Dưới Bầu Trời Xanh Thẫm

Chương 29:


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

24 giờ sau,

Hàng loạt báo chí đưa tin, hỗn loạn tin đúng tin sai. Nghi ngờ…

Tin tức an ninh: [Một cô gái bị đâm trong tòa nhà sang trọng].

Tin Pháp luật:[ Việt Nam lần đầu tiên có vụ đâm người công khai]

Tin bên lề[ Một cô gái bị mưu sát]

Tin báo mạng[ cô gái chưa rõ sống chết- công an đang điều tra]

Tin tức ti vi [ Tội phạm nguy hiểm- nghi ngờ sát thủ đến giết cô gái- cô gái có thân phận bí ẩn- hiện tại không công khai danh tính]

Trong bệnh viện,

Lan Chi nằm im bất động, Uyển Nhi ngồi bên cạnh mà nhìn cô bạn mình lòng tràn đầy lo lắng. Do cô đang ở trong tình trạng đặc biệt nên được nằm phòng riêng, bệnh viện cũng là chỗ ông Hoàng Tùng. Ngoài cửa khi nhận được tin từ Uyển Nhi, Bách Lâm đã vô thức chạy như bay đến bệnh viện. Còn bên Nguyên Phong thì được Jack thông báo cũng chạy một mạch đến bệnh viện. Hai người đàn ông chạy đến một chỗ, Uyển Nhi thấy hơi căng thẳng, nên cô nói:

Hai anh đừng có làm ồn! Chắc cô ấy sắp tỉnh lại.

Cả hai im lặng gật đầu, không nói gì chỉ đứng nhìn. Uyển Nhi cũng không biết làm sao đành ngồi quan sát họ.

Bách Lâm thì hiểu rõ hoàn cảnh của Lan Chi, anh cũng không ngờ sự việc lại nghiêm trọng như vậy. Trong lòng anh cảm thấy khó chịu khi nhìn gương mặt trắng bệch, thương tâm của Lan Chi. Rõ ràng là anh yêu người ta như sinh mệnh, nhưng mà một mực lừa mình chỉ là đùa giỡn, chỉ vì lợi ích. Đúng là một người đàn ông thất bại hết chỗ nói.

Còn Nguyên Phong thì không biết gì về hoàn cảnh của Lan Chi, nhưng mà đôi mắt nhìn cô vô cùng lo lắng. Lần đầu cô xuất hiện trước mặt anh cũng là vẻ mặt này, cô gái này sao mà hay gặp chuyện liên quan đến tính mạng. Nghĩ đến anh lại càng muốn bảo vệ cô, anh không muốn đánh mất người anh yêu nữa. Một lần là quá đủ.

Nhưng mà...làm sao anh biết được vận mệnh hay trêu đùa với những người có tình. Anh với cô chỉ sợ là nghiệt duyên mà thôi. Ai biết được một ngày không xa cả anh và cô rơi vào vòng xoáy yêu hận tình thù không thể nào thoát được.

Trong biệt thự, Hà Phi gọi điện thoại cho Thiên Bá, giọng điệu có phần trách cứ và khó chịu, đối với anh Lan Chi đang là quân cờ quan trọng trong kế hoạch trả thù mà anh chưa tiếp cận được, cô cũng là một cố nhân cũ của anh, có lẽ cô đã quên mất anh là ai, anh muốn làm cho ký ức của cô thức tỉnh lại, anh ta muốn Lan Chi phải nhớ lại khi lần đầu gặp anh vào mấy năm trước ở London. Lần đó cô đã vô tình cứu anh thoát khỏi truy sát, đưa anh vào bệnh viện. Nhưng mà Lan Chi lại không hề có ký ức gì với anh, sau khi anh ra viện đi tìm cô để cảm ơn nhưng cô lướt qua anh không hề quen biết, sau đó anh điều tra cô và biết được cô chính là cháu gái của kẻ thù, thật đúng là ngoài sức tưởng tượng của anh, từ đó anh luôn theo dõi cô từ London về đến Việt Nam. Ngoài việc trả thù ra thì sâu trong anh còn muốn khơi gợi ký ức của cô gái này, anh muốn cái gì bản thân anh cũng không rõ cho nên anh luôn muốn nắm được nhất cử nhất động của cô, anh muốn xuất hiện trước mặt cô nhưng hiện tại chưa phải lúc, nên anh đành theo dõi và quan sát tình hình:

Này! Anh canh chừng kiểu gì để cho cô ta bị đâm suýt chết thế? Chuyện này ông ta biết chưa?

Thiên Bá thấp giọng nói với vẻ kính cẩn, anh ta chưa bao giờ khép nép sợ hãi trước ai như với Hà Phi, với anh ta thì Hà Phi có một sức mạnh ghê gớm khiến một kẻ gian hùng như Thiên Bá phải hạ mình:

Có lẽ đã biết một chút! Lần này là sơ suất của tôi. Nhưng không ngờ con nhóc đó bị nhiều người ghét như vậy?

Hà Phi cười lạnh lẽo, buông vài lời hờ hững:

Vì ông nội cô ta quá nham hiểm đem cô ta làm vật thế thân, nên mấy chú bác của cô ta mấy năm nay luôn muốn xử lý cô ta. Nhưng do lúc trước cô ta còn ở Ngô Thụy bọn họ không làm gì được. Nhưng mà cô ta không nghe lời, từ bỏ chuyện thừa kế và âm mưu của ông ta, ban đầu ông ta muốn bắt cô ta về nhưng dường như ông ấy đang muốn thử cái gì đó, nên mới nhờ vả đến anh giúp ông ta.

Thiên Bá chau mài:

Ông Quang Đại thật sự là gừng càng già càng cay sao?

