"Anh có thể giúp tôi vào công ty thiết kế thời trang làm việc không?"
Nhìn thấy Tống Nam nhíu mày, cô vội xua tay phân bua: "Không cần làm chức vụ gì to tát đâu.
Tôi..
Chẳng qua tôi muốn học hỏi một chút thôi.."
Nói xong Tưởng Ly mới thấy bản thân đã quá liều.
Có khi hắn ta chỉ đang trêu chọc cô thôi, vậy mà cô dám mở miệng nhờ vả điều không tưởng như vậy.
Tưởng Ly sợ hãi lắc đầu: "Nếu anh không vui vậy tôi không cần nữa."
"Vì sao?"
"Hả?"
"Vì sao đột nhiên lại muốn đi làm? Lại còn muốn vào ngành thời trang? Tôi nhớ là cô học khoa Kinh tế cơ mà."
Tưởng Ly không nói, chỉ biết cười gượng.
Lần trước cô đã thành thật nói bản thân là người xuyên sách nhưng bị hắn siết cổ không thương tiếc, lần này có cho vàng cô cũng không dám nói lại mấy lời đó.
Tống Nam thấy cô không có ý định "khai thật" nên thở dài: "Được, tôi sẽ giúp cô."
"Thật ư?" Cô reo lên, đôi mắt sáng lấp lánh như sao trời, liền sau đó tung tăng mỉm cười thiếu điều nhảy chân sáo về phòng.
Tống Nam đực mặt nhìn theo bóng dáng Tưởng Ly, cảm thấy cô diễn kịch giỏi vậy đáng ra nên đi theo ngành diễn viên mới đúng.
Từ một người nhìn thấy hắn là sà vào, luôn bám lấy hắn không khác chi đỉa đói mà giờ vì xin được công việc đã vui vẻ đến mức sắp bay lên trời là sao? Cô trở nên có tâm sự nghiệp như vậy từ hồi nào?
"Hừ! Tưởng Ly, để tôi xem cô vui vẻ được bao lâu."
Tống Nam không phải loại chấp nhất, hơn thua với phụ nữ.
Nhưng dính tới Tưởng Ly hắn cảm thấy cô không xứng đáng với điều này.
Loại phụ nữ ích kỷ, mưu mô, xảo trá như cô không cần nương tay, nên tuyệt tình chừng nào thì cứ tuyệt tình chừng ấy.
Tưởng Ly dậy từ sớm, sửa soạn tóc tai và trang phục cho thật chỉn chu rồi hào hứng bước ra khỏi phòng.
Tướng mạo của nhân vật này xinh đẹp sẵn rồi nên dù trang điểm kiểu gì cũng rất thuận mắt, vóc dáng cũng chuẩn vòng nào ra vòng đó nên trang phục không làm khó được cô.
Tưởng Ly mang theo hồ sơ, bước xuống phòng ăn thì chạm mặt Tống Nam.
Tâm trạng cô tốt nên nhìn gì cũng hài lòng, hôm nay còn giơ tay chào hỏi hắn nữa.
Tống Nam liếc nhìn Tưởng Ly mặc đồ công sở nghiêm túc, mặt mũi trang điểm tỉ mỉ, tươi tắn khác hẳn sự xuề xòa thường ngày.
Không cần nghĩ cũng biết cô trân trọng cơ hội này đến mức nào.
Tống Nam chợt thấy có lỗi nhưng rất nhanh cảm xúc đó đã biến đi mất tăm.
"Tới chỗ làm bớt thói tiểu thư lại.
Tôi chỉ giúp cô vào công ty thôi, không có nghĩa vụ thu dọn tàn cuộc rối rắm mà cô gây ra đâu."
"Tôi biết rồi.
Anh cứ yên tâm.
Nhất định tôi không gây ra rắc rối gì đâu."
Cô tự nhận bản thân có sức chịu đựng, nhẫn nại phi thường.
Bạn đang đọc bộ truyện Dưới Những Dặm Mưa Sa tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Dưới Những Dặm Mưa Sa, truyện Dưới Những Dặm Mưa Sa , đọc truyện Dưới Những Dặm Mưa Sa full , Dưới Những Dặm Mưa Sa full , Dưới Những Dặm Mưa Sa chương mới