Editor: Nhím
Beta: Mee
-----Đọc tại truyenwiki1.com khonghitenpageghe-----
Cảnh tượng hai người lần đầu hôn môi thực buồn cười.
Lúc đó là đại hội thể thao, Lương Độc Thu không có ý thức gì về vinh dự của lớp, biết có đại hội thể thao nhưng không báo danh, mà Tiêu Xuyên lười không muốn đi sân điền kinh phơi nắng, tự nhiên càng không báo danh.
Nhưng ai biết chủ nhiệm lớp bọn họ lại không an bài theo lẽ thường, lúc trước nói không tham gia đại hội thể thao thì ở phòng tự học, lúc sau thế nhưng đem mấy người không báo danh xách tới làm đội hậu cần cho các thành viên dự thi.
Tiêu Xuyên nghe chủ nhiệm lớp nói xong thì cạn lời, nếu hắn biết không tham gia cũng phải đi ra ngoài thì hắn đã sớm báo danh tham gia.
Nhưng liếc mắt thấy Lương Độc Thu không nói lời nào, tâm tình Tiêu Xuyên nhất thời tốt lên, phơi nắng thì phơi nắng, dù sao có bạn trai ở cùng, hắn cũng không lỗ.
Có lẽ nhận thấy ánh mắt Tiêu Xuyên, Lương Độc Thu nghiêng đầu nhìn thoáng qua bên cạnh, cùng Tiêu Xuyên đối mặt, thấy bạn trai ý cười đầy mặt, không nhịn được duỗi tay cào lòng bàn tay Tiêu Xuyên.
Bọn họ đứng cuối hàng, lúc này còn mặc đồng phục mùa thu, thực chất căn bản không nhìn ra bọn họ làm cái gì, nhưng Tiêu Xuyên vẫn không nhịn được khẩn trương, tim đập bình bịch, cả người có chút lâng lâng.
Sinh nhật qua đã lâu, nhưng quan hệ của Tiêu Xuyên và Lương Độc Thu còn dừng lại ở nắm tay đơn giản, ngay cả chọc thủng tờ giấy mỏng ngăn cách đêm đó cũng chỉ là hôn má thuần khiết.
Mười sáu tuổi là tuổi nhiệt huyết, cả người đều là hỏa, một ánh mắt đều có thể đem lửa cháy đến đồng cỏ, đối phương còn là người trong lòng, tự nhiên càng rung động.
Tiêu Xuyên không chỉ muốn cầm tay, còn muốn ôm Lương Độc Thu, hôn môi, những việc người yêu sớm sẽ làm, hắn đều muốn làm cùng Lương Độc Thu.
Cho nên Lương Độc Thu nói một câu, liền câu luôn tâm tư nhỏ của Tiêu Xuyên, chủ nhiệm lớp nói gì hắn cũng chẳng nhớ kỹ, trong đầu toàn bộ là ánh mắt vừa rồi Lương Độc Thu nhìn hắn, sau đó nghĩ muốn cùng bạn trai giao lưu sâu một chút.
Ai biết Lương Độc Thu so với hắn còn tích cực hơn, bên này chủ nhiệm lớp vừa tuyên bố giải tán, bên kia hắn đã bị bạn trai lấy danh nghĩa làm việc công lôi đi.
Lương Độc Thu ăn nói đứng đắn, Tiêu Xuyên cũng chẳng nghĩ nhiều, thật sự cho rằng Lương Độc Thu có chuyện quan trọng, nên hắn theo sau Lương Độc Thu đến bộ phận hậu cần, không có chút tâm tư kiều diễm gì.
Bộ phận hậu cần trong trường ở tầng một tòa nhà giảng dạy, trừ ngoài cửa có giáo viên trực, bên trong không có ai, cho nên sau khi Tiêu Xuyên cùng Lương Độc Thu đăng ký đi vào, một lúc sau liền thành thế giới hai người.
