Chiếc xe vẫn chạy trong dòng người, Sài Gòn đặc sản vẫn là kẹt xe. Tút! Tút! Ting! Ting!
Trở lại tập đoàn Ngô Thụy, dù tin tức vụ lộn xộn ở nhà được phong tỏa nhưng vốn dĩ vẫn có những bài báo viết nhảm, nên khiến ông Quang Đại và bà Diễm Ngọc không vui, Vũ Minh là con trai ông Bá Diệp, năng lực làm việc có giới hạn nhưng thủ đoạn thì vô biên, anh ta đang muốn lấy lại chút uy quyền của mình là ngồi vào chỗ của Lan Chi lúc trước, bộ phận đó phải có chuyên môn và nhạy bén thì sẽ dễ chịu hơn, ngoài Lan Chi ra thì còn rất nhiều cổ đông và nhân sự khác có thực lực nền Vũ Minh muốn ngồi vị trí trưởng phòng kế hoạch tài chính cũng là một sự khó khăn, hơn nữa vì ba anh không được tín nhiệm nên trong mắt mọi người anh không được người ta xem trọng. Đang ngồi khu vực dành cho nhân viên anh suy nghĩ:
Hay là giờ mình thảo một kế hoạch cho ông nội xem qua. Nghe nói là chú út đang muốn lấy dự án bệnh viện. Còn dự án của bên nhà ông Trịnh Viễn chắc bị con Lan Chi phá nát rồi, mình sẽ lấy lại dự án đó. Nếu vậy trước hết phải có chất xúc tác gì đó thì may ra.
Vừa nói vừa nhịp chân, gật đầu, vẻ nham hiểm thể hiện ra mặt, Mỹ Cơ ăn mặc xinh đẹp, sang trọng quyến rũ với áo vest trắng váy bút chì cùng màu, cao gót màu đỏ, tóc xoăn màu nâu nhìn thôi cũng đủ nao lòng, đi qua thấy anh thì tiến lại gần hỏi han, giọng rất ngọt ngào:
Anh Vũ Minh! Hôm nay thế nào? Dạo gần đây phòng kế hoạch vẫn tốt chứ?
Vũ Minh không phải không biết Mỹ Cơ là ai, tuy là mỹ nhân tuyệt sắc nhưng anh không dám đụng vào, vì cô ta là trợ lý của bà Nội, rất lợi hại, anh sợ chạm vào bỏng tay thì chết, tất cả hoa hồng đều có gai, với lại không thể tùy tiện mà chạm vào, nên vẫn có ý tứ đề phòng, anh cũng cười và trả lời tự nhiên kiểu thiếu gia nhiều tiền nhưng không có não:
À! Cũng tạm được nhưng chắc không thể làm tốt hơn so với trước đây. Dạo này do công ty có nhiều tin đồn nên có lẽ ảnh hưởng không ít. Mỹ Cơ này dạo này em đi theo bà Nội, bà Nội có nói gì về biểu hiện của anh không?
Mỹ Cơ suy nghĩ trong lòng:
Cái tên ngu xuẩn chết tiệt này! Còn muốn được sự quan tâm, đi thăm dò.
Cô tỏ vẻ thân thiện hòa nhã nói lại với Vũ Minh:
Anh Vũ Minh à, muốn biết thì anh vô hỏi thử bà xem sao? Em thấy anh cũng có cố gắng, em nghĩ bà sẽ nhìn thấy, anh vào hỏi thêm bà đi.
Vũ Minh ngã người ra sau thở dài:
Uhm! Anh sợ bà nội còn giận anh.
Mỹ Cơ ngồi đối diện vắt chéo chân thân hình quyến rũ ập vào mắt Vũ Minh nhưng anh né đi, nuốt nước bọt vào trong, Mỹ Cơ cười rồi giọng nói vẫn hòa nhã điềm tĩnh:
Em nghĩ không sao đâu. Đi hỏi đi anh, biết đâu bà cho anh thêm vài thông tin bổ ích.
Vũ Minh phấn khởi vỗ tay một cái ‘’bốp’’
Okay! Vậy lát nữa em báo với bà giúp anh nhé!
Mỹ Cơ cười, nhìn ánh mắt như muốn khơi gợi dục vọng của Vũ Minh, nhưng anh ta biết cô ta chỉ làm vậy để thử thách thôi nếu mà chạm thật thì e rằng sóng gió ập đến, cô đáp gọn:
Được!
Xong cô đứng dậy đi về phía cửa phòng của bà nội anh, dáng đi uyển chuyển, thân hình vô cùng đẹp, Vũ Minh ngồi mà nóng trong người, chỉ hận là không xé được quần áo cô ta xuống, anh bực bội nới lỏng Cravat của mình ra thở dài:
Đúng là con đàn bà lợi hại. Cô chờ đi. Có ngày cô cũng sẽ trèo lên giường với tôi. Tạm thời bỏ qua cho cô.