“Thì Thánh địa phải có hình dáng của Thánh địa, có khí phách của Thánh địa”.
“Hàng triệu tu sĩ và dân tị nạn tập trung ở bên ngoài, bên ngoài đã sắp trở thành một nước nhỏ rồi, hỗn loạn chẳng ra làm sao!”
“Một là mở cửa, hai là tăng cường quản lý, mau chóng nghĩ cách giải quyết triệt để vấn đề này”.
Tuỳ Vân gật đầu nói: “Đại ca, thật ra chúng ta đã có kế hoạch cho chuyện này rồi, chỉ là đang đợi thời cơ thôi”.
“Bây giờ Diệp Hoàng điệt nữ đã thống nhất toàn bộ liên minh Cửu Thành ở Đông bán bộ rồi, còn Diệp Long cũng đã giải quyết vấn đề ở Tây bán bộ, đã đến lúc chúng ta mở rộng ra bên ngoài”.
Diệp Thần Phi ừ một tiếng.
“Được rồi, chuyện trong nhà, các đệ làm rất tốt, ta cũng không nói gì thêm”.
“Tiếp theo, ta sẽ làm một vài chuyện trong phạm vi toàn thiên hạ, đến lúc đó tốc độ phát triển sẽ rất nhanh, các đệ phải kịp thời điều động người trong gia tộc để bổ sung vào”.
Cây Vỡ Lòng và một trăm nghìn toà tháp Khởi Nguyên đã được chuẩn bị xong.
Diệp Thần Phi quyết định mau chóng trồng hết tất cả, tinh lọc cương vực đổ nát này, để thế giới có sức sống trở lại.
Cũng tiện thể nhìn xem rốt cuộc những “người phía trên” kia rốt cuộc có bản lĩnh gì, có ai tham gia vào sự kiện dòng sông thời gian hay không.
Lại nói thêm một vài chuyện nữa, sau đó Diệp Thần Phi giải tán mọi người.
Trải qua mấy năm phát triển, các nhân vật nòng cốt này đều đã có năng lực quản lý một khu vực, chuyện trong nhà đã không cần hắn phải hao tâm tổn sức nữa rồi.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!