Ngay sau đó, chỉ thấy một con gấu từ xa điên cuồng chạy tới, vừa khóc vừa la hét.
"Vũ Hồng đại ca, cứu ta với, ta đánh nhau với cá rồi!"
Ngay sau đó, Phú Quý chạy đến chỗ hai người bọn họ.
Chỉ thấy một nửa khuôn mặt của con gấu sưng lên rất to, còn có vết nước, rõ ràng đã phải chịu một đòn rất nặng.
“Có chuyện gì vậy?”, Vũ Hồng kinh ngạc, dù Phú Quý có ngu xuẩn đến đâu thì nó cũng là sự tồn tại cấp bậc thánh thú, tương đương với tu sĩ Độ Kiếp, sao có thể bị đánh thành thế này được chứ.
Chẳng lẽ nó gây chuyện với người của nhà họ Diệp?
Phú Quý lau nước mắt: "Là như thế này...”
Sau đó, nó kể lại một lượt toàn bộ sự việc.
Thì ra sau khi đến nhà họ Diệp, Diệp Hiểu Hiểu đã để nhóm người bọn họ tự do hoạt động.
Phú Quý quay lại, đột nhiên nhìn thấy một đàn cá chép rất đẹp trong một con suối nhỏ, con nào con nấy đều nhanh nhẹn và linh trí.
Điều quan trọng nhất là trông chúng rất lớn, nhìn sơ qua đã thấy ngon.
Phú Quý nhớ lại lời của nhóm tộc nhân kia, bọn họ bảo nó mang đồ ăn ngon về, không mang về thì sẽ đánh nó.
Vì vậy, Phú Quý liền chuẩn bị bắt một vài con cá chép.
Nhưng ai mà ngờ được đàn cá chép cực kỳ linh hoạt, chỉ có thể đuổi theo chúng, căn bản bắt không được, còn liên tục thổi bong bóng lên để trêu chọc nó.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!