Khúc Yên trong cơn hôn mê chợt tỉnh giấc do khó chịu trong người, cơ tưer không không ngừng nảy qua lại, trước mắt cô không thấy rõ cái gì, nhưng lại có thể cảm nhận được cơ thể mình đang lướt đi, chắc là đang ngồi trong một chiếc xe nào đó.
Đầu cô dựa vào khung cửa nên khi xe chạy qua khúc gồ ghề thì đầu cô lại đập vào khung cửa sổ.
Cơ thể cô cứ không ngừng bị lung lay, cô nhìn xung quanh, trước mắt cô đều tối mịch, nhưng cô lại nghe thấy giọng nói chuyện của người bên tai mình. Khúc Yên chớp chớp mắt, mắt vẫn hoạt động linh hoạt…không bị bịt mắt, dưới cổ có cái gì đó cộm cộm, sau một lúc cô mới biết là mình bị một thứ gì đó chùm qua đầu mình.
Hai cổ tay cô đã được tháo, giờ đổi lại là thành buộc ở phía trước. Hình như người bên cạnh phát hiện ra cô đã tỉnh, hắn cởi bao nhỏ trên đầu cô xuống, ánh sáng trước mắt khiến cô phải nhíu mày lại.
Người đó nhìn cô một cái, cái bao nhỏ lại chùm qua đầu cô, tên đó nói bằng tiếng Miên với người ngồi trong xe.
Ngay giây sau cô nghe thấy tiếng cười nhàn nhạt của Lâm Quáng, cô dù không hiểu họ đang nói với nhau cái gì, chỉ có thể im lặng ngồi lên cạnh.
Tay Khúc Yên đã bị trói ở phía trước, khong còn khó chịu như trước đây, cô chậm rãi nâng tay chạm vào tay nắm cửa, muốn thử xem nó có bị khoá không.
Kết quả là nó bị khoá.
Khúc Yên thu tay lại, ánh mắt trong bao chùm đầu tuyệt vọng nhắm trở lại, cô không biết tương lai mình sẽ đi về đâu.
Âm thanh nói chuyện trong xe vẫn tiếp tục, cô nghe không hiểu nên cũng không quan tâm.
Ngay giây tiếp theo, một lực va chạm chấn động làm cả người Khúc Yên bổ nhào về phía trước.
Khúc Yên không rõ là có chuyện gì, nhưng chắc chắn đã có chuyện xảy ra. Giọng nói của người trong xe có chút căng thẳng và gấp gáp. Người bên cạnh cũng lấy súng dí vào chiếc bao chùm đầu, khẩu súng đặt ngay thái dương cô.
Mới giây trước Lâm Quáng còn nhìn sau xe không thấy động tĩnh gì, thế mà giây sau đã bị một chiếc xe màu đen lạ lẫm chạy nhanh tới trước mui xe hắn, chiếc xe đó đột ngột thắng gấp rồi xoay thân xe dùng nó chặn lại ở đầu mui xe hắn.
Phần bên hông thân bị xe của Lâm Quáng làm cho biến dạng một chút, trong xe đám người Lâm Quáng kinh ngạc rồi đồng loạt rút súng ra.
‘‘Đại ca. Nhanh thế đã đuổi kịp rồi sao?’’
‘‘Câm miệng!’’
Những chiếc xe màu đen khác không bật đèn pha xe nhưng lại chuẩn xác chặn hết đường chạy của hai chiếc Lâm Quáng. Những người bên trong xe vừa xuất hiện đều nhanh chớp chạy xuống xe, trên tay mỗi người cầm khẩu súng chỉa thẳng vào trong hai chiếc xe, âm thanh lên đạn vang lên rõ ràng trong không gian yên tĩnh, truyền thẳng vào thính giác Khúc Yên.
Lâm Quáng khẽ nhíu mày, ánh mắt âm u nhìn về chiếc xe trước mặt.
Ánh đèn pha phản chiếu người đàn ông ưu tú đang bước xuống xe, gương mặt người đàn ông sắc bén góc cạnh, trong đôi con ngươi lạnh lẽo ấy hiện lên sự chết chóc nhìn thẳng vào trong xe, ngay vị trí mà hắn đang ngồi.
Trong tay Thẩm Tây Thừa cầm khẩu súng lục, ánh mắt anh bây giờ tàn nhẫn nguy hiểm chưa từng có, nổ phát súng đầu tiên.
Đoàng!
Trọng tâm chiếc xe không còn được cân đối, bên cao bên thấp rất rõ ràng, tiếng súng thứ hai vang lên, bánh xe còn lại cũng đã bị Thẩm Tây Thừa dùng súng làm cho thủng rồi xì hơi xuống.
Sau đó, chiếc xe ở phía sau cũng đã vang lên tiếng súng. Khúc Yên lần đầu nghe được tiếng súng, trái tim cô không tự chủ mà trở nên căng thẳng.
Bên hông xe bị thuộc hạ Thẩm Tây Thừa bao vây, biển người mặc đồ đen đông đến không có đường chạy.
Lâm Quáng mặt mày phức tạp, đám đàn em hắn hết xanh rồi lại trắng, không ngờ cục diện lại bị biến đổi thành ra như thế này.
Lâm Quáng trước đó nhìn thấy Khúc Yên và Thẩm Tây Thừa ân ái khi còn ở Thủ Đô Nga trong lòng đã không giấu nổi lòng thù hận, hắn không tính toán kỹ lưỡng, làm việc theo cảm tính của mình.
Thuộc hạ hắn mang theo không nhiều, tính cũng chưa đến hai mươi người, còn Thẩm Tây Thừa…
Đoàng!!
Toàn thân xe run lên, cô nghe rõ tiếng súng gần ngay bên tay, cả người hít sâu một hơi rồi nín thở lại, mùi thuốc súng thoang thoảng rồi sộc thẳng vào khứu giác cô, cô không dám nhúc nhích, ngồi bất động tại chỗ.
Lâm Quáng nhanh nhẹn cúi đầu, nhìn viên đạn ghim vào đầu dựa của ghế ngồi của mình, ánh mắt trở nên lạnh lẽo.
Một giọng nói lạnh lùng truyền tới tai Khúc Yên:’‘Bước xuống!’’
Cô sững người, là giọng Thẩm Tây Thừa!
Khẩu súng của Lâm Quáng được lên nồng, hắn ra lệnh với thuộc hạ:’‘Đem nó xuống.’’
Cánh tay trái Khúc Yên bị một người túm chặt, cánh cửa bên cạnh cô được kẻ đó mở ra, ngay sau đó cả thân thể cô đều bị tên đó cưỡng ép đẩy mạnh ra khỏi xe, trong suốt quá trình đó, khẩu súng vẫn không ngừng dí sát vào đầu cô.
Bạn đang đọc bộ truyện Dòng Chảy Tình Yêu tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Dòng Chảy Tình Yêu, truyện Dòng Chảy Tình Yêu , đọc truyện Dòng Chảy Tình Yêu full , Dòng Chảy Tình Yêu full , Dòng Chảy Tình Yêu chương mới