Editor: Thanh Việt
Chờ đến khi Kim Phong Hoa trở lại khách điếm, Tiên Y đã đưa Du nhi cho nhũ nương ôm lên xe, tự mình đứng bên cạnh xe ngựa, chờ Kim Phong Hoa trở về. Nàng chỉ nghe nói Kim Phong Hoa có việc với bằng hữu ở ngoài, cho rằng hắn tìm mấy học sinh cùng trường trong phủ thành để tạm biệt nên không hỏi nhiều, thấy hắn trở về cũng chỉ lên nói mấy câu rồi theo Kim Phong Hoa lên xe. Bởi vì Kim Phong Hoa không thích trong xe ngựa trừ Tiên Y ra còn có người khác nên nhũ nương cùng nha đầu chăm sóc Du nhi đều ngồi ở xe ngựa phía sau, Tiên Y cùng Kim Phong Hoa ngồi trong xe ngựa đi đầu, gã sai vặt hay bà tử lại được ngồi trên hai chiếc xe ngựa khác.
Cảm giác xe vừa đi ra khỏi thành, Tiên Y liền bị Kim Phong Hoa ôm vào lòng, lúc này tiết trời đã dần chuyển ấm hơn, quần áo cũng không dày đặc như mùa đông, Tiên Y cảm nhận được nhiệt độ từ trên người hắn truyền tới, hun nóng đên khi mặt già nàng ửng đỉ. Nàng tất nhiên không dám lộn xộn, bởi vì nàng hiểu rõ Kim Phong Hoa tuyệt đối không phải là người tuân thủ lễ giáo, nói không chừng vào lúc ban ngày như thế này, trên xe ngựa, tiếp xúc thân mật với nàng. Tuy rằng da mặt Tiên Y không phải quá mỏng, nhưng cũng không nghĩ sẽ để cho xa phu bên ngoài nghe thấy, vách xe độ dày có hạn, âm thanh không chừng sẽ truyền ra bên ngoài.
“Tiên Tiên?” Kim Phong Hoa không biết suy nghĩ của Tiên Y, hắn đúng là có muốn phóng túng bản thân, nhưng trong lòng lại đau lòng Tiên Y, cảm thấy đêm qua hơi quá mức, liền áp chế ngọn lửa dưới bụng xuống, tìm chút chuyện để nói.
Tiên Y thấy Kim Phong Hoa chỉ là nói chuyện, cũng không quá phận, liền nhẹ nhàng thở ra, cười đáp: “Phu quân mệt mỏi sao?”
“Ngươi nói xem, nếu Kim gia ở kinh thành xảy ra chuyện, liên luỵ đến ta không thể tham gia khoa cử, ngươi còn nguyện ý đi theo ta sao?” Kim Phong Hoa nguyên là chỉ muốn tìm chuyện gì để nói, nhưng nói một hồi trong ngực lại hơi trúc trắc, đôi mắt hắn cũng tối sầm xuống, nếu Tiên Y thực sự có ý nghĩ này…
Tiên Y nghe hắn nói, ngược lại lại cao hứng nói: “Ta đã gả cho phu quân, còn có thể đi đến nơi nào? Lại nói, không phải chàng không biết ta, nếu chàng thật sự không tham gia khoa cử nữa, ta lại được sống thêm phần tự tại.”
Kim Phong Hoa lúc này mới nhớ đến lúc còn ở Kim gia, Tiên Y chỉ muốn gả cho một chưởng quỹ bên ngoài, sống một cuộc sống bình đạm, nếu thật sự hắn không thể tham gia khoa cử, chuyển hướng sang làm thương nhân, không chừng nha đầu này sẽ càng thêm thư thái, làm gì giống như người khác muốn leo lên cành cao đâu. Kim Phong Hoa hơi nhắm hờ mắt, Tiên Y của hắn quả nhiên không hề giống như những nữ nhân kiếp trước, cho dù phải so sánh với thê tử của người khác, nàng tuyệt đối không kém hơn. Lại suy nghĩ, Kim Phong Hoa hơi nắm chặt tay, hắn thật sự không thích người đã từng định thân với Tiên Tiên, về sau tìm một cơ hội lau sạch gã ta đi, bất quá chỉ là một tên chưởng quỹ, nói không chừng qua một thời gian nữa cả chưỡng quỹ cũng không phải.
“Kim gia, chẳng lẽ thật sự không được sao?” Tiên Y thở dài, do dự nói.
“Ừ, nhưng phải mấy tháng.” Phỏng chừng sau khi hắn thi viện thí xong sẽ có định đoạt.
