Mạn Thư mới về tới nhà là bị mẹ lôi đi chợ.
Có lẽ cô có kiếp làm tùy tùng nên ở đâu cũng bị bắt nạt.
Nhưng bị mẹ cô bắt nạt thì cô rất hài lòng, gặp người nào mẹ cũng khoe con gái làm cô cũng mát tai.
Không ngờ được người lớn khen lại sướng đến vậy.
Nhưng ai ngờ đâu, hai mẹ con chỉ đi có gần một tiếng mà túi lớn túi nhỏ đầy trên tay.
Vậy mà dì Uyển của chúng ta vẫn không dừng lại ở đó, mang cái câu mở miệng "lâu lâu còn gái mới về" kéo Mạn Thư đi hết từng ngóc nghách chợ chợ thì thôi.
Mới về tới nhà là đứa con gái giỏi giang như lời nói của mẹ lại bị ông bố yêu thương dẫn đi "ăn tiệc cờ vây" với mấy cô chú ông bà hàng xóm.
Qua những lời khen đáo để của những người hàng xóm:
- Ái chà! Mạn Thư sau này phải làm bác sĩ cho bệnh viên thành phố luôn mới không uổng công ba mẹ.
- Cháu vừa xinh vừa giỏi, sau sung sướng lắm đây.
- Nhà ông nhất xóm rồi đấy.
Một đứa đứa làm bác sĩ, một đứa sau này chắc vào luật thôi.
Ông Thịnh nghe được mũi phổng to như trái táo, nhưng vẫn vờ khiêm tốn, khua tay, thở dài:
- Ôi dào, nhất với nhì gì.
Chỉ mong sau này mỗi ngày cho bố mẹ một ngày ba bát cơm là được rồi.
Ôi, ông bố của tôi, sao bố không khiêm tốn thêm chút nữa.
Mạn Thư vừa cay đắng vừa cười gượng.
Sau đó, đứa con gái vàng bạc của ông bố Thịnh với lý do "về nhà phụ mẹ nấu cơm tối" nên đã được ông bà chú bác duyệt.
Cái này là thôi rồi, nói rồi mà, ăn ở kiểu gì thế không biết.
Cô vừa thầm mắng mình vừa đi về nhà.
Mới lết cái mạng sắp mất của mình về đến phòng khách, mẹ cô đã chạy ra, tươi cười:
- Thư Thư, hôm nay nhà bác Hoàng và bác Quân đến chơi, con chờ họ đến rồi tiếp khách nhé! Mẹ đi làm cơm.
Mạn Thư tròn mắt kinh ngạc, chưa kịp nói thì mẹ cô đã vỗ vai cô rồi đi vào.
Cô chỉ biết ngậm miệng mà lắc đầu chán nản.
Mẹ yêu ơi, mẹ dẫn sói vào nhà rồi.
Đơn giản cô ngạc nhiên đấy chính là thành viên của nhà bác Hoàng lần lượt là: Trần Văn Hoàng- bố, Lương Thu Xuân- mẹ, Trần Khê- con đầu, Trần Hạo- con út.
Còn gia đình kia thì họ Mã, Mã tiên sinh.
Ôi!
* * *
Lâm Bảo trở về trụ sở cảnh sát, mới bước vào anh đã nghe tiếng quát của một cảnh sát viên phía phòng tra hỏi:
- Anh mà không trả lời, tôi sẽ đưa anh vào tù.
Lâm Bảo bước vào, nhận ra người ngồi trên ghế phạm nhân là thằng cha tối hôm qua anh bắt được.
Bạn đang đọc bộ truyện Đội Trưởng! Xin Dừng Tay! tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Đội Trưởng! Xin Dừng Tay!, truyện Đội Trưởng! Xin Dừng Tay! , đọc truyện Đội Trưởng! Xin Dừng Tay! full , Đội Trưởng! Xin Dừng Tay! full , Đội Trưởng! Xin Dừng Tay! chương mới