“Giao ước với hắn sòng phẳng rõ ràng bằng không hắn trực tiếp lấy ra, không phải ta chịu thiệt lớn sao.”
Điều Từ La đang nghĩ đến, hiển nhiên là đụng chạm cơ thể.
Từ phía sau Hắc Nguyệt lão, Hắc Nguyệt Chinh Sa vừa tỉnh táo nhìn thấy một màn tức giận hét lớn:
- Hỗn đản, chỉ là tiểu tốt Luyện Thể Cảnh sâu kiến, dám ngang nhiên vũ nhục Tộc lão của Đoàn Gia, ta thấy ngươi thật đúng là chán sống rồi.
Hàn Phi trước đó quan sát cục diện, biết rõ Hắc Nguyệt Chinh Sa nịnh nọt thế lực kia, nghe được lời hắn khinh bỉ mình, dường như đã liệu sẵn.
Hàn Phi xuất trường kiếm, vận lực triển khai Lục Bộ thức thức ba, kiếm khí uy mãnh hướng thẳng đỉnh đầu Hắc Nguyệt Chinh Sa, phong bạo vô ảnh bắn tới.
Hắc Nguyệt lão chắn phía trước nghiênngười đón đỡ, hô lên:
- Thiếu gia cẩn thận, kiếm khí quá nhanh cắt xuống một bên tai Hắc Nguyệt lão chỗ bị thương máu phun ra như vòi hoa sen.
Hàn phi thu kiếm, không nhìn đến Hắc Nguyệt Chính Sa, lạnh giọng:
- Nói thêm một câu, mạng ngươi mất!
Chiêu kiếm vừa rồi Hàn Phi xuất chủ ý hù dọa, hắn hiện tại chưa muốn kết oán, nhưng tự tôn cũng nên giữ một chút.
Hai Hắc Nguyệt lão câm lặng, nuốt tức vào cổ họng mặt đỏ rần rần, chỉ biết nghiếng răng ken két thầm rủa:
“Tiểu cẩu ngươi dám ám toán công tử nhà ta, xem ta hồi phục có vồ chết ngươi không!”
Hai gã Đoàn lão lắc đầu thở dài:
- Tuổi trẻ chưa trải sự đời làm việc nóng hổi!
Nhị lão bà Huyết Vân, ánh mắt thâm thuý, tiếu dung dung đắc ý xém chút phụt cười:
- Tuổi trẻ khí thịnh, một câu không hợp liền cướp, một lời không thích liền nộ khí trùng thiên.
Xem ra người già chúng ta làm việc còn không kiên quyết bằng lớp hậu bối.
- Cửu tỷ nhìn xem, khí độ ngang ngạnh quyết đoán này, chúng ta có từng thấy qua nơi nào đó phải không.
Nhị lão bà kẻ quẳng đi, người ném lại trước sau là ngầm ám chỉ nhiều đối tượng, nhưng cũng chỉ có bọn họ hiểu, lấy hoàn cảnh làm tiêu khiển cho chính mình.
Nói dứt lại ném điệu cười khinh khỉnh về hướng mấy người vừa ăn thiệt.
Đoàn Đông Nhơn vừa tỉnh táo một chút đã sững mắt một cảnh kia, Y họ nhẹ điềm đạm hướng Hàn Phi nói:
- Vị bằng hữu này xin lượng thứ, huynh đệ của ta có chút nóng tính, ngày thường là người thẳng thắn Không tiếp súc với hắn nhiều rất dễ hiểu sai, không biết các hạ xưng hô thế nào!
Hàn Phi vờ như không nghe thấy, đi tới đi lui lẩm bẩm tính toán về tài nguyên này vật phẩm nọ.
Đoàn Đông Nhơn tinh ý, nhận dạng bị đối phương bỡn cợt, đành muối mặt cười gượng lấp lời:
- Các hạ nếu có thể trượng nghĩa, giúp bọn ta hồi phục về sau đến Đoàn gia có thể gia nhập đội vệ binh, mọi việc trước đó xem như hiểu lầm Đoàn Đông Nhơn ta có thể đảm bảo.
Hàn Phi điệu ngữ nhàn nhạt:
- Không có hứng!
Ngay lúc này trên bầu trời phía xa liên tục mười tiếng nổ lớn từng lượt vang lên, nhóm người Đoàn Đông Nhơn nghe thấy mà lạnh hết sống lưng, vừa trải qua một trận khổ chiến Yêu Thú phát nổ, lần đầu tiên bọn họ gặp qua, trước nay còn chưa nghe ai nhắc tới liền thiếu phòng bị dẫn đến bọn hắn trọng thương thảm hại.
Vụ nổ vừa nghe phát ra âm thanh lẫn uy lực chấn động còn muốn gấp mười lần so với lúc trước.
Không ai dám hình dung phía đó là gì, dù khôi phục lực lượng đỉnh phong, cả đám người cũng không dám tiến đến xem xét.
Hán Phi câu thông với Huyết Hồ nhận được tin tức!
“Huyết Điểu, Ngũ Lang, Tứ Hổ đều bỏ mạng, Hắc Hổ tuy cường hãn cũng bị đánh cho thừa chết thiếu sống trọng thương, nguyện dâng Nội Đan đổi mệnh, chí ít không có 1000 năm không dễ hồi phục.”
Huyết Hồ xin cho Hắc Hổ một tia sinh cơ, tu luyện đến Địa Thú thất giai hậu kì là không dễ.
Hàn Phi liền đồng ý.
Yêu Thú tu luyện đến Địa Thú thất giai liền có hai tinh Đan, gọi là Nội Đan và Ngoại Đan.
Lấy đi một viên vẫn sống được.
Bạn đang đọc bộ truyện Đoạt Thế Tranh Thiên tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Đoạt Thế Tranh Thiên, truyện Đoạt Thế Tranh Thiên , đọc truyện Đoạt Thế Tranh Thiên full , Đoạt Thế Tranh Thiên full , Đoạt Thế Tranh Thiên chương mới