Thanh niên nam tử này tuy không nổi bật nhưng nhờ thanh cự kiếm kia mà mọi người trên khán đài đều nhận ra hắn.
Cự kiếm chính là dấu hiệu đặc trưng của đệ tử Cự Kiếm Môn.
Cự kiếm môn chính là một môn phái tầm trung thuộc Tề Khắc Đế quốc cũng như Ba La Quận.
Đệ tử Cự kiếm Môn khi nhập môn đều phải đeo một thanh cự kiếm rất nặng sau lưng, sinh hoạt thường ngày đều phải mang theo, không được bỏ ra, trừ khi những sinh hoạt nhạy cảm.
Tuy cự kiếm đó cũng không bằng thanh cự kiếm của thanh niên nam tử này nhưng mà đích thực nó rất nặng, không phải người bình thường có thể chịu được.
Hiển nhiên thanh niên nam tử này đã là đệ tử lâu năm của Cự Kiếm Môn.
Thanh niên nam tử này tên là Pha Thông.
Lúc này Pha Thông chậm rãi tiến tới trước mặt Độc Nhĩ Kha, ánh mắt hướng lên nhìn thẳng vào Độc Nhĩ Kha, ánh mắt hiện lên vẻ xem thường, miệng nhếch lên cười cười, nét cười đầy vẻ chế giễu.
- Ngươi còn dám tới đây sao? Ngươi còn có sức đánh với ta một trận không?
Đối với ánh mắt và câu nói khó hiểu đó Độc Nhĩ Kha nheo mắt nguy hiểm hỏi:
- Ngươi biết ta?
- Ngày hôm qua ta đã theo dõi trận đấu của ngươi và Liên Tuyết.
Ta nghĩ ngươi bây giờ thương thế vẫn chưa lành nhỉ? Pha Thông ta cũng không phải là Liên Tuyết, tình trạng ngươi bây giờ còn có thể đánh với ta sao?
Pha Thông lỉnh khỉnh nói, vẻ mặt hiện lên đắc ý, giọng nói đầy giễu cợt Độc Nhĩ Kha.
Thấu thuật phát động, Độc Nhĩ Kha cẩn thận cảm nhận đánh giá Pha Thông một lần.
Pha Thông này không ngờ cũng là một Linh Tôn Hạ Giai.
Tu vi không kém Liên Tuyết nhưng Độc Nhĩ Kha mơ hồ cảm nhận Pha Thông này còn nguy hiểm hơn Liên Tuyết.
Nhưng nghĩ là một chuyện, lời nói của Pha Thông khiến cho Độc Nhĩ Kha không hài lòng, cũng không có hảo cảm gì với người này, hắn chỉ cười cười nói:
- Ta không biết thực lực của ngươi có mạnh như cái miệng của ngươi hay không?
Pha Thông nghe vậy thì cứng miệng lại, trong lòng lập tức giận dữ nói:
- Ta có mạnh hay không lát nữa đánh ngươi sẽ biết.
Ta nhất định cho cái miệng của ngươi phải nuốt vào những lời vừa rồi, ngươi sẽ phải cầu xin ta.
- Ta đang đợi.
Độc Nhĩ Kha chỉ cụt lủn nói.
Tuy vậy hắn vẫn đang nỗ lực vận chuyển Âm Dương Độc Công điều thế thương thế.
Độc công trong người hắn vẫn sung mãn mười phần, nhưng ảnh hưởng của thương thế khó có thể phát huy hết được uy lực của nó.
Đúng lúc này giọng nói của trọng tài cất lên:
- Hỏa, Pha Thông.
Hai ngươi đã chuẩn bị xong chưa?
Cả hai đều gật đầu không trả lời.
- Vậy ta tuyên bố trận đấu bắt đầu.
Lời vừa dứt thì Pha Thông quay sang Độc Nhĩ Kha nói:
- Ta cho ngươi một cơ hôi, ngươi giờ chịu nhận..
Hắn chưa nói xong câu nhận thua thì Độc Nhĩ Kha đã đánh tới.
Phát Sát quyền xé gió đã tới trước người hắn một thước rưỡi.
Pha Thông hừ lạnh, nhanh chóng lùi lại, vội vã đấm ra một quyền, một quyền của hắn cũng không phải mạnh lắm, do quyền này quá vội vã đấm ra.
Bành.
Phá Sát quyền đầy uy lực nện vào nắm quyền của Pha Thông.
Lực lượng bạo phát, Pha Thông trực tiếp bị đánh bay lại đằng sau, phun ra một ngụm máu, bị thương nhẹ.
Vừa dừng lại, khuôn mặt Pha Thông hiện lên vẻ dữ tợn, hắn gằn giọng lên rống lớn với Độc Nhĩ Kha.
- Tốt lắm, Hỏa, ngươi dám làm ta bị thương, ta phải bắt ngươi trả giá.
Độc Nhĩ Kha nghe vậy thì chỉ nhìn hắn với ánh mắt coi thường lạnh nhạt nói:
- Ngươi không phải nói ta bị thương sao? Bây giờ ngươi không phải bị thương à? Ngươi không phải vì thế mà tự đắc mình có lợi thế sao? Giờ thì thế nào? Ngu ngốc.
Hai chữ ngu ngốc vừa ra khiến cho mặt Pha Thông vặn vẹo, tròng mắt đỏ lên, cả người thở dốc, hắn tức điên lên như một con dã thú bị thương, khí tức cuồng bạo tràn ra, tay đưa về sau, thắt lưng cởi ra, Cự kiếm được hắn đưa ra trước mặt.
Pha Thông không nói một lời, Hỏa linh lực cuồng bạo tràn ra, bao phủ Cự kiếm, cự kiếm ánh lên ánh sáng hồng sắc, sau đó lóe lên, cả người Pha Thông phóng đi, một kiếm từ trên đỉnh đầu bổ xuống Độc Nhĩ Kha.
Thấy Pha Thông động nộ như vậy Độc Nhĩ Kha không những không sợ mà càng cười thầm.
Hắn chính là muốn chọc cho Pha Thông nổi giận, chỉ có khi Pha Thông nổi giận thì mới xuất hiện sơ hở, mà xuất hiện sơ hở thì Độc Nhĩ Kha mới có cơ hội.
Khi cự kiếm chém tới thì Độc Nhĩ Kha bộ pháp bước ra, hắn không ra chiêu, cũng không đánh trả mà chỉ bước ra tránh đi.
Bành.
Cự kiếm chém sượt qua mặt Độc Nhĩ Kha, ánh kiếm xé gió chém thẳng xuống nền đá, trực tiếp chém ra một cái rãnh lớn và sâu.
Khi cự kiếm vừa chém ra thì bỗng nhiên Pha Thông hoành kiếm tới eo mình, cổ tay cùng eo dùng lực, cự kiếm đột nhiên quét ra một vòng tròn cuốn tới Độc Nhĩ Kha.
Một chiêu này cực kỳ bất ngờ và tinh diệu, không gian ảnh hưởng lại lớn.
Bạn đang đọc bộ truyện Độc Thần tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Độc Thần, truyện Độc Thần , đọc truyện Độc Thần full , Độc Thần full , Độc Thần chương mới