Sau đó, ông ta bèn nhìn về phía Diệp Cầm Dao, cô gái trông giống như tiên nữ hạ trần này dù đã qua lâu như vậy nhưng khi thấy ông ta vẫn cảm thấy chấn động.
"Cầm Dao, cô có biết những người mà mình giết trong viện Thiên Địa là ai không?", Hồn Hư Tử hỏi.
Diệp Cầm Dao chỉ lạnh nhạt đáp: "Không biết và cũng không quan tâm".
"Cô hẳn là nên quan tâm một chút đi".
Hồn Hư Tử quay đầu lại nói: "Ta nêu cái ví dụ đi".
"Đồng Phong, con trai tông chủ Lăng Vân Tông - một đại tông nhất phẩm. Cũng là một trong những thiên kiêu có tiềm lực nhất trong mấy trăm năm qua của họ. Nếu không có gì bất ngờ thì sẽ có hy vọng thành tiên".
"Vạn Đông Nhi, cháu gái của thái thượng trưởng lão Xích Tinh Tông - một đại tông nhất phẩm, từng phá hủy vô số kỷ lục trong tông môn, được khen là thiên chi kiêu nữ ngàn năm có một".
"Văn Thái Sơ, Thập Cửu hoàng tử của đế quốc Nguyên Khai ở phía Đông, là hoàng tử mà Đại Đế Nguyên Khai thích nhất. Tư chất tu luyện cũng là đứng đầu trong số các hoàng tử".
"Bọn họ đều có thân phận hiển hách, nếu để những người đó biết cô là người đã giết đám thiên kiêu kia, cô đoán xem, họ có tức giận hay không?"
Hồn Hư Tử kể ra vài cái tên, bọn họ đều là những người nổi tiếng trong viện Thiên Địa.
Đương nhiên, cũng là những người đáng kiêu ngạo nhất.
Diệp Cầm Dao chậm rì rì nói: "Ta biết họ nhưng chỉ nhớ dáng vẻ họ quỳ xuống dưới chân ta cầu xin tha thứ thôi".
"Được, có quyết đoán!"
Hồn Hư Tử cười to vỗ tay.
"Ta thích nhất chính là những người trẻ tuổi có chí khí".
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!