Trong phòng bao tràn ngập mùi rượu và thuốc lá, ánh đèn nhập nhòe mờ ảo như đùa nghịch trên những gương mặt khác nhau.
Tuy bên ngoài âm thanh ồn ã, nhưng đằng sau một lớp tường cách âm dày lại là bầu không khí u ám và tĩnh lặng.
Tạ Bắc Thần ngồi vắt chân trên sô pha lớn, tấm lưng rộng dựa về sau, bàn tay thô ráp nhẹ nhàng vuốt lấy li rượu đỏ sẫm.
Ánh mắt anh găm trên li rượu rồi đột ngột bóp mạnh khiến thứ thủy tinh mỏng manh vỡ tan.
Thư ký Hà giật mình nhưng không dám nói gì.
Cậu nhìn về phía những kẻ đang quỳ gối trên đất.
Người đầu tiên, Từ Bách, là một trong những anh em đã đi theo Tạ Bắc Thần từ những ngày anh mới lên nắm quyền Tạ gia.
Hắn có một vết sẹo ở đuôi lông mày trái, là do một lần thay anh đỡ đạn mà thành.
Hai người đàn ông đằng sau là đàn em của hắn, nhưng bọn chúng lại ngu ngốc đem thông tin mật trong nội bộ truyền ra cho phe đối địch.
Tạ Bắc Thần cực kì tin tưởng Từ Bách, đương nhiên anh cũng tin là đám đàn em của hắn sẽ biết giữ mồm giữ miệng, ai dè lại là anh chủ quan rồi.
“Từ Bách, tôi vẫn luôn coi cậu là anh em tốt, chuyện này tôi có thể tạm thời tin tưởng cậu nhưng hai người còn lại thì không.
Tạ gia không cần những kẻ phản bội, nuôi ong tay áo.”
Nhưng hai kẻ kia lại là con trai của người từng cưu mang Từ Bách.
Trước khi người đó chết, hắn đã từng hứa là sẽ chăm sóc tốt cho họ.
Hắn không thể thất hứa được.
“Tạ gia, chuyện này tôi có lỗi, có trách phạt thì cứ nhắm vào tôi là được.”
Anh cau mày, ánh mắt lạnh lùng cực kì không hài lòng với câu trả lời này
“Từ Bách, anh biết quy tắc của tôi mà!”
“Xin hãy tha cho hai người bọn họ!”
Hắn vẫn kiên quyết giập đầu dưới chân anh, còn hai kẻ đằng sau thì đã run tới mức quỳ không vững.
Tạ Bắc Thần thao tác gọn lẹ rút ra từ túi áo trong một khẩu súng lục, đầu súng lạnh lẽo mà vững vàng chĩa vào gáy Từ Bách.
Thư ký Hà sửng sốt một trận, chỉ thiếu điều ngã ra đất.
Ngay khoảng khắc tiếng ‘cạch’ vang lên, khẩu súng được lên đạn, cậu tưởng rằng thứ chờ đón tiếp theo sẽ là máu và nước mắt, không ngờ cửa phòng bị đẩy ra đột ngột.
Thân ảnh nhỏ nhắn chen vào bên trong, hơi thở gấp gáp còn chưa điều chỉnh đã vội gọi lớn
“Tạ Bắc Thần!”
Thoắt thấy bàn tay anh thả lỏng, thư ký Hà như trút được gánh nặng, trong lòng rối rít cảm ơn Tạ Thư Nhiên.
Có trời mới biết, khoảng khắc nhìn thấy anh chĩa súng vào đầu tên kia qua ô cửa kính nhỏ Tạ Thư Nhiên đã sợ hãi tới nhường nào.
Bạn đang đọc bộ truyện Em Không Thích Làm Em Gái Anh! tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Em Không Thích Làm Em Gái Anh!, truyện Em Không Thích Làm Em Gái Anh! , đọc truyện Em Không Thích Làm Em Gái Anh! full , Em Không Thích Làm Em Gái Anh! full , Em Không Thích Làm Em Gái Anh! chương mới