Mãi tới khi uống đủ, Tạ Bắc Thần mới rời đi.
Thư Nhiên lẽo đẽo chạy phía sau anh đến chiếc xe đã chờ sẵn ở cửa bar.
Cô nhìn thư ký Hà đang cung kính mở cửa xe, cô liếc xéo cậu ta một cái, nếu không phải cậu ta bảo cô đến, cô cũng không phải trải qua một tiếng đồng hồ đáng sợ như vừa rồi.
Cậu ta có lẽ cảm nhận được ánh mắt của cô, liền vội vàng tươi cười lấy lòng
“Ai da, tiểu thư! Thật vô cùng cảm ơn cô đã đến! Ngoài cô ra tôi thật sự không biết phải kiếm ai để kìm lại cơn giận của Tạ tổng, vậy nên cô đừng trách tôi nhé!”
Ủa, sao nghe có vẻ cô quan trọng thế nhỉ? Hơn nữa, cô còn chẳng biết chuyện gì đã xảy ra trong phòng bao trước khi cô đến, nhỡ đâu ngày mai tỉnh rượu, Tạ Bắc Thần lại tặng cô một viên đạn bạc vì đã làm hỏng việc của anh thì sao?
“Tôi mà có mệnh hệ gì, linh hồn tôi sẽ ám cậu suốt đời đó thư kí Hà!”
Cậu ta cười vô hại
“Sẽ không có chuyện gì, sếp đặc biệt rất dung túng cô đó tiểu thư!”
“Dung túng?”
“Đúng vậy!”
Cô mới không tin đâu!
Tạ Thư Nhiên ngồi vào trong xe, người đàn ông bên cạnh đã mệt mỏi mà nhắm mắt lại, không biết đã ngủ hay chưa.
Chiếc xe chuyển động về phía căn hộ riêng của anh, bên ngoài tuyết cũng bắt đầu rơi lả tả.
Cô nhàm chán nhìn ra bên ngoài, thầm nghĩ: “Giáng Sinh năm nay của anh tệ thiệt ha Tạ Bắc Thần! Đến một miếng bánh ngọt cũng chưa được nếm đã lấp đầy bụng bằng cồn rồi!”
“Nghĩ gì vậy?” - giọng nói trầm và thấp hơn bình thường, nhưng có vẻ lại ấm áp hơn.
“Anh chưa ngủ sao?” – cô nghiêng đầu nhìn vẻ mặt mệt mỏi của anh.
“Không ngủ được dễ vậy đâu.”
“Say rồi mà vẫn không buồn ngủ sao?”
“Chưa say.”
Tửu lượng của anh đỉnh thiệt nha! Làm hết gần hai chai rượu mà vẫn không xi nhê gì! Có lẽ ông trùm nào cũng phải có một cái dạ dày đỉnh cao như vậy?
“Chưa say, vậy anh có muốn về nhà ăn tiệc Giáng Sinh không?”
“Trong bộ dạng này?”
Hửm? Bộ dạng này thì sao nhỉ? Không phải bê bết, chỉ là cực kì, cực kì… nóng… bỏng.
Cô hận cái bộ não đen tối của mình ghê!
“Ừ, đúng là không ổn thật! Vậy anh ở lại căn hộ một mình sao?”
“Nếu không thì…” – anh nói lưng lửng
“Sẽ buồn lắm đó!” – cô nghĩ về cái căn hộ chỉ toàn đen với trắng của anh cùng giọng nói lạnh ngắt của ti vi – “Hay là em hi sinh bữa tối ngon miệng ở nhà để ở lại cùng anh nha?”
Ánh mắt anh khẽ thay đổi nhưng rất nhanh lại trở về dáng vẻ bình lặng
“Rộng lượng với anh vậy sao?”
“Ừm, đương nhiên! Nhưng không phải miễn phí đâu nha, sau này anh phải trả ơn em đó!”
Cô vui vẻ ưỡn ngực lên như bà chủ nợ trước con nợ.
Bạn đang đọc bộ truyện Em Không Thích Làm Em Gái Anh! tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Em Không Thích Làm Em Gái Anh!, truyện Em Không Thích Làm Em Gái Anh! , đọc truyện Em Không Thích Làm Em Gái Anh! full , Em Không Thích Làm Em Gái Anh! full , Em Không Thích Làm Em Gái Anh! chương mới