Trên bàn ăn lớn, đầy đủ các món ăn truyền thống đều được dọn ra.
Bốn vị phụ huynh vô cùng niềm nở mà trò chuyện ôn lại kỉ niệm xưa, rồi thân mật gắp đồ ăn cho nhau.
Trong khi đó, ở đầu bàn bên này, không khí có vẻ hơi… sai sai.
Tạ Thư Nhiên ngồi bên cạnh Tạ Bắc Thần được anh gắp cho rất nhiều đồ.
Bát cơm nhỏ nhắn của cô chưa gì đã đầy ứ ự.
“Anh à, đừng gắp thêm cho em nữa, anh cũng mau ăn đi!”
Nói rồi cô tự tay bóc một con tôm béo mập đặt vào bát anh.
Du Thừa Hạo ngồi đối diện đã nhìn hai người tới căng da mắt.
Hắn cũng không biết tại sao từ lúc cô nói ra chuyện kia trên bàn trà, hắn liền không thể vui vẻ nữa, trong lòng cực kì khó chịu.
Thế mà, bây giờ cô vẫn ăn uống thản nhiên, còn ngay trước mặt hắn mà bóc tôm cho người đàn ông khác!
Hắn chậm chạp nhận ra, chả nhẽ hắn lại thích Tạ Thư Nhiên sao?
“Ha, chắc mình điên rồi!” – hắn tự mắng mình trong đầu.
.
.
Bữa ăn nhanh chóng kết thúc.
Thư Nhiên bận rộn ở trong phòng sắp xếp lại quần áo vừa mang từ căn hộ về, vì vậy đủ các thể loại trang phục đều vứt la liệt trên sàn và trên giường.
“Cái này, để đây! Cái này để đâu ta?” – cô vừa lượn lờ trong phòng vừa tự mình lẩm bẩm.
Đột nhiên phía cửa vang lên tiếng ‘cốc cốc’.
Vừa nãy cô nhờ dì giúp việc pha cho cô một cốc sữa socola nóng, tưởng người gõ cửa là dì, cô liền không chút để ý mà cho vào
“Vào đi, cửa mở!”
Người kia đẩy cửa vào liền mất tự nhiên mà đứng như trời trồng ở cửa.
Anh nhìn dáng vẻ bận rộn của cô gái rồi liền không tình nguyện mà cúi xuống nhặt chiếc áo ngực ren màu đen ở dưới chân lên, rồi sau đó, cứ bước một bước anh lại nhặt một thứ, cho tới khi đứng phía sau cô với một đống đồ xanh xanh đỏ đỏ không thiếu màu gì.
“Mấy cái này xếp ở đâu?”
Giọng nói trầm khàn đột ngột vang lên phía sau khiến cô gái giật nảy mình.
Cô vội vàng xoay người lại mà không để ý tới chiếc váy ngủ lụa dưới chân mình.
Chất vải trơn mịn kia không khác gì dầu mỡ bôi trơn khiến lòng bàn chân cô không vững vãng, cả cơ thể mất thăng bằng liền theo quán tính mà ngã về phía sau.
Theo phản xạ tự nhiên của cơ thể, cô nhanh chóng đưa tay ra tìm chỗ bám, lại không ngờ chỗ bám ấy chính là cổ áo của nam nhân phía sau.
Tạ Bắc Thần bị bất ngờ, toàn bộ động tác đều chưa kịp thực hiện đã bị nữ nhân kia kéo xuống.
Sau một tiếng ‘rầm’, cả hai người ngã vào cái tủ đồ phía sau, những chiếc áo vừa được tỉ mẩn treo lên liền rơi xuống dưới, phủ kín lên cơ thể hai người tạo ra một mảng tăm tối giữa hai cặp mắt.
Tạ Thư Nhiên tuy không nhìn thấy gì, nhưng cô cảm nhận được nơi bàn tay mình đặt lên mà bờ ngực săn chắc nóng bỏng của người đàn ông, phía sau đầu và trên vòng eo mềm mại của cô đều là lòng bàn tay hữu nhiệt của anh.
Hơn nữa, cô đang mặc váy ngắn, trên cặp đùi lộ ra cô cảm nhận được nơi nó chạm vào là ‘vùng cấm địa’ của đối phương, sự gần gũi này khiến cô không thể không cảm thấy sự hiện diện rõ ràng và ấm áp của nơi đó.
Bạn đang đọc bộ truyện Em Không Thích Làm Em Gái Anh! tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Em Không Thích Làm Em Gái Anh!, truyện Em Không Thích Làm Em Gái Anh! , đọc truyện Em Không Thích Làm Em Gái Anh! full , Em Không Thích Làm Em Gái Anh! full , Em Không Thích Làm Em Gái Anh! chương mới