Đây, là mười mấy năm qua lần đầu tiên nàng nhìn thấy phụ thân của mình đi? Họa Tâm cúi thấp đầu, không dám ngẩng lên nhìn thẳng phụ thân của mình, khuôn mặt uy nghiêm, ông thậm chí ngay cả thăm hỏi một câu cũng chưa từng, chẳng qua là dẫn đầu cất bước đi về phía trước.
"Phong vương gia, mời đi bên này." Quản gia Công Tích phủ khom người tự mình dẫn đường, thỉnh thoảng khẩn trương chà xát lòng bàn tay chảy mồ hôi.
"Ừ." Phong vương gia gật đầu một cái.
Gia của Công Tích phủ, là người mà thất cách cách từ nhỏ đã chỉ phúc vi hôn, vốn là nữ tử mười lăm liền phải xuất giá, nhưng là gia tộc Công Tích chậm chạp không tới cửa cầu hôn, hôm nay, thất cách cách đã mười tám, qua hết tháng sau đã tròn mười chín, vì tránh chuyện gây xích mích với nhau, Phong vương gia cũng chỉ có thể mang nàng theo tới cửa nói chuyện rõ ràng, nếu muốn, liền cưới nàng vào cửa, nếu không, liền huỷ bỏ hôn ước, vậy hắn cũng tốt. . . . . .
Bước đi cẩn thận giữ một khoảng cách với phụ thân, Họa Tâm đè lại trái tim đang nhảy của mình.
Được phụ thân chọn, có phải hay không xa cách thế tục? Huống chi, mình còn là nữ tử đoạn chưởng, xem ra, lại có thêm người ghét mình.
"Phong vương gia đại giá quang lâm, không có tiếp đón từ xa, lão phu thật sự có lỗi." Chủ gia tộc Công Tích Công Tích Cận cầm gậy được gia nhân dìu đỡ nhích từng bước đi ra.
"Đâu nào, Bổn vương chưa báo trước đã tự mang nữ nhi tới, hi vọng Công Tích tộc trưởng không trách tội mới phải." Nếu như không phải là bối cảnh gia tộc Công Tích cường đại, ông đường đường là một Vương gia, người có địa vị cao như ông sẽ không tự hạ thấp mình tới trước cửa bái phỏng người có địa vị thấp hơn, chỉ cần một khẩu dụ là có thể truyền lệnh cho bọn họ chạy tới.
"Nào có. Mời Vương gia vào bên trong."
Cúi đầu một chút, ông đi tới bên cạnh Công Tích Cận, như nhớ tới cái gì sau đó quay đầu lại nhìn xuống bóng dáng nhỏ nhắn đã bị mọi người bỏ quên, lại xoay người bước vào bên trong phủ.
Sau khi ngồi vào chỗ của mình, ông liền mở miệng nói.
"Nói vậy Công Tích tộc trưởng đã biết mục đích Bổn vương tới đây, tiểu nữ đã qua tuổi xuất giá, nhưng Công tích phủ lại chậm chạp không tới cửa cưới vợ, là bởi vì sao?"
"Cái này. . . . . ." Công Tích Cận chần chờ sờ sờ chòm râu màu trắng bạc, "Chỉ vì nghịch tôn bất hiếu, ra cửa buôn bán vẫn không về, cho dù lão phu lòng như lửa đốt, cũng không thể làm gì, mong rằng Vương gia tha lỗi."
Ra cửa buôn bán?
Ông vuốt nếp gấp trên đùi, bưng lên một ly trà xanh vị hoa nhài nếm, khi ông đóng nắp chén lại là lúc phát ra tiếng động va chạm lanh lảnh, ở đại đường vắng lặng có vẻ hết sức chói tai.
"Nếu nói như vậy, cũng có thể đón tiểu nữ trước, chờ hắn trở lại thì bái đường thành thân, Bổn vương cũng có thể giải quyết một tâm sự."
Họa Tâm đứng ở chỗ cách mọi người khẽ cắn môi dưới, mình, chẳng qua chỉ là gánh nặng của ông sao? Sờ sờ áo vải thô tháo trên người, tinh thần nàng chán nản.
Bất đắc dĩ thở dài, Công Tích Cận tay nắm chặt cây gậy.
"Vương gia, lão phu liền thẳng thắn mà nói đi, không phải là gia tộc Công Tích không muốn cưới nữ nhi của ngươi về làm vợ, chẳng qua là, có thể đổi lại hay không? Mạng Thất cách cách bị đoạn chưởng, khắc phu, khắc con, khắc tất cả người đến gần nàng, trăm năm cơ nghiệp của gia tộc Công Tích, không muốn bị hủy trong chốc lát a!"
Sắc mặt tái nhợt, nàng cúi đầu, một giọt nước mắt rơi xuống bàn chân, giày vải đã cũ rách trong nháy mắt hấp thu giọt nước, chỉ để lại một vết hình tròn.
Gật đầu một cái, giống như ông đã ngờ tới Công Tích Cận sẽ nói như thế.
Bạn đang đọc bộ truyện Đoạn Chưởng: Hoạ Tâm Cách Cách tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Đoạn Chưởng: Hoạ Tâm Cách Cách, truyện Đoạn Chưởng: Hoạ Tâm Cách Cách , đọc truyện Đoạn Chưởng: Hoạ Tâm Cách Cách full , Đoạn Chưởng: Hoạ Tâm Cách Cách full , Đoạn Chưởng: Hoạ Tâm Cách Cách chương mới