Dưới Bầu Trời Xanh Thẫm

Chương 10:


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Nguyên Phong lại trầm mình vào những suy nghĩ riêng tư, ngồi tựa vào ghế ở phòng làm việc chiếc ghế xoay ra phía cửa sổ sát đất, đang ngồi nhớ lại buổi tiệc của một tuần trước đó trong lòng có vài điều thắc mắc chưa nói được với ai. Vốn dĩ anh không hề thích những buổi tiệc như vậy nhưng mà vì dự án đầu tư bệnh viện rất tốt và lợi nhuận rất lớn nên anh buộc phải tham gia và cuối cùng người mà anh nghĩ bèo nước gặp nhau, không hề có cơ hội gặp lại ấy thì ông trời cho anh nhìn thấy gương mặt đó, một gương mặt thuần khiết sáng trong mà khiến tâm trí của anh dao động khi gặp lại, không hiểu tại sao hà cớ gì anh vẫn không thể quên cô gái be bét máu bên vệ đường khi đó. Ấy thế mà cô gái đó không hề để ý đến anh. Không hề nhận ra anh khi gặp lại. Không hề cảm nhận được sự tồn tại của anh. Anh thấy có chút đau lòng nhưng không trách được vì tình hình lúc đó muốn nhận ra cũng khó. Và chính anh không để lại thông tin làm sao mà người ta tìm đến.

Ngày hôm đó rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Sau buổi tiệc đó tôi trông cậu kỳ lạ lắm. Sao? Kể lại cho tôi nghe đi.

Hoài Nam đang ngồi xuống đối diện hỏi nhẹ nhàng. Nguyên Phong không xoay người lại nhàn nhạt đáp lại với giọng u sầu:

Tôi đang nghĩ đến hai chữ duyên phận. Cậu có nghĩ trên đời này có duyên phận thật không?

Câu trả lời làm cho Hoài Nam suy nghĩ và bất chợt cười khẽ:

Rồi xong! Nguyên Phong của chúng ta lọt lưới tình rồi sao? Là ai thế, cô gái may mắn nào thế? Tôi thấy tò mò rồi đây.

Cậu được cái nói nhảm.

Lại bảo tôi nói nhảm, nhanh kể lại tôi nghe xem, xảy ra chuyện gì? Hôm đó tôi đã thấy cậu kì lạ rồi. Nhưng chưa tiện hỏi?

Nguyên Phong thở dài kể lại cho Hoài Nam nghe.

Một tuần trước đó, Time Square hotel

Tại một sảnh hội trường lớn trang trí lộng lẫy như một buổi tiệc hoàng gia, số người đến tham dự là những người có quyền lực, các chủ tịch của các hiệp hội doanh nghiệp hoặc các chủ tịch hội đồng quản trị. Nhưng nơi này cũng là nơi tranh đấu ngầm của các giới trắng và đen, cũng có nhưng âm mưu trong thương nghiệp.

Trong buổi tiệc ai cũng lộng lẫy hào hoa, sang trọng. Công ty của Bách Lâm cũng muốn được hợp tác có được dự án xây bệnh viện Ái Tâm. Nên cũng tham gia, điều bất ngờ hơn là hôm nay có nhiều cuộc gặp gỡ thú vị, từ xa anh nhìn thấy Lan Chi thì vô cùng ngạc nhiên chạy đến hỏi:

Hi cô tiểu thư xinh đẹp.

Lan Chi hôm nay mặc chiếc váy dạ hội dài màu vàng pastel nhạt vô cùng xinh đẹp, mỉm cười nhìn Bách Lâm:

Hi anh, anh làm em giật mình đấy.

Trên tay hai người cầm hai ly vang màu đỏ sóng sánh, Bách Lâm nâng ly mời Lan Chi:

Nào hiếm khi mình đến đây, nâng ly nào. Mà sao hôm nay em đến đây? Không sợ lỡ gặp người quen của gia đình em à?

Không sao đâu em đã kiểm tra danh sách khách mời. Với lại anh quên công ty em làm về đầu tư à.

