Hóa đơn đối chiếu được in ra.
Điều này có nghĩa là đã quẹt thẻ thành công rồi?
Mấy nữ nhân viên của cửa hàng vẫn còn đang muốn kêu bảo vệ, đột nhiên dừng lại.
Ngay cả cô nhân viên mới cũng ngây ngẩn cả người ra.
Diệp Đông lấy hộp trà, ngoài ra còn cầm lấy thẻ ngân hàng cùng với hóa đơn rời khỏi cửa hàng Nhã Nhã.
Diệp Đông đi ra ngoài, cũng vừa lúc có điện thoại.
“Diệp Đông, dì Xuân Thúy đây.” Giọng nói của bà ta vô cùng nhẹ nhàng.
Diệp Đông cười nói: “Dì cần gì sao?”
“Chúng ta có thể gặp nhau không?”
Xuân Thúy nghe thấy Diệp Đông nói mềm mỏng hơn ban đầu thì có chút vui vẻ: “Ở đâu tùy con quyết, hoặc có thể họp mặt gia đình mọi người cũng được, dù sao lâu nay dì cũng chưa có dịp quan tâm con cùng gia đình.”
Diệp Đông suy nghĩ một chút.
“Được, nhưng hiện tại chưa tiện.
Có thể chờ tới tối chứ?” Diệp Đông định bụng từ chối, nhưng nghĩ tới mẹ mình khi nhắc đến người dì này thì mắt sáng lên.
Anh cũng không muốn dập đi chút vui vẻ này của mẹ.
“Được, dì sẽ gửi địa chỉ có con.” Xuân Thúy nói xong thì vui vẻ.
Cúp máy Diệp Đông lên xe rời đi, Thường Thuận còn đang ở bệnh viện lo liệu cho chuyện chăm sóc mẹ anh, cũng phải làm một số việc anh giao phó.
Nếu thực sự có Thường Thuận ở đây, có lẽ sẽ mua cả cửa hàng vì dám khinh thường Điện Vương của ông ta.
Trong cửa hàng Nhã Nhã, lúc này cô nhân viên mới cùng mấy nữ nhân viên bán hàng mới khôi phục lại tinh thần từ trong khiếp sợ lớn vừa rồi.
Trong nội tâm của mấy nữ nhân viên bán hàng hối hận vô cùng.
“Hóa đơn là ba tỷ! Vậy thì cô sẽ nhận được tiền thưởng best sale tháng này rồi?”
Mấy nữ nhân viên bán hàng này đều là nhìn cô nhân viên mới mà ghen tị vô cùng.
Giờ phút này, trong nội tâm của cô nhân viên mới kia vẫn còn đang rung động cực độ.
Thậm chí còn mang một chút áy náy bởi vì khi chuẩn bị thanh toán, cô ấy cũng đã hoài nghi Diệp Đông, điều này tương đương với việc thiếu tôn trọng đối với khách hàng.
“Tôi còn chưa kịp nói xin lỗi...” Bên trong nội tâm của cô ta cảm thấy thật áy náy.
…
Biệt thự phía Tây,
Diệp Đông nhanh chóng tiến vào không gian kia, thực sự khung cảnh vẫn như vậy, chỉ là linh lực trong đây lại lần nữa thay đổi.
Anh ngồi xếp bằng, bắt kết ấn, tập trung tinh thần, bỗng nhiên khung cảnh lạ xuất hiện.
Diệp Đông đang ở một ngọn núi cao, đằng sao là một người đàn ông.
“Anh đến rồi?” Người đàn ông kia khí chất vô cùng khó tả, đỉnh đạc vô cùng.
Người đàn ông này nhìn có vẻ trải qua nhiều cực hạn, điềm đạm vô cùng, lại có hơi thở linh lực rất mãnh liệt.
Diệp Đông cảm thấy linh lực kia so với anh như một trời một vực.
“Anh là…?” Diệp Đông có chút đề phòng.
“Tôi cũng như anh.
Chỉ là trước hay sau anh cũng sẽ tới đây.” Người kia khàn giọng nói.
“Chỉ là…anh phải trải qua một chút thống khổ.” Người đàn ông ẩn ý nói.
“Tôi không hiểu.” Diệp Đông chưa hiểu có chuyện gì.
“Linh lực của anh còn quá thấp, về lại không gian, dưới cây linh lực tìm một phổ luyện.
Từ đó mà luyện, sẽ đạt được cực hạn, lúc đó anh sẽ hiểu.” Người đàn ông nói xong thì phất tay.
Một hành động này đẩy Diệp Đông va đập mạnh, mở mắt ra anh đã ở dưới cây linh lực, theo lời người đàn ông kia anh tìm được một phổ luyện.
Nhưng thực sự anh chưa hiểu lắm, thoát khỏi không gian linh lực, anh cảm nhận được bản thân lại có thể cảm nhận được linh lực dao động xung quanh mình.
“Thật kỳ diệu.”
Anh đang lẩm bẩm thì có một tin nhắn điện thoại gửi đến.
Chính là địa chỉ của dì Xuân Thúy gửi đến, còn dặn anh dẫn theo vợ.
Diệp Đông cũng không nghĩ nhiều, gọi cho Kiều Lệ My.
“Em có thể…ừm đi gặp dì cùng anh chứ?” Diệp Đông hơi ngập ngừng.
“Dì?” Kiều Lệ My hơi bất ngờ.
“Được, đón tôi.” Sau đó cô cũng quyết định.
Dù gì lâu nay cô cũng chưa thực sự giúp anh chuyện gì ra hồn.
Nhà hàng Lăng Hà nằm ở vị trí đắc địa trong khu vực đô thị nhộn nhịp của thành phố Tỉnh.
Diệp Đông dừng xe lại, sau đó đi vào Nhà hàng Lăng Hà cùng Kiều Lệ My.
Đang chuẩn bị để đi vào thang máy, điện thoại di động của Diệp Đông vang lên.
“Cậu Diệp, tôi là Hưng, ngài có tiện nghe máy không?” Thanh Huy Hưng ở đầu dây bên kia đang ngồi trên ghế, nhưng giờ phút này không tự chủ được đứng dậy mà gọi điện thoại.
Diệp Đông nói: “Tiện.”
Thanh Huy Hưng nghe được những lời này của Diệp Đông, trong nội tâm hắn ta kích động run rẩy không thôi.
“Cậu Diệp, việc cậu giao tôi đã làm xong, tôi có thể làm gì thêm không? Cậu đang ở đâu, tôi có thể qua một chút, có một số vấn đề cần bàn cùng anh.”
Lúc nói những lời này,Thanh Huy Hưng khom người, rất cẩn thận giống như học sinh tiểu học đọc bài văn trước lớp vậy.
Bạn đang đọc bộ truyện Điện Vương Ở Rể tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Điện Vương Ở Rể, truyện Điện Vương Ở Rể , đọc truyện Điện Vương Ở Rể full , Điện Vương Ở Rể full , Điện Vương Ở Rể chương mới