Trong đầu như có ý nghĩ gì đó thổi qua, cô cố gắng lý giải nhưng lại không hề có biệm pháp hiểu được.
Chu Vọng ….Vì cái gì sẽ hỏi như vậy?
“Là, tối hôm qua cùng đi.” Sở Dao cũng không có ý định lừa dối Chu Vọng, cô không hi vọng giữa mình và Chu Vọng có bất kỳ điều gì làm hiểu lầm.
Nói xong, Chu Vọng không hề nhìn cô, tâm trạng bỗng chốc suy sụp, bả vai trùng xuống, như là phải nhẫn lại cái gì lớn lắm.
“Tớ chỉ là do thành tích không tốt dẫn đến tâm trạng không mấy vui vẻ, hắn liền dẫn tớ đến nơi ý giải tỏa áp lực.” Sở Dao tự động giải thích, “ Cậu không cần nghĩ nhiều.”
“ Cậu tâm trạng không tốt có thể nói với tớ mà, rõ ràng cậu biết tớ cực kỳ không thích hắn, mà cậu vẫn còn đi chơi cùng hắn.” Chu Vọng nói.
“Đây cũng chỉ là xã giao bình thường thôi, Chu Vọng tớ cực kỳ không thích cậu nhìn qua đã đánh giá về người khác.” Sở Dao đối với người trước mắt có một cảm giác xa lạ khó nói.
“Bang ——” Quyển đề vật lý bị hung hăng ném trên mặt đất.
“Sở Dao, tớ chính là không thích nhìn hắn, càng không thích nhìn thấy cậu với hắn ở cùng nhau, mỗi lần nhìn thấy cậu ngồi trên xe hắn, tớ đều hận không thể phá nát chiếc xe kia.” Chu Vọng gần như là mất khống chế, hai mắt đỏ ngầu đầu tơ máu, ngẫu nhiên không còn bộ dáng nho nhã lễ độ như trước.
“Tớ không biết cậu nghĩ gì, tớ có gì sai thì cậu có thể nói với tớ chứ không phải giống như hiện tại quát tớ như thế.” Sở Dạo lại bình tĩnh ngoài ý muốn, cô biết hiện tại Chu Vọng đang cực kỳ tức giận, mà cũng sắp đến giờ vào lớp cô cần phải làm cho Chu Vọng bình tĩnh lại.
“Tớ cho rằng có thể nhìn xuống, năm học 12 rất nhanh liền qua đi, chính là thời điểm thi tớ vẫn cố cho rằng là do cậu nhìn nhầm số, cũng chỉ sai một chút đáp án còn đâu phương thức giải đề vẫn đúng.” Chu Vọng từng câu từng chữ nói ra phá lệ rõ ràng, “ cậu đem thư tình người khác gửi Chu Ngự đưa nhầm cho tớ, tớ cũng không để bụng…”
“Nguyên lai cậu đều biết đến, chính là vì cái gì không nói?” Sắc mặt Sở Dao có chút trắng bệch, bụng co rút một trận đau đớn, “ tớ có thể giải thích, tất cả chỉ là hiểu lầm.”
“Kết thúc ngày thi hôm đó, tớ suốt đêm ngồi xe buýt, không nghỉ ngơi, không có nhắm mắt, trên xe chỉ nghĩ đến một người, chỉ mong xe chạy nhanh chút để có thể gặp được cậu, mà lúc ý tớ lại nhìn thấy cậu được hắn chở đi, đi qua người tớ, Sở Dao khi ấy một ánh mắt cậu cũng không nhìn tớ.” Giọng nói Chu Vọng mang theo run rẩy, đáy mắt ướt át, dường như đang cố gắng nhẫn nại cảm xúc của mình.
Đau đớn không ngừng, Sở Dao biết lúc ý mình đang muốn đi tìm mẹ, mà cô lúc ấy cũng đang cố nén đau đớn tủi thân ngồi trên ghế.
“Chu Vọng, chúng ta sắp vào lớp rồi, đợi tan học rồi nói tiếp được không?”
Trong lớp đã có vài bạn học đến, nhìn thấy hai người bọn họ không thích hợp, đều đang sôi nổi bàn tán nhìn qua.
Cũng có bạn học có thiện cảm với cô tiến đến nói, “ Sở Dao lần sau cậu nhất định có thể thi tốt hơn, sau lần này vẫn còn một cuộc thi nữa.” Xem ra những người khác đều tưởng là do thành tích thi lần trước của cô.
Sở Dao nhìn qua người nọ, mỉm cười, tay phải cầm bút, cố gắng làm cho chính mình rời đi lực chú ý.
