Liên Châu vẫn luôn đợi Lý Phục Thanh nhắc tới chai Whiskey kia một lần nhưng hắn không có.
Lý Phục Thanh cố ý, cho dù Liên Châu biết dụng ý của hắn nhưng cô cũng không rời được tầng tầng lớp lớp trọng lượng được gọi là áy náy kia.
Ăn xong cơm trưa, Liên Châu nói với Lý Phục Thanh: "Em về nhà lấy một số đồ dùng hàng ngày, sẽ quay lại sớm thôi."
Lý Phục Thanh đang tập trung chơi trò xếp hình Tetris, ánh mắt không rời khỏi màn hình di động: "Hôm nay Du Úc vẫn sẽ đến nhà trọ."
Nghĩ đến Du Úc, Liên Châu chợt rùng mình: "Lý Phục Thanh...!Anh có thể đồng ý với em sẽ không làm hại Du Úc không?"
Lý Phục Thanh bỏ điện thoại xuống, những khối hình vuông kia đang rơi xuống không ngừng: "Tại sao? Em thích anh ta?"
Liên Châu không onis gì, cô nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại kia, cuối cùng có một khối hình vuông đổ đầy màn hình, trò chơi kết thúc.
Lý Phục Thanh cúi đầu, một lần nữa bắt đầu trò chơi: "Anh đồng ý với em."
Lý Phục Thanh dường như không lo lắng chút nào về việc cô sẽ cao chạy xa bay với Du Úc.
Sắc trời u ám, Liên Châu lái xe trở về nhà trọ, mây đen trên không trung đang chậm rãi áp sát những ngọn núi.
Trong xe không có tiếng nhạc, trong một không gian hẹp kín, suy nghĩ của cô đã trôi dạt xa hơn cả những đám mây.
Cô thích cảm giác ở bên Du Úc, có lẽ đó có thể gọi là "Thích Du Úc".
Chỉ là Liên Châu đã mất đi dũng khí tiến lên của mấy tháng trước.
Du Úc chỉ là người bình thường mà Liên Châu thì vẫn luôn sa đọa.
Không kéo Du Úc vào đêm đen tuyệt vọng vĩnh viễn này đã xem như là sự từ bi cuối cùng mà cô có thể dành ra ở chữ "Thích" này.
Dừng xe ở đầu phố, Liên Châu không vội ra ngoài.
Cô lục lọi áo khoác, đeo kính râm lên, mặc áo khoác lông vũ của Lý Phục Thanh, như một tên trộm lẻn vào góc phố.
Du Úc đã xác định Liên Châu ở Liên Thanh Đình, anh lên mạng tìm kiếm "phố Kê Cước" mà Corgi nói, rồi chuyển sang một bài viết về blogger livestream "A Vân Vân", có người đang thảo luận về một mỹ nữ xuất hiện chớp nhoáng trong video livestream, mặc dù một vài ảnh chụp màn hình không được rõ ràng nhưng có thể chắc chắn đó là Liên Châu.
Người livestream cũng chính là người phụ nữ tự xưng là "Khương Liên Châu" ngày hôm đó.
Liên Châu mở cửa đi vào nhà trọ, hoàn toàn không chú ý tới từ lúc xuống xe Du Úc đã đi theo phía sau.
Cô lấy một túi du lịch, lấy quần áo và đồ dùng hàng ngày trong phòng, Du Úc đứng bên cạnh gõ cửa làm cho Liên Châu hoảng sợ.
Ngoại trừ hơi gầy đi thì thoạt nhìn Du Úc cũng không thay đổi gì nhiều, anh nở nụ cười, vẫn là dáng vẻ xán lạn chưa từng gặp qua khổ đau nhân gian của ngày mới gặp mặt.
Thời gian như làm cho Du Úc tan chảy thành dòng sông trăng, chỉ xuất hiện trong giấc mơ của Liên Châu nhưng giờ phút này anh đột nhiên sống động đứng trước mặt cô, với mùi da thuộc quen thuộc, hết thảy đều trở nên chân thật rõ ràng.
Liên Châu lúc này mới phát hiện ra khát vọng của cô dành cho anh còn nồng liệt hơn nhiều so với trong mơ.
Đồ vật trên tay nhất thời không biết đi đâu, đôi môi Liên Châu khẽ run rẩy, vẫn không nói nên lời.
Du Úc nói: "Đã lâu không gặp."
Liên Châu gật gật đầu: "Đúng vậy.
Em...!Chúng ta ra ngoài ngồi đi, em đi pha cho anh một ấm trà."
