Diệp Thần Phi cắt ngang Diệp Hiểu Hiểu đang thao thao bất tuyệt, nói: "Cháu quay lại đó một chuyến, nói với Cầm Dao, chấp nhận tham gia trận chiến đó”.
"Chúng ta cũng sẽ đến đó, xem thử rốt cuộc có những ai muốn giành khu vực Cửu Thành này”.
“Đại nghiệp trồng cây cũng bắt đầu từ đó đi”.
Diệp Hiểu Hiểu đột nhiên bật cười.
"Haha, tốt quá rồi, cháu thích nhất là làm những chuyện này”.
Diệp Thần Phi cạn lời: "Vậy cháu còn không mau đi đi!"
“Cháu đi ngay đây”.
Diệp Hiểu Hiểu quay người, có điều mới đi được hai bước lại quay trở lại.
Nàng đi đến bên Diệp Thần Phi, dáng vẻ rất ngoan ngoãn
"Đại bá, người cũng làm cho cháu một chiếc gương đi, trông có vẻ rất lợi hại”.
"Hay là kiếm khí giống như Diệp Hoàng tỷ cũng được, trông ngầu lắm”.
"Oa! Chiếc nhẫn trên tay người đẹp quá, hay là tặng cho cháu đi".
Diệp Hiểu Hiểu chỉ vào nhẫn Thiên Đạo, nàng đã tận mắt nhìn thấy sự uy vũ của chiếc nhẫn này rồi.
Chỉ trong nháy mắt đã phá huỷ hoàng thành Vĩnh Đông.
"Tránh sang một bên”.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!