Thời gian đầu Duy Nhất rất hay gọi điện hỏi thăm tôi và gia đình, tôi thấy cậu ấy qua bên Mỹ có vẻ vui hơn ở đây, bởi khi nghe giọng cậu ấy nói chuyện, tôi có thể hình dung ra gương mặt cậu ấy rạng rỡ như thế nào.
Tôi chợt nhận ra...!bên cạnh tôi cậu ấy chưa bao giờ được như vậy.
Tôi thì khác, có lẽ tôi yêu cậu ấy nhiều hơn nên trong lòng tôi cứ luôn cảm thấy khó chịu.
Cứ nghĩ đến việc cậu ấy không còn bên cạnh mình nữa là tôi đã không thể chịu nổi.
Sau đó, cuộc gọi và hỏi thăm của cậu ấy từ từ thưa dần đi.
Tôi nghĩ là bên đó chắc cậu ấy bận học nên cũng không trách móc gì.
Một ngày lúc thức dậy, tôi vừa định nhắn tin cho Duy Nhất thì thấy tài khoản Facebook của cậu ấy đã bị khoá.
Đột nhiên tôi có dự cảm không lành, tôi hỏi mấy đứa bạn tôi rằng là do Facebook của cậu ấy bị khoá hay do cậu ấy chặn tôi thì...
“Hình như Facebook cậu ấy bị khoá rồi.”
Tôi mới bớt lo vì nghĩ cậu ấy đã chặn tôi.
Mà tại sao tôi lại nghĩ như thế? Chính tôi cũng không thể hiểu.
Facebook là cách duy nhất tôi có thể liên lạc với cậu ấy, bây giờ tôi chỉ có thể đợi cậu ấy gọi về để cho tôi biết cách liên lạc khác.
Nhưng tôi đợi, đợi đến hơn bốn tháng trời cậu ấy vẫn không hề gọi cho tôi một cuộc điện thoại nào.
Tôi vẫn tự nhủ với bản thân rằng không sao, cơ mà tôi vẫn rất lo lắng cho cậu ấy.
Tôi chỉ sợ cậu ấy có chuyện.
Vào một buổi tối nọ, khi tôi đang xem lại đoạn clip mà tôi và Duy Nhất đã song ca cho đỡ nhớ thì Hà Mai nhắn tin hỏi tôi:“Mày và Duy Nhất vẫn ổn chứ?”
Tôi cũng thành thật kể cho nó nghe mọi chuyện, vì tính ra Hà Mai là đứa thân với tôi nhất.
Hà Mai: “Tao gửi mày xem cái này mày phải bình tĩnh nha.”
Tôi: “Cái gì đấy?”
Tự dưng tôi thấy bất an trong lòng.
Hà Mai: “Đính kèm hình ảnh.”
Tôi nhấn vào xem.
Người tôi lặng đi.
Hà Mai: “Thật ra chuyện này bọn tao biết lâu rồi, chỉ là không dám nói với mày, sợ mày buồn nhưng đến bây giờ tao không muốn giấu mày nữa.
Tao có nhỏ em họ học bên Mỹ, nó khoe với tao là trường nó có một couple đẹp lắm, nổi tiếng lắm rồi nó gửi cho tao tấm ảnh đó.
Cô gái đó tên là Anna, tấm đó là cô ấy đăng trên Instagram của mình.
Lúc tao thấy tao cũng bất ngờ lắm, cũng định nói với mày nhưng tao sợ mày chịu không nổi...”
Ngón tay tôi run rẩy nhắn lại: “Bao lâu rồi?”
Hà Mai: “Cũng được sáu tháng rồi.”
Bàn tay bấm điện thoại chợt cứng ngắc.
Tôi và cậu ấy chỉ mới ngừng liên lạc vào 4 tháng trước, vậy mà...
Hà Mai: “Mày ổn không Ngọc?”
Thấy tôi lâu trả lời, nhỏ Mai nhắn.
Tôi: “Ừ, không sao! Tao có việc rồi, nói chuyện sau nha.”
Tôi lập tức thoát khỏi Facebook.
Duy Nhất, cậu thay đổi rồi!
Tôi nhìn tấm ảnh Hà Mai gửi, một cô gái tóc vàng, mắt xanh, gương mặt trái xoan cực kì xinh đẹp đang tựa đầu vào lòng của người con trai mà tôi yêu, mỉm cười rất hạnh phúc.
Duy Nhất ôm cô ấy, ánh mắt cưng chiều hiện rõ, phía sau bọn họ là cảnh biển vào lúc hoàng hôn thật đẹp...!thật lãng mạn!
Tôi phóng to chiếc balo cậu ấy đặt bên cạnh, nhìn cận cảnh chiếc móc khoá cậu ấy có treo hình Nobita lủng lẳng trên đó.
Tôi chợt ngẩn người, bần thần một lúc lâu.
Đó chẳng phải là chiếc móc khoá mà năm xưa tôi đã tặng cho Nobi hay sao? Tại sao bây giờ nó lại nằm ở chỗ cậu ấy? Lẽ nào...!cậu ấy chính là cậu bé hàng xóm ngốc nghếch năm đó đã từng thổ lộ với tôi?
Tôi không thể nhìn lầm được, bởi cái đó là do chính tay mẹ làm cho tôi.
Bạn đang đọc bộ truyện Em Thừa Nhận Anh Là Đàn Ông! tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Em Thừa Nhận Anh Là Đàn Ông!, truyện Em Thừa Nhận Anh Là Đàn Ông! , đọc truyện Em Thừa Nhận Anh Là Đàn Ông! full , Em Thừa Nhận Anh Là Đàn Ông! full , Em Thừa Nhận Anh Là Đàn Ông! chương mới