Chu Vọng ngồi xuống, bầu không khí xung quanh càng thêm lãnh đạm.
Ngày hôm nay, hai người đều ngồi chung một lớp chỉ cách bàn trên bàn dưới mà lại giống như là cách cả một đại dương mênh mông, một câu đều không có nói.
Sở Dao lại phát hiện trạng thái của Chu Vọng không tốt, mỗi khi tức giận Chu Vọng luôn thích làm đề để trả thù.
Cho dù không có mở miệng hỏi, nhưng cô vẫn nhịn không được chú ý đến trên người Chu Vọng.
Sở Dao lại cảm thấy kỳ quái, ngược lại càng thêm lo lắng, Chu Vọng cứ mải miết làm như vậy không phải thật sự làm cho chính mình mệt chết sao? Cô thật không hiểu, muốn phát tiết cảm xúc có rất nhiều thứ, người như Chu Vọng đây là người đầu tiên cô thấy.
Tựa như, tựa như cố gắng làm liều để tìm ra con đường nào đó bằng chính kiến thức tư duy của mình, rồi đắm chìm trong đó.
Cô không biết điều này đối với Chu Vọng là tốt hay chỉ làm thêm cồng kềnh gông xiềng.
Sở Dao cảm thấy đối với Chu Vọng này cô có chút không hiểu được, lại nhớ tới lúc mới quen Chu Ngự, hắn nói với chính mình, “ em cảm thấy em có thể hiểu hết Chu Vọng, hay là người anh này hiểu hơn.” Khi ấy cô lại ngang ngược mà xem Chu Ngự là người du côn, không học vấn mà phản bác quan điểm của hắn, đem một Chu Vọng tốt đẹp trong lòng mình nói ra.
Hiện tại ngẫm lại, cô trừ bỏ biết Chu Vọng thành tích học tập tốt, đối nhân xử thế chu đáo, còn đối với gia đình Chu Vọng tích cách thật sự thì lại hoàn toàn không biết gì.
Trong trường học thường truyền đến tin đồn là gia cảnh Chu Vọng không tồi, cô cũng thường xuyên nghe qua, nhưng tin đồn cũng chỉ là tin đồn.
Cảm giác về gia đình của Chu Vọng cũng …..
không đúng lắm.
Tiếng chuông tan học vang lên, trong lớp giống như không có người nghe được, chỉ có vài người lục đục đi ra khỏi phòng, tranh thủ đi WC hoặc là giải lao một chút rồi lại quay lại về phòng học.
Ngoài hành lang thì có các học sinh lớp khác đang vội vàng rời đi.
Chu Vọng không nhúc nhích, Sở Dao cũng không nhúc nhích.
Trời dần tối, chính là học sinh lớp chuyên không ai nguyện ý về sớm, họ biết thời gian này không thể để lãng phí, thà làm được thêm một ít đề thì tốt bấy nhiêu.
Trên tường đồng hồ chỉ 10 giờ, tiết tự học buổi tối vang lên, tuy rằng hiện tại không có tiết học bù buổi tối, nhưng trường học cũng không có đóng cửa, học sinh vẫn tự giác biết.
Trong lớp các bạn đang lục tục rời đi.
Cô chú ý người bên cạnh đứng lên, cũng không thu dọn đồ vật, xem ra vẫn còn chưa muốn về.
Cả ngày hôm nay tâm trạng cô có chút lo lắng, bụng còn hơi hơi đau, nhưng vẫn ngồi tại chỗ chưa có đứng dậy.
Vài phút sau, Chu vọng trở lại, trong tay cầm thêm một cốc nước để trước mặt cô, nói: “ Uống chút nước ấm, trời hôm nay có chút lạnh.” sau đó xoay người chuẩn bị rời đi.
Sở Dao đột nhiên đứng lên, “Chúng ta có phải hay không cần nói chuyện rõ ràng một chút?”
“Không có gì cần phải nói chuyện thêm, chúng ta chưa từng có ý nghĩ gì đối với nhau, thì không cần thiết phải làm khó xử đối phương.” Chu Vọng nói xong câu đó liền thong thả rời đi.
Bạn đang đọc bộ truyện Đừng Lại Trêu Chọc Tôi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Đừng Lại Trêu Chọc Tôi, truyện Đừng Lại Trêu Chọc Tôi , đọc truyện Đừng Lại Trêu Chọc Tôi full , Đừng Lại Trêu Chọc Tôi full , Đừng Lại Trêu Chọc Tôi chương mới