Ngày hôm sau mặt trời cứ lặng lẽ mọc như bình thường, Liên Châu ngủ thiếp đến buổi chiều, thức dậy trong cơn ác mộng.
Sáng sớm, Long Vân Kết đeo kính râm ngồi uống cà phê trong sân, làn da rám nắng tỏa sáng dưới ánh mặt trời, hôm nay cô ta không trang điểm, có thể thấy được rõ ràng tàn nhang trên khuôn mặt và nốt ruồi ở khóe mắt.
Thấy Liên Châu đứng trong bóng râm của mái hiên đang nhíu mày híp mắt nhìn mình, Long Vân Kết vẫy tay với cô: "Lại đây, phơi nắng đi."
Liên Châu vào nhà lấy mũ rơm, chậm rãi kéo một chiếc ghế ngồi xuống cạnh cô ấy.
"Ôi, không nhìn rõ mặt trời, không nhìn thấu mặt trời." Long Vân Kết đẩy kính râm lên trên trán, quay mặt nhìn Liên Châu trong chốc lát, bỗng nhiên đưa tay chọc vào vết thương của cô.
Liên Châu đau đớn rụt về phía sau: "Cô bị bệnh à."
Long Vân Kết bật cười, Liên Châu trừng mắt nhìn cô ấy, ánh mắt vô tình nhìn thấy khe rãnh dưới dải ruy băng màu trắng, nhìn thấy một ngọn đồi hơi cong lên, khuôn mặt đỏ ửng.
"Lý Phục Thanh đâu rồi?" Liên Châu hỏi.
"Chắc là mua thức ăn, không biết." Long Vân Kết nằm trở lại, kéo kính râm xuống.
Liên Châu nhắm mắt lại, ngẩng mặt lên để ánh nắng mặt trời chiếu lên mặt mình, ánh sáng nóng bỏng như một chiếc bàn là, là phẳng những đoạn gồ ghề trong tim cô.
"Cô và Lý Phục Thanh quen nhau như thế nào? Cô có biết anh ta là ai không?" Liên Châu hỏi.
Long Vân Kết uống nốt ngụm cà phê cuối cùng, duỗi đôi chân dài thẳng tắp ra, cánh tay dang ra để ở hai bên, giống như một con bạch tuộc đang hấp hối.
"Là cô giết chú Thủy." Long Vân Kết nói: "Có một đứa trẻ nói nhìn thấy một con dao găm thường được chú Thủy sử dụng ở trong nhà bếp của cô, đó là con của quán cơm Cát Tường kia.
Nhưng vì chú Thủy là một người đáng ghét, mẹ nó đã giúp cô bịt miệng nó lại, chỉ cần tốn 100 tệ, mọi người trên con phố đều biết."
Liên Châu đổ mồ hôi dưới cánh tay và sau lưng, chảy qua làn da, thời tiết tháng 11 không nên nóng như vậy mới đúng, đây không phải là khí hậu mà Liên Châu quen thuộc.
Long Vân kết nói tiếp với ngữ khí lười biếng: "Liên Châu à, chúng ta đều là yêu ma quỷ quái, nhưng thế giới này khiến chúng ta phải là yêu ma quỷ quái như vậy.
Cô nhìn những người trên đường đó xem, bọn họ cảm thấy chúng ta ghê tởm nhưng có đôi khi bọn họ rất ngưỡng mộ chúng ta, cô nói xem có phải rất kỳ lạ không."
Làn da Liên Châu như biến thành màu hoa hồng nhạt, đôi môi cô không còn tí huyết sắc nào: "Vì vậy, chỉ cần mọi người cùng nhau ném đá thì tội lỗi của một cá nhân sẽ được giảm đi sao?"
Long Vân Kết nhíu mày lại, "Chúng ta là Thánh Nhân, chúng ta ném đá miễn phí cũng miễn phí chịu tội thay người khác.
Cái này gọi là ta không vào địa ngục thì ai vào, hiểu không?"
"Cái thứ vớ vẩn gì vậy." Liên Châu đứng dậy mang ghế dựa vào trong chỗ râm mát.
Một đôi tình nhân trẻ tuổi lưng đeo ba lô xuất hiện trước cửa, cô gái thò đầu vào nhìn.
Long Vân Kết vẫn không nhúc nhích, ánh mắt dưới cặp kính râm liếc về phía hai người.
Liên Châu tươi cười đi nghênh đón: "Xin chào, xin hỏi có việc gì không?"
Trên cửa đã treo biển ngừng kinh doanh, hai người này đương nhiên không phải đến để ngủ lại.
