Cả người cô được bao bọc trong mùi hương cơ thể đầy nam tính của Tống Nam.
Mặt cô nóng lên rần rần, không dám nhúc nhích.
Cô ngoan ngoãn để hắn ôm lấy, thậm chí còn ao ước khoảng thời gian này kéo dài hơn một chút.
Ôi, cô đúng là không có tiền đồ mà! Ngày nào cũng mắng hắn xa xả trong lòng mà máu mê trai đẹp vẫn không bỏ được.
Thôi đành tự an ủi bản thân đây chỉ là cốt truyện, cô cũng chẳng phải là Tưởng Ly.
Tưởng Diệu Nghi đứng trên sân khấu, miệng lẩm bẩm một câu chửi thề.
Đúng là xui tận mạng! Đã bảo hôm nay phải để cô ta tỏa sáng tuyệt đối vậy mà giờ lại xảy ra thiếu sót như vậy.
Mọi người trong hội trường đều rất đỗi hoang mang, không ai dám di chuyển vì xung quanh tối đen như mực.
Chợt có ánh sáng lóe lên, màn hình chiếu phía sau Tưởng Diệu Nghi hiện rõ mồn một.
Trên đó đang mở một đoạn chat.
Nội dung đoạn chat đang thương lượng việc mua lại bản thảo.
"Đó chẳng phải là tác phẩm dự thi của Tưởng Diệu Nghi sao?"
"Trời ạ, đây không phải là bản thiết kế của cô ta."
"Tráo trở! Đúng là đồ lừa đảo."
Gương mặt Tưởng Diệu Nghi tái nhợt, cô ta lắc đầu nguầy nguậy không tin vào mắt mình.
Khốn nạn! Người đó đã hứa sẽ không hé răng nửa lời về việc này cơ mà? Tưởng Diệu Nghi như phát điên gầm lên: "Tắt đi! Nhanh tắt đi!"
Nhưng tất cả đã quá muộn, đoạn tin nhắn được công bố không sót chút gì.
Hình tượng mà Tưởng Diệu Nghi cố công xây dựng bấy lâu hiện tại sụp đổ.
Những người mới nãy còn ca ngợi cô ta lên tận trời xanh, nay quay lưng chỉ trỏ mỉa mai cô ta.
Tại sao tất cả mọi chuyện lại đi đến bước đường này?
Tưởng Diệu Nghi trợn tròn mắt, ôm đầu ngồi thụp xuống tại chỗ.
Cuối cùng cô ta vẫn là kẻ thua cuộc, vẫn là đứa bất tài trong mắt mọi người.
Đầu óc quay cuồng, Tưởng Diệu Nghi ngất xỉu.
Song, chẳng một ai thương xót cho cô ta cả.
Tưởng Ly thu hết cảnh tượng này vào mắt, cô cảm thấy sợ hãi.
Bọn họ ăn mặc lộng lẫy, cử chỉ tao nhã như vậy nhưng sao lòng dạ lạnh lẽo đến thế?
"Sợ sao?"
Tống Nam cảm nhận rõ cô đang run rẩy.
Tưởng Ly của bây giờ trở nên nhát gan như vậy!
Tưởng Ly gật đầu.
Cô bất chợt nhớ đến kết cục thê thảm của mình, rất nhanh thôi cô cũng phải chịu đựng cảnh còn thảm hơn Tưởng Diệu Nghi gấp trăm lần.
Tống Nam cười, ôm cô chặt hơn một chút.
Ánh đèn trong hội trường sáng lên.
Mọi người chưa hết ngỡ ngàng thì có giọng nữ chậm rãi cất lên: "Chào mọi người, tôi chính là chủ nhân của bản thiết kế đạt giải, Lim."
"Á, là Lim kìa!"
"Có phải là nhà thiết kế ẩn danh đó không? Ôi, lần đầu tiên tôi thấy mặt cô ấy đó."
"Không ngờ Lim là nữ, lại còn trẻ như vậy."
Bạn đang đọc bộ truyện Dưới Những Dặm Mưa Sa tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Dưới Những Dặm Mưa Sa, truyện Dưới Những Dặm Mưa Sa , đọc truyện Dưới Những Dặm Mưa Sa full , Dưới Những Dặm Mưa Sa full , Dưới Những Dặm Mưa Sa chương mới