Vừa nghe cô thông báo tin vui, Tiêu Kiều liền ngạc nhiên tới mức trừng lớn mắt
“Đạo diễn Trương tuyển thẳng cô luôn?”
“Đúng vậy!”
Cô hào hứng đưa bản hợp đồng vừa kí khỏi tay cho Tiêu Kiều
“Tôi không làm cô thất vọng đúng không?”
Tiêu Kiều lật từng tờ hợp đồng một, thực sự là đã kí thành công rồi, không thể đổi nữa.
Không thể tin nổi, một cô gái trẻ chưa từng học diễn xuất lại có thể chinh phục vị đạo diễn khó tính đó! Có lẽ Thư Nhiên thực sự có thiên phú, và có lẽ Tiêu Kiều đã nghĩ sai về cô rồi!
Nghĩ vậy, cô ấy liền ân cần vỗ vai cô
“Làm tốt lắm! Cô thực sự không tệ như tôi đã nghĩ!”
Thư Nhiên nghe vậy liền bĩu môi, vui vẻ đùa
“Gì mà không tệ chứ? Tôi, khuôn mặt này, tài năng này chính là tuyệt vời đó nhé!”
Tiêu Kiều: “Được, được, là tôi sai!”
Cô cười ha hả
“Tôi đùa chút thôi! Chị Tiêu, sau này làm phiền chị nhiều rồi!”
______
Trở về tới nhà đã là 10 giờ tối.
Mẹ Tạ vừa nhìn thấy cô liền xót
“Đấy, diễn viên có gì tốt chứ? Tối thì phải về muộn, sáng lại phải đi sớm, mẹ sắp quên mặt con luôn rồi đây nè!”
Cô nhìn cha mẹ Tạ đã khuya nhưng vẫn cố thức chờ cô về, họ thật giống cha mẹ cô ở kiếp trước.
Hồi ấy, cô thường phải vào đoàn suốt mấy tháng trời, sau đó lại liên miên với kế hoạch quảng bá phim của công ty, bận tới nỗi chỉ có thể về nhà vào nửa đêm và rời đi lúc gà gáy tiếng đầu tiên.
Tuy vậy, lúc nào cô về cũng thấy cha mẹ đang ngồi trong phòng khách chờ cô về.
Cô hỏi thì họ liền nói họ đang xem phim, chứ không phải chờ cô đâu.
Cô liền cười mà sà vào lòng họ.
Thư Nhiên ôm lấy mẹ Tạ.
Bà liền thở dài vỗ lưng cô
“Chưa ăn gì đúng không? Có muốn ăn mì không nào?”
Cô nuốt nước miếng một cái nhưng vẫn là lắc đầu
“Không được, quá khuya rồi, con mà ăn thì sẽ mập mất!”
Cha Tạ nghe xong liền lắc đầu
“Con xem người con còn mấy lạng mà còn lo mập?”
Thư Nhiên lắc đầu nguây nguẩy
“Không được, dáng vóc quan trọng với diễn viên lắm! Còn có da nữa! Con phải đi ngủ sớm đây! Cha mẹ cũng mau đi nghỉ đi nha!”
Cô nói xong liền lên lầu.
Đột nhiên, cô nhìn thấy căn phòng ở bên cạnh phòng cô sáng đèn, cô liền chạy xuống lầu hỏi mẹ
“Mẹ, anh trai về sao?”
Bà cười cười với cô
“Sao thế, anh trai về không vui à? Vẫn còn giận dỗi nhau sao?”
Cô bĩu môi
“Không có mà mẹ!”
“Được rồi, đi ngủ đi, đừng làm phiền anh con nha!”
Cô gật đầu rồi chạy lên phòng.
Nhưng khi đứng trước cửa phòng, cô lại tò mò ngó qua phòng anh.
Mấy hôm nay bận rộn, hai người thỉnh thoảng mới nhắn tin được mấy câu, mặt cũng chẳng được gặp.
Bạn đang đọc bộ truyện Em Không Thích Làm Em Gái Anh! tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Em Không Thích Làm Em Gái Anh!, truyện Em Không Thích Làm Em Gái Anh! , đọc truyện Em Không Thích Làm Em Gái Anh! full , Em Không Thích Làm Em Gái Anh! full , Em Không Thích Làm Em Gái Anh! chương mới