Cô gái gật đầu với Liên Châu: "Xin chào, chúng tôi có thể vào chụp ảnh không? Chúng tôi vốn định ở lại nhưng thấy trên mạng cô đã để ngừng kinh doanh..."
"Không được." Long Vân Kết lớn tiếng nói.
"Cô câm miệng cho tôi." Liên Châu quát cô ấy một câu, hòa nhã đón hai người vào trong.
Hai người vừa bước vào nhà đã lấy máy chụp ảnh ra, chụp ảnh trong sân.
Long Vân Kết nửa mặt nằm giữa sân, hai người cũng phải cẩn thận đi vòng qua cô ấy.
Liên Châu đứng bên nhìn một hồi, đề nghị giúp hai người chụp ảnh chung, hai người vui vẻ đồng ý.
Liên Châu dẫn hai người họ đến vị trí tươi tốt nhất của cây hoa hồng: "Bên này đẹp."
Trong hình, hai khuôn mặt tươi trẻ tràn đầy hạnh phúc, đằng sau là những cành cây leo trèo mạnh mẽ dây dưa cuốn lấy nhau.
Hai người vừa mới đi thì ngay sau đó Long Vân Kết liền đi theo mà đóng cửa lại.
"Nói với cô một chút về chuyện kỳ lạ tôi gặp được ở quán bar" Long Vân Kết vừa nói vừa lê đôi dép đi vào, lúc đi qua bụi hoa cô ấy cúi người ngửi sâu một hơi, "Chôn ở đây phải không?"
Đêm trước hôm qua, Long Vân Kết mặc áo khoác gió ngồi một mình ở một góc của quán bar, cẩn thận nghe tiếng thở dốc của con mồi.
A Bộ cao lớn anh tuấn, trên cổ tay là chiếc đồng hồ Rolex và mặc một chiếc sơ mi Armani không một nếp nhăn ở trong quán bar có thể thấy rõ sự khác biệt.
Hắn ta đang nói chuyện với một cô gái ngồi cùng bàn, ánh đèn pha lê trong bar quét qua mặt hắn ta hết lần này đến khác.
Hắn ta là khách quen của phố đèn đỏ, lượn quanh các cô gái ngồi một mình ở đây, rồi dẫn họ vào khách sạn suốt đêm.
Nhưng A Bộ có một nguyên tắc, hắn ta chỉ "chơi" những cô gái thành phần tri thức và những người phụ nữ đã có gia đình, những người phụ nữ này hôm sau tỉnh lại chỉ thấy bên giường trống không, một hộp áo liệm và một tờ giấy ghi "Tôi bị HIV".
Tính đến ngày hôm nay, trong danh sách của hắn ta đã có 28 cái tên, hắn ta muốn sưu tập đủ 100 cái.
"Không thể không mang." Sau khi không đạt được thỏa thuận, người phụ nữ liền đứng dậy rời đi.
A Bộ liền nhìn một vòng trong bar thì thấy Long Vân Kết, lúc này cô ấy đã cởi bỏ áo ngoài, ánh mắt nóng bỏng nhìn qua bộ phận bên dưới của hắn.
Hai tay Long Vân Kết nắm lại giả bộ như đang say mê: "Lúc hắn ta nhìn về phía tôi, tôi quả thật muốn lên đỉnh rồi!"
Liên Châu liếc mắt sang nhìn Long Vân Kết giống như đang nhìn người ngoài hành tinh: "Tưởng tôi không coi tin tức à? Cô cảm thấy cô nói như vậy thì tôi có thể yên tâm thỏa mái theo các người đi giết người?"
Biểu cảm của Long Vân Kết bỗng nhiên trở nên nghiêm túc, theo Liên Châu thấy thì cái biểu cảm biến thái thay đổi bất ngờ này chẳng khác gì Lý Phục Thanh cả.
Long Vân Kết nói: "Làm như là cô chưa có làm qua vậy.
Tôi không có viết truyện, quả thực nguồn linh cảm là từ tin tức đó, cô có biết bao nhiêu người dùng tin tức làm kịch bản để làm ra những việc càng tàn nhẫn và máu lạnh hơn không?"
"Cô rốt cuộc làm sao lại quen Lý Phục Thanh thế?" Liên Châu nhìn cô ấy.
"Bời vì chúng tôi là đồng loại, chỉ cần đi qua nhau thôi cũng có thể ngửi được mùi của nhau".
Long Vân Kết nói.
"Đó là mùi hôi nách".
Bạn đang đọc bộ truyện Đốt Cháy Con Kiến tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Đốt Cháy Con Kiến, truyện Đốt Cháy Con Kiến , đọc truyện Đốt Cháy Con Kiến full , Đốt Cháy Con Kiến full , Đốt Cháy Con Kiến chương mới