Nam Huyền Dạ lạnh mặt không phản bác hay giải thích, Thời Ninh đang đi lên được một nửa rồi thì nghe thấy Túc Lăng Hạ nói như thế, chính xác là đang gián tiếp ám chỉ cô phá hỏng mối quan hệ tốt đẹp giữa bọn họ.
Giữa một bên là mẹ và em gái, một bên là tâm can bảo bối mà anh yêu nhất.
Họ đã đặt anh vào tình thế phải lựa chọn giữa hai phía.
Túc Lăng Hạ cùng Nam Yên Vũ nhìn anh chằm chằm, lát sau anh mới lên tiếng
"Mẹ, mẹ biết con ghét nhất điều gì không?"
Túc Lăng Hạ ngây người.
"Bất kể là ai đi chăng nữa, cũng đừng ép Nam Huyền Dạ này phải lựa chọn.
Người muốn đi sẽ không giữ, còn người muốn ở lại thì phải chấp nhận."
Nam Huyền Dạ không nói thẳng ra bởi vì anh biết Túc Lăng Hạ có thể hiểu, đó là anh đứng về phía Thời Ninh.
Còn bà và Nam Yên Vũ sẽ phải chấp nhận chuyện này.
Nam Yên Vũ tất nhiên cũng hiểu.
cô ta thật không ngờ anh lại thật lòng yêu Thời Ninh, hóa ra cái tát lúc nãy là còn nhẹ lắm...
Túc Lăng Hạ nghe xong, bên môi nở nụ cười thâm ý
"Dạ.
Con có quy tắc riêng của con, ta cũng có quy tắc riêng của ta.
Nam gia này không phải chỉ có một mình con gây dựng nên, nếu con đã muốn như thế, thì từ bây giờ ta cũng sẽ hành động theo ý của ta."
"Được."
Nam Huyền Dạ nói.
Bà không nghĩ anh đồng ý nhanh thế, còn Nam Yên Vũ bấy giờ lại níu lấy tay Túc Lăng Hạ
"Đừng, mẹ...con không muốn..."
Ba người bọn họ hiểu rõ nếu không có vỏ bọc là tập đoàn Nam gia thì những hành động ở thế giới ngầm của Nam Huyền Dạ sẽ bị bại lộ.
Lúc nãy còn hung hăng là thế, hiện tại Nam Yên Vũ trông thật đáng thương cầu xin cho Nam Huyền Dạ.
"Nếu mẹ muốn."
"Anh!"
Nam Yên Vũ hét lên.
Hai người Túc Lăng Hạ và Nam Huyền Dạ như ở trong một không gian khác, không hề để tâm đến lời nói của Nam Yên Vũ.
Túc Lăng Hạ bật cười lạnh lẽo rồi kéo tay Nam Yên Vũ đi thẳng ra ngoài, cô ta cố gắng vùng vẫy nhưng lại nhận thêm một cái bạt tai của bà.
"Tỉnh lại đi!"
Túc Lăng Hạ quát, Nam Yên Vũ ôm lấy một bên má đỏ bừng.
"Đừng khiến ta thất vọng thêm nữa."
Bà ta đẩy cô ta vào trong xe rồi cũng ngồi vào, chiếc xe lập tức phóng vù đi mang theo bụi cuốn tung mù mịt.
Thời Ninh ở phía trên nhìn xuống thấy bọn họ đã đi rồi, ở khoảng cách này cô lại chỉ nhìn thấy đỉnh đầu của anh, không nhìn thấy sắc mặt anh.
"Thời tiểu thư...
"
Cô nhẹ nhàng bước xuống, mặc kệ tiếng gọi của Ngô quản gia, từng bước lại gần anh.
"Dạ..."
Nam Huyền Dạ xoay người, nhìn một bên má cô đang dán bông băng, thương xót ôm chầm lấy cô.
Bạn đang đọc bộ truyện Độc Tình Cám Dỗ Chí Mạng tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Độc Tình Cám Dỗ Chí Mạng, truyện Độc Tình Cám Dỗ Chí Mạng , đọc truyện Độc Tình Cám Dỗ Chí Mạng full , Độc Tình Cám Dỗ Chí Mạng full , Độc Tình Cám Dỗ Chí Mạng chương mới