Theo lời của Kim Phong Hoa nói, sau khi hắn về nhà chuẩn bị cho kì thi tiếp theo, trên triều đột nhiên có người làm khó dễ với Trần gia, chẳng những đem hết chứng cớ Trần Thượng thư đã từng mua quan bán tước, kết bè kéo cánh, còn có việc làm dơ bẩn không thể nói rõ giữa Trần gia với Thôi công công đã chết, thậm chí còn liên luỵ mấy vị lão thần trong triều đình, ngay cả nội các* cũng không may mắn tránh thoát. Lúc sau, nhi tử Trần Thượng thư bị người ta vạch trần việc đút lót hối lộ, cấu kết với Hình bộ Thượng thư để thay đổi tử tù, bao che phạm nhân, đầu tiên là thả từng tội danh ra, liên đới như Hình bộ Thượng thư, Hình bộ hữu Thị lang, Lang trung, Ngoại lang đều bị khui ra việc nhận hối lộ, nhận tiền phóng thích, khuyết điểm lớn gây ra án oan, thế nên các vụ án trong mười năm, những người bị đánh để bắt nhận tội trong kinh thành đã đạt đến ngàn người, tử tù được thay hơn năm mươi người, tù nhân lại được thả ra khoảng trăm người. Khoa trương nhất chính là, bởi vì đảng phái Thôi công công muốn bài trừ người đối lập, quan lớn tự nhiên bị đẩy vào thiên lao, gài quan giả đi vào Hình bộ làm không ít quan viên cùng gia quyến bị hại đến chết, thủ pháp cực kì tàn nhẫn, nhân số nhiều đến mức làm lòng người giận sôi, cơ hồ toàn bộ triều đình đều bị đám chứng cứ nhuốm đầy máu đó làm chấn động.
*Nội các: là cơ quan hành chính lập ra để giúp vua giải quyết các việc liên quan đến giấy tờ, văn thư như: xét duyệt các văn bản trước khi trình lên vua, làm phiếu nghĩ, thư bài, soạn các bản phúc đáp, kính sao bản vua phê, phụng sao lời chỉ dụ, sao lục phát giao công văn, coi giữ ấn tín, kiềm ký, long bài, lưu giữ châu bản, và các ngự chế thi văn, v.v…
Vốn Kim Đại lão gia cũng không bị liên luỵ, bởi vì hắn tuy là người huênh hoang nhưng tính tình lại nhát gan, khó được trọng dụng, tuy rằng được nhạc phụ đề bạt nhưng không có liên hệ với Thôi công công, việc quan trong nhạc phu hắn cũng không chọn hắn đi làm, bằng không lấy quan hệ của Trần gia cùng Thôi công công, Kim Đại lão gia cũng không đến nỗi mất mấy năm mới lên được ngũ phẩm. Nhưng tại lúc này đây, vận khí của hắn ta thật sự quá kém, hoàng đế biết tính tình của hắn, tính chuẩn bị răn dạy một phen rồi để cho hắn trở lại chức vụ ban đầu, cho dù không được đề bạt lên cao nữa nhưng cũng sẽ không bị trừ bỏ, nhưng cố tình Đại lão gia lại giúp đỡ đại cữu ca của hắn phóng thích một phạm nhân, nếu là phạm nhân bình thường thì cũng lắm sẽ chỉ bị phạt tiền giáng cấp mà thôi, rốt cuộc quan lại mà, ai mà không tham nước luộc*. Nhưng sai là sai ở chỗ, người phạm nhân này là do tâm phúc của Hoàng đế hoài nghi tên đó là mật thám nước khác, nhưng không dám rút dây động rừng, cố ý đặt ở Hình bộ để chuẩn bị câu cá, lúc ấy quan viên đã đặc biệt dặn dò không thể thả người, nhưng ai biết phú quý có thể che mờ mắt người, một số tiền khổng lồ như vậy chẳng những câu rớt hồn Trần gia, hồn Hình bộ Thương thư, cũng câu rớt hồn Kim Đại lão gia.
*Nước luộc: nước béo trong thức ăn, phần béo bở.
Một bút không tính, bây giờ lại thêm một bút, Kim Đại lão gia và Trần gia đang thất thế, Đại thiếu gia đương nhiên sẽ không có ngày xuất đầu, gã ta sáng sớm đã được định sẽ bị xử trảm, nếu không phải có Kim gia Trần gia bảo hộ thì đã sớm rớt đầu, Hiện tại Trần gia đang bị xét nhà diệt tộc, Kim gia cũng có nguy cơ bị sung quân đi biên ải, cũng không biết người dưới sợ hãi bề trên tra xét hay không, chỉ chờ khi Trần gia có lệnh xét nhà một cái, Đại thiếu gia kia đã bị người ta đưa đến cửa chợ, răng rắc một cái, hồn về Tây Thiên.
Kim Phong Hoa cầm thư, ngồi ở thư phòng một lúc thật lâu sau, rồi mới nói với Quan Kỳ đối diện: “Hỏi thiếu phu nhân nếu có rảnh rỗi, bảo nàng tới thư phòng một chuyến.”
Bạn đang đọc bộ truyện Duyên Làm Phu Quân tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Duyên Làm Phu Quân, truyện Duyên Làm Phu Quân , đọc truyện Duyên Làm Phu Quân full , Duyên Làm Phu Quân full , Duyên Làm Phu Quân chương mới