Dung Già La vẫn thực sự cho Dung Triệt một chút mặt mũi. Dung Ngôn ở bên ngoài bái lạy nhiều lần như vậy hắn cũng không ra ngoài, Dung Triệt vừa đến, hắn cư nhiên đi ra. Thuận tay nâng Dung Triệt đang bái kiến dậy: "Bát đệ, ngươi rốt cuộc cũng bỏ ra đây."
Dung Già La tới sớm hơn Dung Triệt, tất nhiên nhìn thấy hắn đến cùng với Cố Tích Cửu, chỉ là không sai người đi đến chào hỏi mà thôi.
Dung Già La rõ ràng có quan hệ tương đối thân cận với Dung Triệt, nói chuyện cũng tương đối tùy ý, hai người bắt đầu hàn huyên vài câu, bỏ mặc Dung Ngôn cùng với hai tỷ muội Cố thị nơi đó.
Cố Thiên Y rốt cuộc tuổi còn nhỏ, đầu óc cũng đơn giản hơn, nàng ta cùng với tỷ tỷ mình vẫn luôn quỳ phục nơi đó, làm thần tử quần chúng bình thường, các nàng không thể ngẩng đầu nhìn lên nếu Thái tử không cho phép.
Nhưng vì vẫn luôn quỳ nên đầu gối nàng ta bắt đầu đau, trong lòng khó chịu, không nhịn được khụ một tiếng, có ý muốn nhắc nhở với hắn về sự hiện diện của bọn họ.
Dung Già La tựa hồ mới nhớ tới bọn họ, hắn lập tức nhìn thoáng qua một đôi tỷ muội đang quỳ trên đất, khóe môi cười như không cười: "Nguyên lai là Cố đại tiểu thư cùng với Cố ngũ tiểu thư." Lại liếc mắt nhìn Dung Ngôn một cái: "Tây Vương điện hạ thế này mà cũng muốn lừa gạt bổn cung?"
Khuôn mặt tuấn tú của Dung Ngôn xanh trắng đan xen, liên tục nói không dám không dám, hắn xưa nay đều không nhanh trí, giờ phút này đầu óc càng trống trống và không thể đưa ra được lý do để biện bạch.
Vẫn là cố Thiên Tình tâm kế thâm một chút, dịu dàng nói: "Mong Thái Tử điện hạ tha tội, tỷ muội chúng ta vốn là ước hẹn ra ngoài du ngoạn, tình cờ gặp Thập Nhị điện hạ ở trên đường. Thập Nhị điện hạ sợ tỷ muội chúng ta không người giám hộ có thể sẽ gặp nguy hiểm, vì thế một đường đưa tiễn. Sau khi đi đến đường này, Ngũ muội muội muốn tiến vào xem náo nhiệt, nô gia cùng với Thập Nhị điện hạ không lay chuyển được nàng, lúc này mới cùng nhau tiến vào......"
Dung Ngôn giống như vừa được đánh thức, vội vàng gật đầu: "Đúng vậy...... đó đúng là những gì đã xảy ra."
Lý do này thực sự đầy đủ cũng thực sự rất hợp lý, nếu như ngay từ đầu Dung Ngôn giải thích như thế, nói không chừng sẽ có người tin, nhưng hiện tại ——
Dung Triệt gõ cây quạt trong lòng bàn tay một cái, mỉm cười nói: "Thì ra là như thế, vốn cũng không có gì đáng nói. Tuy nhiên, Thập Nhị đệ vừa rồi khẩn trương như vậy làm gì? Thật giống như là có tật giật mình."
Dung Ngôn: "......" Hắn có một loại xúc động muốn đá bay vị Bát điện hạ này đi.
Hắn đành phải giải thích vì nhìn thấy Thái Tử điện hạ nên quá khẩn trương và quá hưng phấn, đầu óc choáng váng, không nghe rõ câu hỏi của Thái Tử điện hạ đến nỗi đáp sai, thực sự là không hiểu ý nghĩa của nó.
Nhưng mọi người ở đây, vị nào không phải là người từng trải? Những lời Dung Ngôn vừa nói tự nhiên là không người tin tưởng.
Thái tử Dung Già La càng không tin, nhưng hắn cũng không nói ra, chỉ nhàn nhạt liếc mắt nhìn Dung Ngôn một cái, xoay người đi vào trong phòng: "Tây Vương điện hạ hãy tự giúp mình đi, lão Bát ngươi theo bổn cung tới đây."
Một hồi phong ba dường như cứ như vậy qua đi. Dung Ngôn tuy rằng ngượng ngùng, nhưng hắn cũng không có mặt mũi, chuẩn bị mang theo hai nữ tử Cố thị rời đi, phía dưới vốn đang ồn ào đột nhiên trở nên yên tĩnh lại!
Trong lòng Cố Tích Cửu vừa động, vịn tay ở lan can bậc thang nhìn xuống phía dưới, một đội tiểu đồng mặc quần áo màu xanh đi đến.
Những đồng tử đó nhìn qua đều khoảng tầm 11-12 tuổi, tóc đen bối thành trái đào, trâm kẹp trên đầu được làm bằng trúc. Tất cả đều mi thanh mục tú, càng ngạc nhiên hơn chính là, bọn họ đều có cùng chiều cao, hành động lại cực kỳ đều nhịp. Khi bọn họ di chuyển, quần áo phất phơ rung lên, giống như đang cưỡi trên một con sóng. Đó chính là cảnh đẹp ý vui. Trong không khí dường như được lấp đầy hương dược, thấm nhập vào tim phổi mọi người.
"Đó là thánh nữ của Thiên Vấn Tông (天问宗)......"
"Thánh nữ Thiên Vấn Tông đã tới!" Phía dưới có người kích động nói nhỏ.
Cố Tích Cửu nhíu mày, nhờ vào ký ức nguyên chủ ban tặng, nàng vẫn biết về thánh nữ Thiên Vấn Tông.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!