Đến chiều tối, khi chuẩn bị đồ ăn tối thì người làm cũng trở về biệt thự nhỏ để nghỉ ngơi.
Dọn đồ ăn để sẵn như thế cho có lệ thôi chứ Lục Quân ít khi ăn cơm ở nhà, đa phần anh dùng bữa trên công ty rồi làm việc tới khuya mới về.
Không thích sự ồn ào nên người giúp việc trong biệt thự chính cũng rất ít, thường thì họ sẽ làm việc theo giờ cố định , không có sự cho phép của anh thì họ không được đến đây ngoài giờ làm.
Sự cố tai nạn lúc trưa khiến Yên Hoa hoảng sợ, khi được quản gia Trình sắp xếp phòng ngủ cho cô trở về phòng ngủ đến giờ này vẫn chưa dậy.
Khi Yên Hoa thức giấc thì mặt trời cũng đã chuẩn bị lặn.
Do chỉ đem theo có một bộ đồ nên giờ đây điều cô lo lắng là không có đồ để thay.
Đi rón rén xuống phòng khách , không thấy ai làm cô hoang mang.
Định mở ra ngoài thì Yên Hoa nghe được tiếng bước chân phía sau
- Đi đâu thế ?
Xoay mặt lại nhìn chẳng phải ai khác chính là chủ nhà.
Chầm chậm bước xuống bậc thang, phong thái toát lên vẻ cao quý của Lục Quân làm cô nhìn không chớp mắt.
- À...!tôi định đi mua chút đồ
- Tôi dặn quản gia đem đồ tới cho cô rồi đó.
Không cần ra ngoài.
Chỉ vào túi đồ hiệu để trên bàn, liếc nhìn đồ trong túi Yên Hoa tỏ vẻ không thích.
- Sao thế ? Không thích ?
Ngồi vào bàn ăn nhìn những món trên bàn làm anh ngao ngán.
- Không.
Tôi chẳng thích đồ đắt tiền như thế này đâu.
Nhìn rất bánh bèo nữa chứ.
< Huống hồ...!không biết có bao nhiêu người đã mặc nó > Cô thì thầm nhỏ trong miệng không để anh nghe
- Chẳng lẽ...!cô nghĩ tôi không đủ tiền mua được cho cô vài bộ đồ
Vừa ăn anh vừa kéo ghế ra hiệu cho cô lại ăn cùng.
< Chẳng biết sao lỗ tai thính thế không biết ? >
Không ngồi cạnh anh Yên Hoa kéo ghế ngồi đối diện anh cũng chẳng khách sáo là mình đang ở nhà ai , tự nhiên dùng bữa như mọi khi ở nhà.
Tính cách của cô khiến Lục Quân rất thích không lòng vòng, luôn đi vào việc chính, cũng chẳng sợ phải mất lòng ai.
Xong bữa như thói quen Yên Hoa định đem chén đi rửa anh vội ngăn lại để cho sáng sớm
người làm đến dọn.
- Chẳng phải không thích sao ? Đi thôi, tôi chở cô Lạc đi mua đồ
- Thật á, thế đi thôi !
Yên Hoa vui vẻ xách túi rời khỏi biệt thự cùng anh.
Được chở đến shop bán quần áo nổi tiếng, niềm vui trên môi chợt vụt tắt.
Cô nhăn nhó nhìn anh
- Nó khác gì đồ anh đã mua cho tôi
Không đủ kiên nhẫn để cho cô lựa chọn shop mua quần áo anh dắt tay cô vào cửa hàng.
- Mua đi cô có trả đâu mà than vãn
Định cãi lại nhưng thái độ khó chịu của Lục Quân làm cô im lặng, khó chịu đi lượn vòng trong shop để lựa chọn đồ.
Trước khi chọn đồ cô đều nhìn giá tiền rồi chọn món rẻ nhất.
Bạn đang đọc bộ truyện Độc Sủng Sự Dịu Dàng Sưởi Ấm Tim Em tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Độc Sủng Sự Dịu Dàng Sưởi Ấm Tim Em, truyện Độc Sủng Sự Dịu Dàng Sưởi Ấm Tim Em , đọc truyện Độc Sủng Sự Dịu Dàng Sưởi Ấm Tim Em full , Độc Sủng Sự Dịu Dàng Sưởi Ấm Tim Em full , Độc Sủng Sự Dịu Dàng Sưởi Ấm Tim Em chương mới