Du Úc gật đầu, lùi ra hành lang chờ.
Liên Châu đi ra, đi ở phía trước, Du Úc lập tức đi theo.
Liên Châu gầy hơn trước nhiều, quần áo Lý Phục Thanh khoác trên người cô giống như một cái vỏ rộng.
Du Úc nói: "Không cần pha trà đâu, anh muốn nói chuyện với em một lát."
Liên Châu đi hai bước về phía sân, cảm thấy dường như bên ngoài quá lạnh nên lại quay người đi về phía mái hiên, cuối cùng dẫn Du Úc đến quán bar nhỏ ở sân sau: "Anh muốn uống rượu không? Cho ấm người."
Du Úc cười đáp: "Không, anh phải lái xe."
"Kìa, đó là nhà bếp." Liên Châu vội dẫn anh vào phòng bếp: "Vào bếp pha trà sẽ nhanh hơn."
Vào bếp, Liên Châu liền luống cuống chân tay mà mở túi trà ra, đun nước.
Du Úc hỏi: "Liên Châu, ngày hôm đó đã xảy ra chuyện gì sao?"
Bình đun nước phát ra tiếng rung như máy bay cất cánh, Liên Châu cúi đầu loay hoay với chén trà: "Không có gì, em cảm thấy chúng ta không phù hợp nhưng lại không biết nói gì với anh."
Du Úc hỏi tiếp: "Anh có thể gặp bạn trai em một lần không?"
Liên Châu do dự một lúc: "Anh ấy bị bệnh, bây giờ đang tĩnh dưỡng trong bệnh viện, không tiện gặp người ngoài."
Du Úc lại hỏi: "Anh ta tên gì?"
Giờ phút này Liên Châu chỉ muốn chạy trốn: "Không liên quan đến anh."
Cô vẫn không thay đổi, khi trốn tránh vấn đề thì mí mắt sẽ rũ xuống cùng khuôn mặt ửng hồng, với Du Úc mà nói thì quá quen thuộc, thậm chí anh không đành lòng ép hỏi cô nhưng vẫn nói: "Chu Dư là em thuê người giết."
Bàn tay rót trà của Liên Châu run lên, có hai bông hồng rơi ra khỏi bình, Liên Châu nhanh chóng nhặt lên và ném lại vào trong ấm trà, bông thứ hai rơi khỏi tay cô lại nhặt nó lên.
"Không phải." Liên Châu giương mắt nhìn Du Úc, hốc mắt cô phiếm hồng, ánh mắt vẫn trong suốt như hồ nước trên cao nguyên: "Nếu anh không có việc gì thì hãy đi đi, em không muốn dây dưa với anh nữa."
Du Úc nhìn về phía ấm trà: "Trước tiên cho anh uống một cốc đi, mùi có vẻ rất thơm."
Nhận ra mình quá kích động, Liên Châu lại cúi đầu loay hoay với bộ trà cụ.
Nước sôi, cô nhanh chóng nhấc lên và đổ đầy ấm trà, đậy nắp lại và đổ ra chén: "Anh uống đi."
Màu trà nhợt nhạt chưa âm tựa như não bộ đang ngừng hoạt động của Liên Châu lúc này.
Du úc liếc nhìn Liên Châu một cái: "Không uống nữa, anh đi đây, chúc em hạnh phúc."
Có lẽ Liên Châu vĩnh viễn sẽ không bao giờ biết, giờ khắc này, Du Úc mang nỗi nhớ nhung sâu sắc như thế nào với cô.
Anh giả vờ bình tĩnh, muốn để lại cho mình chút thể diện.
Anh không biết rốt cuộc mình bắt đầu yêu Khương Liên Châu từ khi nào, thế cho nên anh mới nhắm mắt làm ngơ với cô nhiều lần, cô có thể sẽ trở thành một vết nhơ trong sự nghiệp của anh, nhưng cô lại là ánh trăng sáng trong cuộc đời này mà anh chẳng thể nào quên được.
Du Úc tình nguyện tin tưởng cho dù Khương Liên Châu làm bất kỳ chuyện nguy hiểm gì, cô cũng không phải cố ý, cô cần cứu rỗi.
Nhà bếp không bật đèn nay lại càng u ám hơn.
Bạn đang đọc bộ truyện Đốt Cháy Con Kiến tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Đốt Cháy Con Kiến, truyện Đốt Cháy Con Kiến , đọc truyện Đốt Cháy Con Kiến full , Đốt Cháy Con Kiến full , Đốt Cháy Con Kiến chương mới