn nữa lại còn có thêm một đống ngoạn gia giúp đỡ, nhưng vẫn đánh không lại Quân Lăng Dạ cùng Thiên Nhai Ca Y liên thủ. Một lúc sau,chỉ còn lại một đám người bại trận lui binh.

Quân Lăng Dạ: không có việc gì thì anh đi trước.

Quân Niệm nhìn thấy tin tức vừa hiện lên còn chưa kịp phản ứng, thì trên màn hình thân ảnh của Quân Lăng Dạ đã cỡi tọa kỵ đi xa, vì thế cô nhất thời lại ngây ngẩn cả người …

Trong điện thoại truyền đến một tiếng vang nhỏ, không biết là thanh âm gì đã kéo suy nghĩ của Quân Niệm trở lại thực tại, “Tiêu Mặc Thiên, chúng ta cũng đi thôi, xem Tuyệt Sắc và Yêu Tăng ở đầu bên kia đã đảo loạn đến tình trạng gì rồi?”

Tiêu Mặc Thiên anh không trả lời, trên màn hình, các ngoạn gia chỉ cảm thấy được anh đi theo sát phía sau Thiên Nhai Ca Y, Quân Niệm cảm thấy trên trán đầy hắc tuyến, vì cái gì trận PK này làm cho người ta cảm thấy quỷ dị dị thường …

Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Đem Sai Đại Thần Thành Phế Tài, truyện Đem Sai Đại Thần Thành Phế Tài , đọc truyện Đem Sai Đại Thần Thành Phế Tài full , Đem Sai Đại Thần Thành Phế Tài full , Đem Sai Đại Thần Thành Phế Tài chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top