Hà Phi đôi mắt âm u, sắc bén, ôn tồn nói:

Ông ta có dã tâm lớn, và độc ác. Anh nên gọi báo với ông ta một chút, để xem ông ấy phản ứng như thế nào?

Thiên Bá đang ngồi trong một quán cà phê nhỏ, tay khuấy ly cà phê:

Được! Có gì tôi sẽ báo cáo lại với anh.

Cúp máy, Hà Phi nhìn điện thoại cười nhủ thầm, đôi mắt anh trống rỗng nét ưu trầm vẫn lạnh lẽo như sông băng:

Bạn đang đọc bộ truyện Dưới Bầu Trời Xanh Thẫm tại truyen35.shop

Như vậy cũng tốt! Sắp có kịch hay xem.

Hà Phi dự cảm là một vở kịch hay, ban đầu lúc Lan Chi bỏ nhà đi, chính anh là người đã theo cô trên xe trong suốt quãng đường, quan sát và sắp xếp mọi thứ, khi đến Sài Gòn anh cho người tông xe vào cô, định dùng chiêu anh hùng cứu mỹ nhân, tiếp cận và khiến Lan Chi đi theo anh ta, từ từ lợi dụng cô ta để bức ép ông Quang Đại, vì anh nghĩ Lan Chi là bảo bối là người thừa kế của Ngô Thụy thật, nhưng không ngờ trong kế hoạch phát sinh vấn đề, nên anh vẫn chưa tiếp cận được với Lan Chi và phải đi đường vòng cho đến hôm nay, anh vẫn chưa thấy dễ chịu, mà còn phát sinh ra các loại cảm giác hỗn tạp.

Bây giờ lại xảy ra chuyện này, anh nghĩ đến chuyện nhà họ Ngô cũng không phải dễ đối phó. Ra tay luôn với người thân của mình. Nhưng chính anh còn chưa biết một bí mật khác lớn hơn đang chờ mình. Hằng ngày anh cứ nhìn vào hình ảnh Lan Chi anh có một chút hứng thú với cô gái này, nhưng tiếc là anh ta chưa bao giờ động lòng với ai nên anh dường như chưa nhận ra được nỗi lòng của mình, anh chỉ có một chút cảm giác hơi thấp thỏm khi nghe cô suýt chết.

Nhưng cho đến một ngày anh nhận ra được tình cảm của chính mình thì lúc đó đã quá muộn màng những gì anh làm sẽ không thể vãn hồi, càng không thể quay đầu.

—---------------------

Bên biệt thự nhà họ Ngô, trong khuôn viên vườn rộng lớn, ông Quang Đại đang ngồi trong hiên đình tức giận chấp vấn:

Cậu nói cái gì? Tôi đã nói gì với cậu nào? Sao lại xảy ra chuyện được? Có biết ai làm chưa?

Thiên Bá thở dài:

Xin lỗi ông! Vì sơ suất của tôi. Nhưng qua sự việc này hình như cô cháu gái của ông có thể là bị theo dõi lâu rồi. Xem ra cô ta đắc tội với nhiều người.

Ông Quang Đại căng thẳng:

Chuyện này cần điều tra một chút. Bây giờ nó thế nào rôi?

Thiên Bá cười ngặt nghẽo:

Tình hình vẫn ổn định. Ông cũng đừng quá lo. Tôi sẽ theo dõi. Có khi nào người trong nhà không? Được biết gia đình ông không mấy hòa thuận.

Ông Quang Đại cười khẩy:

Xem ra! Cậu biết cũng nhiều quá rồi đó! Bây giờ cậu cứ cập nhật tình hình cháu gái tôi cho tôi biết. Để đề phòng bất trắc tôi sẽ sớm mang nó về. Đến lúc đó tôi sẽ nhờ đến sự giúp đỡ của cậu.

Thiên Bá gác chân lên bàn, miệng nhả khói thuốc:

Được thôi! Khi nào ông muốn đem cô ta về thì nói với tôi. Tôi sẽ sắp xếp.

Được! Chờ thêm một chút thời gian.

Cúp máy, ông Quang Đại đứng chắp tay phía sau đi lại trong khuôn viên nhà, trên lầu hai bà Diễm Ngọc đeo cặp kính lão nhìn xuống đăm chiêu. Trong lòng suy nghĩ, sau đó lấy điện thoại ra gọi cho con trai út:

Con trai! Con ở đó thế nào rồi?

------------------

Trở lại bệnh viện, Bách Lâm ra ngoài nhắn tin cho mẹ Lan Chi, bà Lan Hương vẫn chưa về biệt thự Họ Ngô, vẫn còn đang ờ Sài Gòn, bà xem xong rớt điện thoại “bụp”, trong lòng hoảng loạn. Bà đang muốn đến thăm con gái, nhưng đang lo chuyện bệnh viện mà Lan Chi nằm là của cố nhân. Không sợ gì chỉ sợ gặp lại người không nên gặp. Nhưng mà người làm mẹ sao có thể yên lòng được. Bà thất thần đi ra xe ngồi yên, chú tài xế đi theo bà nhiều năm cũng im lặng. Một lát sau bà Lan Hương nói:

Chạy đi anh Hùng! Đến bệnh viện FV.

Bách Lâm cũng tắt máy suy nghĩ:

Có những chuyện không thể nghĩ nó ổn là nó ổn được. Không ngờ có người lại dám ra tay như vậy. Chuyện ngày càng phức tạp.

Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Dưới Bầu Trời Xanh Thẫm, truyện Dưới Bầu Trời Xanh Thẫm , đọc truyện Dưới Bầu Trời Xanh Thẫm full , Dưới Bầu Trời Xanh Thẫm full , Dưới Bầu Trời Xanh Thẫm chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top