Diệp Khiêm vội vàng nói: “Ta là nghĩ, đối với gia tộc mà nói, con người cũng là một loại tài nguyên, nếu có năng lực, chúng ta có thể thu nhận một số người có thiên phú để bồi dưỡng”.
“Đến một lúc nào đó, những người đó cũng có thể giúp đỡ cho gia tộc”.
“Xì, có mà huynh nhìn thấy bọn họ đáng thương, nên thương hại thì có”, Diệp Thiến đảo mắt.
“Ta thật sự không phải như vậy!”
“Được rồi!”
Diệp Long ngăn không cho hai người tiếp tục tranh cãi.
Cậu nhìn đến Diệp Khiêm, hỏi: “Đệ thật sự nghĩ như vậy sao?”
Diệp Khiêm nói: “Đúng vậy, đệ cảm thấy với một thế lực, nhân tài là thứ không thể thiếu”.
Diệp Long gật đầu: “Thật ra những lời đệ nói không sai, muốn mở rộng thế lực nhất định phải có đủ nhân tài mới làm được”.
“Chỉ là, bồi dưỡng nhân tài là một việc cực kỳ tiêu tốn tài nguyên, những thứ liên quan cũng rất phức tạp”.
“Đệ có thể đi tìm đại bá trước, nói ra những gì mình nghĩ, xem ông ấy sẽ giải quyết như thế nào”.
Diệp Khiêm nghiêm túc gật đầu.
“Wow, huynh thật lợi hại, đến việc này cũng nghĩ ra được, không giống như một số người, chỉ có trái tim của thánh mẫu”, Diệp Thiến ca ngợi nói.
Diệp Khiêm liền trừng mắt: “Này, ta cùng đại ca nói cùng một việc mà!”
“Không, đại ca là suy nghĩ tường tận, huynh là trái tim thánh mẫu”.
“Ta”.
“Nhận nuôi cô nhi?”
Diệp Thần Phi ngồi trong thư phòng nhìn cháu trai nho nhã trước mặt có chút kinh ngạc.
“Không không phải chỉ là nhận nuôi”, Diệp Khiêm rõ ràng có phần cẩn thận, nói: “Cháu muốn biến bọn họ trở thành một phần sức mạnh trong tương lai của gia tộc”.
Diệp Thần Phi xoa xoa cằm, cháu trai này có chút thú vị, vậy mà lại có cùng suy nghĩ với mình.
“Ừm, có thể”, Diệp Thần Phi nói.
Diệp Khiêm bỗng ngây ra, trợn tròn mắt hỏi: “Đại bá, người người đồng ý sao?”
Diệp Thần Phi cười nói: “Đúng vậy, tại sao không đồng ý chứ, đây là chuyện tốt”.
Diệp Khiêm choáng váng, lần này cậu phải lấy hết can đảm mới dám đến.
Bởi vì bản thân cậu cũng biết rõ, loại suy nghĩ này ở trong môi trường cá lớn nuốt cá bé thật sự là khác loài.
Lãng phí tài nguyên gia tộc để bồi dưỡng một nhóm người không liên quan gì, truyền ra ngoài e rằng sẽ bị cười nhạo.
Lúc đến, Diệp Khiêm đã chuẩn bị sẵn tâm lý bị mắng một trận.
Nhưng không ngờ, đại bá lại đồng ý ngay.
Dứt khoát như vậy, bình tĩnh như vậy.
Khiến cậu nhất thời có chút không phản ứng kịp.
“Đại bá, người thật sự không phản đối ư?”, Diệp Khiêm vẫn không dám tin.
“Đương nhiên”, Diệp Thần Phi một lần nữa đưa ra câu trả lời khẳng định.
Diệp Khiêm hít một hơi thật sâu, nói: “Đại bá, sự ủng hộ của người đã cỗ vũ cho cháu rất nhiều!”
Trước sự phản đối của tất cả mọi người, sự tán thành của Diệp Thần Phi đã cho cậu niềm tin vô cùng lớn.
Bạn đang đọc bộ truyện Độc Tôn Thiên Hạ tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Độc Tôn Thiên Hạ, truyện Độc Tôn Thiên Hạ , đọc truyện Độc Tôn Thiên Hạ full , Độc Tôn Thiên Hạ full , Độc Tôn Thiên Hạ chương mới