Nếu không phải là chị, thì em cũng không yêu được ai nữa rồi.
????
????????Yêu như Xà Nhan Lệ, sống như Giang Nhược Trần, hy sinh như Hoa Dạ Ngữ và chiến đấu như Quý Duyệt Phong!"
????
( mấy ngự tỷ mà tui tâm đắc đó trời, càng ngày càng nhiều lắm rồi...)
- -----
Trương Gia Chi nhà chúng ta đang ngồi đọc mấy dòng đó rồi ra vẻ suy ngẫm trong phòng khách, aizdà cái bà tác giả này lâu lâu cũng viết được mấy cái sâu sắc ghê ta? Đọc xong lại cười, hẳn là cũng đi lụm lặt ở đâu rồi. Nhưng mà mấy cái nhân vật này, nàng cũng rất thích rất thích a!
Sự là mấy bữa nay chị đi đâu không về nhà, bản thân buồn chán chỉ có ăn uống đi làm rồi ngoài ra trốn trong nhà đọc tiểu thuyết, tự dưng nghĩ tới, umh... 3 ngày nay, thức đêm cũng hơi nhìu thật!
Lại nhớ đến ôm qua chị nói hôm nay về thì phải, vậy nên lúc tối cô ranh này đi ngủ có hơi sớm a, chăm chút lại một chút nhan sắc để che đi dấu vết trên mắt, lại còn chỉnh trang nhà cửa thật gọn gàng, chờ đến lúc chị về, sẽ thấy một thiếu nữ ngoan ngoãn ở đây chờ. Nghĩ đến đó, Gia Chi lại k tránh khỏi đắc ý cưòi xấu xa!
Nằm lướt fb một hồi thì nghe tiếng lịch xịch ngoài cổng, đích thị là chị về, về với mình rồi a! Nên là nàng bật dậy cười tươi rói chào hỏi, sau lại để ý là lúc nãy chị hình như đi xe ai về thì phải.
- Ủa xe cô đâu? Có ai đưa cô về hả?- thắc mắc k giữ đc, tiểu Gia Chi liền hỏi ngay.
- Chị hai tôi đó, mà tôi nói với em là tôi về bên nhà rồi mà! - chị mỉm cười thân thiện, cẩn thận ngồi xuống sofa đối diện.
- Cô thiệt là sướng quá đi, có chị hai chắc vui lắm, được thương yêu như vậy, em từ nhỏ cũng thật ước ao có chị gái.
(Au: hãy ước đi ước đi đừng ngại ngùng em nhé.
Và khi " đít" sưng rồi thì đừng la làng em nhé...
---30s cho máu ca sĩ nổi dậy!---)
Chắc sướng?- chị thầm than, mà thôi cũng lười đắn đo nên đành đánh trống lãng:
- Ủa?
Tôi tưởng em bữa giờ coi tôi là chị gái rồi chứ ha? - mắt thì lườm mà miệng thì cười, -Buồn ghê đi!? Mà nè, sao nay lại kêu cô kêu lộn xộn vậy, rốt cục giờ là cô hay là chị đây cô nương?
- Ơ...
Dĩ nhiên là em muốn gọi chị rồi, mà tại chị đó giờ ở trường là cô em mà, riết quen miệng! Mà cũng tại cô... ơ không... chị, đi mấy ngày nay bỏ em nha!
Chị khẽ khều cái chân đá nó một cái:
- Em đổi họ ĐỖ hồi nào vậy hah!!!
Sửa đi nha!
- Mới về lại ăn hiếp em!!!!
Nhưng mà em biết rồi, chụy yêu! Ahihi
( cười gượng đó bà con!)
- -----
- Mà chị ơi, ăn gì chưa dạ? Để em nấu gì ăn nha!
- Chờ hỏi nãy giờ, mới tính kêu đó!
- Hi... à mà chị muốn ăn gì?
- Không đòi hỏi, em làm gì ăn nấy, tin em!- chị nháy mắt, khẽ khiêu mài, thật quánhhh rủ!!!
Nó khẽ sởn gai ốc, vọt nhanh vô phòng bếp, vốn mấy nay cũng lười nấu ăn, nên trong nhà cũng chẳng còn nguyên liệu gì hoành tráng. Cơ mà nó nấu ăn rất ok, dù là làm vài thứ này nọ đơn sơ cũng có thể ăn thật ngon, lại cân bằng dinh dưỡng.
Sau hơn 30p, rốt cục cũng có thể gọi chị vào. Trên bàn ngoài một o cơm nhỏ bốc khói còn có một đĩa củ quả luộc đi cùng tô nước rau luộc thơm phức, hai cái trứng ốp la thật khéo bên cạnh đĩa cá mòi kèm ít cà chua, còn có một bát chao trắng ngà.
