Tôi chậm rãi thong thả đi tới, một người đàn ông cao lớn đội mũ, đeo khẩu trang đứng lên, đưa tay về phía tôi: "Tờ đơn."
Tôi run rẩy đưa cho anh ta, anh ta hất hàm về bên trong: "Nằm trên đó."
Đó là giường phẫu thuật
Tôi run lẩy bẩy nằm xuống, hai tay nhanh chóng đặt trên lồng ngực.
Anh ta kéo hết rèm xuống, xoay người đi về phía tôi, lông mày nhíu lại: "Quần áo phải vén lên."
Tôi: "Hả?"
"Phải gắn thiết bị vào."
"À vâng....." Tôi lắp ba lắp bắp vén quần áo lên, vốn dĩ chỉ mặc phong phanh, vén lên một cái cả người đều cảm thấy lạnh buốt, nhất thời cảm giác xấu hổ như vỡ tung ra: "Có được không?"
"Đo điện tâm đồ, không phải siêu âm 2d." Bác sĩ cau mày nhìn tôi, mặt không biểu cảm tiếp tục nói: "Vén đến trên ngực."
Tôi.....
Thẩm Tiêu Tiêu tôi lớn như vậy còn chưa lần nào để một người đàn ông lạ mặt nhìn thấy cơ thể mình, tôi.....
Tôi hơi căng thẳng, người ở trước mặt cũng trầm mặc kiên nhẫn nhìn tôi, lúc này lại có vài người đi vào, hình như cũng là tới đo điện tâm đồ.
Bên ngoài ngay lập tức trở nên ồn ào.
Tôi cắn răng, đem toàn bộ quần áo vén lên.
Mọi người đều nói cho dù là nam hay nữ, ở trong mắt bác sĩ cũng giống như thịt heo, vậy cứ coi bản thân như một cái đầu heo chết đi!
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!