À...Công ty em hứng thú với dự án này?

suỵt! bí mật không thể tiết lộ.

Bách Lâm gật đầu tỏ vẻ thích thú cười thầm:

Okay, em chọn công ty đó là để cạnh tranh với anh hả? Được vậy để xem ai thắng nha, nếu như em thắng thì em mời anh đi ăn, còn ngược lại thì anh sẽ mới em đi ăn và làm theo yêu cầu của em..

Lan Chi cười đồng ý:

Okay anh, quyết định vậy nha. Em sẽ không thua đâu!

Anh chờ em thắng.

Cả hai nói chuyện với nhau thì bên phía tay phải ông Hoàng Tùng đang nói chuyện, Lan Chi nói xong với Bách Lâm tiến qua đó nói chuyện:

Bách Lâm lát gặp anh sau nha.

Uh. Cẩn thận coi chừng tai mắt của nhà em đấy!

Em biết rồi, lúc nào cũng trong tư thế chuẩn bị hết!

Bách Lâm cũng đi qua chào hỏi nhóm khác. Lan Chi mừng rỡ hỏi chuyện:

Cháu chào bác! Cháu không ngờ lại được gặp bác.

Ông Hoàng Tùng ngạc nhiên chưa nhớ ra ai, nhưng nhìn vào mắt Lan Chi thì ngạc nhiên hỏi:

Chào cháu! Cháu là…

Dạ hai tháng trước cháu gặp bác trong bệnh viện...và...

À! Chào cháu. Hôm nay cháu cũng ở đây để tham gia buổi giới thiệu dự án và kế hoạch đấu thầu bệnh viện à.

Dạ, nhưng cháu bất ngờ hơn là Bác là người làm dự án bệnh viện tư nhân này với nhiều ý nghĩa.

Dự án này là tâm huyết của bác. À cháu tên là gì nhỉ, cho bác xin lỗi vì hằng ngày bác gặp nhiều bệnh nhân nên không nhớ được ai!

Cháu tên Lan Chi.

Nhìn cháu giống với một người quen cũ của bác. Rất giống! Ông đang còn muốn hỏi nhưng lời chưa đến thì khựng lại suy nghĩ” làm sao có thể được”

Đang nói chuyện thì Trúc Ngọc chạy tới ôm tay của ông nũng nịu nói:

Ba ơi, hôm nay con đến để ủng hộ ba nè. Ba con là giỏi nhất.

Con gái! Chứ không phải hôm nay con muốn đến đây để gặp ai đó sao?

Ba này. Con có muốn gặp ai đâu?

Bạn đang đọc bộ truyện Dưới Bầu Trời Xanh Thẫm tại truyen35.shop

Con gái ba mà ba không biết sao?

Ông Hoàng Tùng quay qua giới thiệu:

Đây là con gái bác, nó là Trúc Ngọc, Trúc Ngọc đây là Lan Chi đang có hứng thú với dự án của ba.

Lan Chi cười và bắt tay Trúc Ngọc, nhưng Trúc Ngọc đỏng đảnh, lạnh lùng tỏ vẻ chảnh chọe:

Chào cô!

Lan Chi vốn sống cảnh bị đối xử kiểu này hoài riết thành quen, chỉ miễn cưỡng cười rồi chào ông Hoàng Tùng bước nhẹ qua chỗ khác, vừa hay Uyển Nhi đang đứng tác nghiệp trên chiếc ví là chiếc máy ảnh cỡ nhỏ:

Uyển Nhi!

Uyển Nhi ngạc nhiên:

Uả? Bạn cũng đến đây, biết thế chiều nay đợi bạn đi cùng rồi. Hôm nay công chúa của tôi thật xinh đẹp.

Sao Nhi cũng ở đây?

Uyển Nhi ôm cổ cô bạn mình nói nhỏ:

Đi làm việc mà. Nhưng không được phô trương thân phận vì sẽ không thu được tin tức hot.

