Sắc mặt Hồng Ngũ sa sầm, vô thức lùi lại mấy bước rồi vẫy tay bảo: "Giết cậu ta!"
"Tạch, tạch, tạch!"
Mấy trăm người đồng loạt nổ súng, đạn đoàng đoàng bắn ra như mưa, nhắm thẳng về phía Diệp Bắc Minh.
Toàn bộ đại sảnh, thoáng chốc tràn ngập ánh lửa.
Bàn chân Diệp Bắc Minh khẽ trượt, ngồi xổm xuống quét ngang ra.
Mười mấy tay súng lập tức bị đá gãy chân, ngã xuống đất rên rỉ.
Viên đạn sượt qua bên người, Diệp Bắc Minh lại giống như một con cá chạch, thoải mái né được toàn bộ.
Tốc độ của anh thế mà còn nhanh hơn cả đạn!
Con ngươi Hồng Ngũ quả thật muốn rớt ra khỏi tròng!
Chỉ thấy, Diệp Bắc Minh tựa như một quả tên lửa xuyên thủng đám người.
Mấy trăm người nổ súng, nhưng lại chẳng thể làm được gì anh.
Đây lại là ở trong đại sảnh, trang trí cả mấy chục triệu lập tức hóa thành mây khói.
Đạn bắn ra còn bắn bị thương rất nhiều người cùng phe.
Chỉ chưa đến 5 phút ngắn ngủi mà hầu như mấy trăm người kia đã nằm la liệt dưới đất, không có ai còn đứng nổi.
Chỉ còn lại Hồng Ngũ và mười mấy vệ sĩ bên cạnh hoảng sợ nhìn anh!
Cậu ta...!rốt cuộc là người hay quỷ?
"Đứng...!đứng lại..."
Mười mấy vệ sĩ còn sót lại run giọng, tay còn không cầm nổi súng, run bần bật chỉ vào Diệp Bắc Minh nói.
"Tôi chỉ muốn Hồng Ngũ".
Diệp Bắc Minh thong dong bước tới.
"A!"
"Quỷ, cậu ta là quỷ!"
Mười mấy vệ sĩ như nổi điên vứt bỏ súng ống chạy ra khỏi đại sảnh.
Diệp Bắc Minh cũng không có đuổi theo, chỉ lạnh lùng nhìn Hồng Ngũ.
"Vèo!"
Hồng Ngũ thấy tình hình không ổn, xoay người bỏ chạy!
Tốc độ của ông ta cực nhanh, hóa thành một loạt tàn ảnh!
Dù gì cũng là võ giả cấp Thiên, dốc hết sức lực chạy trốn thì vẫn rất nhanh!
Nhưng, tốc độ của Diệp Bắc Minh lại nhanh hơn!
Khi Hồng Ngũ vừa lao ra được ba bước thì Diệp Bắc Minh đã xuất hiện trước mặt ông ta, giơ chân quét ngang.
"Răng rắc" một tiếng giòn tan.
"Á!"
Hai chân Hồng Ngũ trực tiếp bị đá gãy, hiện ra một sự vặn vẹo cực kỳ khủng bố.
"Nói, hồi đó là ai đã ra lệnh giết bố mẹ tôi?"
"Hôm nay lại là ai đã ra 1 tỷ muốn giết tôi?"
Diệp Bắc Minh giẫm lên đầu Hồng Ngũ, lạnh lùng hỏi.
"Dừng tay!"
Bỗng dưng, một giọng nói suy yếu lại lạnh lùng vang lên.
Một thanh niên dẫn theo một đám trai xinh gái đẹp bước ra từ cánh cửa bên cạnh.
Bọn họ quần áo lụa là, không phú cũng quý.
Họ thấy xác chết la liệt nhưng cũng không kinh ngạc, chỉ là cau mày.
Có người còn bịt mũi, cảm thấy mùi máu quá nồng!
Nhưng cũng chẳng còn gì khác.
Bạn đang đọc bộ truyện Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ, truyện Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ , đọc truyện Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ full , Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ full , Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ chương mới