Tiêu Xuyên không biết Lương Độc Thu tới đây làm gì, thấy Lương Độc Thu không có ý muốn nói gì, tiết sau lại là môn quan trọng, Tiêu Xuyên không muốn chậm trễ thời gian học tập của Lương Độc Thu liền muốn chủ động hỏi.
Kết quả hắn chưa nói ra thành lời đã bị Lương Độc Thu ấn bả vai lên tường.
Tiêu Xuyên không phải học sinh tốt, cấp hai thường xuyên gây chuyện, chủ nhiệm lớp bị hắn làm cho đau đầu, không ít lần bắt hắn về nhà xem lại mình, bản kiểm điểm càng viết không ít.
Nhiều năm kinh nghiệm thực chiến làm Tiêu Xuyên vào lúc Lương Độc Thu ra tay liền muốn đánh lại, chẳng qua đầu óc vẫn minh mẫn, nhớ rõ người động thủ là bạn trai thì cái gì cũng không làm, ngoan ngoãn để bạn trai đè lại.
Vừa vặn Tiêu Xuyên cũng muốn biết Lương Độc Thu sẽ làm gì.
Ai biết Lương Độc Thu một lời cũng không nói liền nắm cằm Tiêu Xuyên mà hôn, Tiêu Xuyên sợ đến mức trừng lớn mắt, sau đó bị răng Lương Độc Xuyên cắn vào.
Đều là lần đầu yêu đương, kinh nghiệm gì gì đều không có, tất cả dựa vào học được trên phim ảnh sách truyện áp vào thực tế, kết quả là đem miệng bạn trai cắn tới chảy máu.
Nhắc đến chính là xấu hổ.
Lương Độc Thu chưa bao giờ làm chuyện mình không chắc, trước khi hôn cũng đã có chuẩn bị, nhưng anh nào biết chuẩn bị rồi vẫn còn cắn vào miệng bạn trai, đặc biệt Tiêu Xuyên còn nhìn anh khiến Lương Độc Thu càng ngượng.
Miệng có chút đau, nhưng Tiêu Xuyên chẳng có lòng quản vì phản ứng của Lương Độc Thu thực sự quá có ý tứ, Tiêu Xuyên không nhịn được muốn nhìn, vừa nhìn lại muốn hôn.
"Ca, không sao đâu." Tiêu Xuyên an ủi Lương Độc Thu, "Em không đau, về sau..."
Lương Độc Thu vành tai đỏ lên, trừng mắt nhìn Tiêu Xuyên một cái, "Câm miệng!"
Lời nói ra hung dữ, nhưng Lương Độc Thu một chút cũng không dữ, Tiêu Xuyên cũng không sợ anh, ngược lại còn muốn trêu tiếp.
Tiêu Xuyên duỗi tay ôm eo Lương Độc Thu, nén cười, "Không nói không nói, ca anh đừng nóng giận."
Tiêu Xuyên chịu thua, Lương Độc Thu càng ngượng, bởi vì lời Tiêu Xuyên có ý cười không che được.
Lúc này vô thanh thắng hữu thanh.
Lương Độc Thu từ bỏ, bạn trai vui là được.
Vì vậy anh gác đầu lên cổ Tiêu Xuyên, mặc kệ hắn nói cái gì, ngây ngốc nói, "Còn hôn?"
Đáp lại Lương Độc Thu là Tiêu Xuyên cúi đầu hôn.
-----Đọc tại truyenwiki1.com khonghitenpageghe-----
Bạn đang đọc bộ truyện Đối Thủ Một Mất Một Còn Là Bạn Trai tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Đối Thủ Một Mất Một Còn Là Bạn Trai, truyện Đối Thủ Một Mất Một Còn Là Bạn Trai , đọc truyện Đối Thủ Một Mất Một Còn Là Bạn Trai full , Đối Thủ Một Mất Một Còn Là Bạn Trai full , Đối Thủ Một Mất Một Còn Là Bạn Trai chương mới