- Ăn chao hình như không tốt đâu!
- Chị yên tâm, ăn nhiều mới không tốt, với lại cái này em làm nha, ăn ghiền lắm k bỏ được luôngggg.
- Ăn này nè chị! - đũa đầu tiên nó gắp qua cho chị một khối su hào luộc, chị quệt miếng chao béo ngậy, giơ ngón cái:
- Chà, ngon ghê!!!
( ngon ghê hé? Ấm áp ghê hé? Chờ đi Chi èn Chi)
- -----
Đây nè...
Chính là đến lúc đứng dậy dọn dẹp nó mới phát hiện ra một thứ là lạ, chị cư nhiên mang cái gối trên bộ sofa đặt trên ghế ngồi nãy giờ mà lúc nãy nó k để ý. Nó lo chị bị gì vội mở miệng:
- Ủa chị, sao chị phải lót cái gối vậy, chị bị sao hả, đau ở đâu à???
Được quan tâm ngược lại làm chị chẳng biết trả lời, mắc cỡ gần chết, em ngây thơ thật hay giả ngây thơ đây? Cái gối lót dưới mông thì ở đâu có thể bị đau đây? Lại chặc lưỡi, chắc là con bé ngây thơ quan tâm thật thôi.
- Ừ, mấy bữa nay qua phụ làm việc cùng chị hai, ngồi nhiều bị đau thắt lưng.
- chị trả lời tỉnh queo, mặc dù việc đau thắt lưng với lót gối dưới mông hình như k liên quan lắm. À, mà cũng có đi, lót gối mềm sẽ làm giảm áp lực cột sống mà, giảm áp lực xương chậu nè, vv. Chỉ có điều, không biết chị hai bên kia có nhảy mũi không? " phụ làm việc?", chị hai biết được bản thân bị lôi ra làm cái cớ sẽ cười thối mũi cô hay là sẽ nhéo sưng tai cô đây? Cô nghĩ có khi cả hai luôn.
- Dạ, vậy thôi cô nghỉ ngơi đi để em dọn dẹp được rồi!- nó chỉ chú tâm sức khỏe của chị, nói gì tin đó, mặc dù vẫn thấy chút gì đó sai sai!?
- --
Tối đó chị trên phòng tắm xong bước xuống thì nó cũng dọn dẹp xong, xem tivi tán gẫu này nọ xong vẫn còn sớm chị lại nhớ ra kêu nó đàn cho chị nghe, sẵn tiện kiểm tra xem nhóc này có chăm chỉ luyện tập không đây. Nó ngược lại rất sẵn sàng, bữa giờ rất chăm luyện nha, người mới học một cái gì mới bao giờ cũng thế mà.
Khúc nhạc kết thúc, khá đơn giản nhưng cũng rất xuôi tai, ngoài luyện tập xem ra cũng là rất có năng khiếu.
- Chị, lần nãy thử thôi, giờ em đàn lại, chị quay giúp em đoạn video nha!!!
- Chi rứa???- chị cười.
- Đặng em về khoe mẹ. Tuần sau về mà, mà tuần này chị dạy em bản mới nữa nha!!!
- Ừ, duyệt liền luôn!
Nói xong nó ngồi đàn, chị ngồi quay lại. Xong lại kéo lên phòng ngủ, nay chị lại kêu nó qua phòng chị, nói chuyện luyên thuyên đến khuya, phần nhiều toàn nói đến chuyện cuối tuần sau sẽ về quê, chuẩn bị này nọ.
Là một sự háo hức chờ mong...
Au dã trở lại.
Tối nay đăng chap này trước khai màn.
Au luôn trở lại không chỉ với 1 chap, đúng không?
( Mặc dù sau đó lặn hơi lâu thiệt!!! Cái đó đúng! K ai chối đâu!)
Nhưng mà là tớ sẽ không để các cậu uổng công chờ lâu chỉ để đọc một chap ( mặc dù chả có ai chờ đi nữa, hoy kệ đi!!!) nên là cứ đọc cái khung cảnh hạnh phúc này đi đã nha, đời mà, còn ngọt thì cứ đọc, mai này bất chợt mông sưng có ai ngờ???
Vậy nhaaa! Iu thương...
À, chap trước có bonus một cái truyện xàm xí đú phía dưới đó, ai chưa đọc có thể kéo lên đọc hah!!!!
Hết rồi, nhiêu thôi đó!!!
- cảm thấy mình càng ngày càng giống Hiểu bạo, hay nói nhiều "tâm sự", chỉ khác mỗi cái người ta là tác giả tài hoa...
Đã nói xong, thiệt đó!!!!
À, thả sao đi mà, cmt cho ý kiến đi mà!!!
Đã nói xong, thề!!!
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!