Hắn đang nghỉ trưa thì điện thoại vang lên tiếng tin nhắn đến, theo phản xạ nhìn thử mới phát hiện có số lạ gửi vừa gửi cho mình một loạt ảnh.
Nội dung ảnh rất đơn giản: Hắn vừa bị cắm sừng.
Trong ảnh là dáng vẻ mập mờ gần gũi của Tưởng Ly và Phó Thịnh Minh, người gửi không nhắn thêm gì khác nên Tống Nam không hiểu rốt cuộc đối phương muốn gì?
Muốn dùng đống ảnh này để tống tiền ư?
Như thế thì quá ấu trĩ! Hắn sẽ không bao giờ vì thứ danh dự rẻ mạt của Tưởng Ly mà xòe ra một đồng.
Cô muốn xấu mặt, muốn rước điều tiếng lẳng lơ thì cứ việc.
Tuy là nghĩ trong bụng như vậy, nhưng không hiểu sao trong lòng hắn cứ thấy lấn cấn, tâm tình cũng trở nên không vui, dễ cáu gắt.
Tại sao có loại cảm giác kỳ quái này cơ chứ? Hai người bọn họ kết hôn chỉ vì lợi ích gia tộc, vì mong muốn của người lớn trong nhà chứ đâu có tình cảm với nhau.
Tống Nam chán ghét, chỉ muốn tránh né Tưởng Ly, không lý nào vì mấy bức ảnh này mà khó chịu.
Hắn không phải kiểu đàn ông cổ hủ.
Bản thân hắn tuy đã kết hôn nhưng vẫn giữ lối sống đào hoa, vẫn yêu chiều những cô nàng xinh đẹp khác thì có tư cách gì bắt ép Tưởng Ly phải chung thủy, giữ thân như ngọc?
Tống Nam về nhà, ngồi ở phòng khách xem ti vi.
Thế nhưng trong lòng cứ bứt rứt khó nói thành lời, dứt khoát bước ra vườn dạo một vòng.
Đi mỏi chân lại về hút vài điếu thuốc, mãi đến gần bảy giờ Tưởng Ly mới trở về.
Cô mệt đờ người, thời điểm này không có sức mà cãi nhau với hắn nên chỉ có thể vờ như không thấy gương mặt sa sầm kia.
"Sao về trễ vậy?" Hắn cất lời, bước chân của cô dừng lại.
Tưởng Ly thành thật trả lời:
"Tôi phải tăng ca.
Với giờ cao điểm nên xe bus không đi nhanh được.
Xin lỗi."
Rõ ràng là lý do hợp tình hợp lý, ấy thế mà lọt vào tai hắn nghe kiểu gì cũng giống như đang ngụy biện vậy.
Rốt cuộc cô với Phó Thịnh Minh thân thiết đến mức nào mà hở ra là xuất hiện bên cạnh anh ta?
"Hôm nay cô gặp ai?"
Tưởng Ly rất mệt, hiện tại cô chỉ muốn nhanh chóng trở về phòng tắm rửa rồi ngả lưng lên chiếc giường mềm mại tựa bông kia.
Cô không muốn kiếm chuyện nhưng có vẻ Tống Nam lại rất "hăng máu" điều tra công việc hôm nay của cô.
"Tống Nam, có chuyện gì mai hãy nói được không? Hôm nay tôi đau đầu lắm!"
Cô đã đủ xúi quẩy lắm rồi.
Hiếm hoi mới có cơ hội trả đũa tên Phó Thịnh Minh kia thì bị bắt tại trận, đã thế cái tên đó đúng là lừa đảo hàng thật giá thật, dụ cô khai ra hết nguyên do sau đó vẫn bắt cô nốc hết hai cốc cà phê pha muối.
Đời này kiếp này chắc cô không dám động tới cà phê nữa!
"Đau đầu? Hay là sợ bị khui ra gian tình hả?"
Giọng điệu hắn trào phúng khiến cô khó chịu ra mặt, Tưởng Ly khoanh tay trước ngực dáng vẻ nghiêm túc chất vấn ngược lại Tống Nam: "Anh đang nói gì đó? Đừng có suy bụng ta ra bụng người.
Anh nói tôi sợ bị khui gian tình, anh có chứng cứ không hả?"
"Hừ.
Tưởng Ly, tôi thật sự ghê tởm cô.
Dám làm mà không dám nhận, cô nghĩ đắp lên mặt nạ ngây thơ thì có thể thay đổi được bản chất ư?"
"Anh!"
"Tôi đang cho cô một cơ hội để thành thật, đừng có không biết trân trọng.
Để tôi lật tẩy bộ mặt này thì xấu hổ lắm đó! Ai chẳng biết Tưởng Ly cô lẳng lơ đến mức nào.
Mười mấy tuổi đã vì nam sinh chuyện gì cũng dám làm."
"Tôi không có!"
"Cô không cần thiết phải giải thích với tôi.
Tôi chỉ nhắc nhở với cô một điều, đừng có làm xấu mặt nhà họ Tống này.
Nên nhớ thân phận hiện tại của cô là vợ tôi, có ăn chơi phóng túng, dụ dỗ đàn ông thì cũng làm kín kẽ thôi.
Bạn đang đọc bộ truyện Dưới Những Dặm Mưa Sa tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Dưới Những Dặm Mưa Sa, truyện Dưới Những Dặm Mưa Sa , đọc truyện Dưới Những Dặm Mưa Sa full , Dưới Những Dặm Mưa Sa full , Dưới Những Dặm Mưa Sa chương mới