Lan Chi nhìn lại Uyển Nhi, hôm nay cô nàng cũng mặc lễ phục dạ hội đi đến đây, màu váy của Uyển Nhi là màu đen huyền bí, nhìn cô bạn mình Lan Chi trầm trồ:

Hôm nay nhìn Nhi rất nữ tính rất xinh đẹp. Quyến rũ nữa.

Uyển Nhi đỏ mặt:

Thôi bạn đừng có chọc mình. Mà Lan Chi nên cẩn thận một chút, mình thấy với những bữa tiệc này thì chuyện tốt thì ít mà rắc rối thì nhiều. Phần lớn toàn là những con sói già.

Ừ! Mình biết chứ.

Jack và Thế Tâm đang đứng gần đó nói chuyện, Jack hỏi Thế Tâm:

Này Thế Tâm, cậu xem Lan Chi có gì đó bí mật mà chúng ta không biết không?

Thế Tâm khoanh tay hỏi vui vẻ:

Jack, anh đang hỏi về khía cạnh nào?

Tất cả! Cô ấy không giống một cô gái bình thường.

Thế Tâm gật đầu:

Đúng! Lan Chi không bình thường thật, lần đầu tôi gặp cô ấy là cô ấy cứ che dấu những bí mật gì đó.

Tôi cũng cảm thấy cô ấy cố tình che giấu một số thứ, như lần trước trong quán ăn, đột nhiên bỏ đi rất nhanh như đang trốn tránh và sợ hãi cái gì đó.

Jack trầm tư suy xét, Thế Tâm cười:

Thôi, dù sao cô ấy cũng có khả năng làm việc đấy, đừng lo mấy thứ vớ vẩn. Nếu cô ấy muốn nói thì sẽ nói cho chúng ta biết. Không sao đâu, tôi tin cô ấy.

Jack gật đầu:

Thôi được. Tin tưởng vậy.

Jack là một người rất cẩn trọng, tuy rằng có tình cảm với Lan Chi nhưng vì những lý do đặc biệt trong quá khứ khiến anh không thể không đề phòng, cái gì chưa nắm chắc anh không thể tùy tiện hành động hơn nữa Jack còn có bí mật ở quá khứ, anh còn có một cái tên khác nữa nhưng chỉ có một người duy nhất biết, nhưng người đó chắc chắn sẽ không bao giờ tiết lộ. Phải anh chính là Phan Tuấn Phương. Một người buông bỏ hào quang ở nước ngoài che dấu thân phận ắt hẳn có gì đó khó nói, việc này Thế Tâm cũng rất muốn biết nhưng không thể biết hoặc đang chờ để được biết.

Bách Lâm đang đứng uống rượu thì Trúc Ngọc hớn hở chạy đến, Trúc Ngọc mặc váy xòe màu hồng pastel trước ngực buộc nơ dài bằng voan tơ cùng màu, thật ra cô ấy cũng là một cô gái xinh xắn đáng yêu, nhưng có điều cô ấy không phải là lựa chọn của Bách Lâm mà thôi, cô vui vẻ chào anh:

Hi anh!

Trúc Ngọc, em đến đây với ba em à.

Dạ, anh biết đấy! Ba em là người làm dự án này mà. Đi qua đây với em.

Bách Lâm cười nói:

Đi đâu.

Trúc Ngọc cười vẫy tay với ba mình:

Ba! Đây là Bách Lâm nè, ngày xưa anh ấy ở gần nhà cũ mình đó.

Ông Hoàng Tùng cười:

Ba nhớ mà. Chào cháu Bách Lâm đúng không? Dạo này cháu làm gì?.

Bách Lâm chìa tay ra bắt tay:

Dạ cháu chào bác. Cháu cũng đang rất có hứng thú cho dự án này. Công ty cháu hiện là công ty xây dựng và đầu tư.

Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Dưới Bầu Trời Xanh Thẫm, truyện Dưới Bầu Trời Xanh Thẫm , đọc truyện Dưới Bầu Trời Xanh Thẫm full , Dưới Bầu Trời Xanh Thẫm full , Dưới Bầu Trời Xanh Thẫm chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top