Ủa mà, hôm nay là t2, ngày nào nó cũng cài báo thức, cơ mà hình như hôm nay báo thức chưa reo thì phải, hay mình dậy sớm nhỉ?
Tự hỏi, tự lắc đầu, không thể nào, mặt trời ngoài cửa đã qua mông mấy sào từ lâu!
Vớ tay tìm cái đthoai xem giờ và dường như k tin vào mắt mình:
11H58!!! TRƯA a!
Huhu, giờ có mà khóc cũng k xong, đi học cũng lại càng chả kịp a!
Thôi thì lo cho cái bụng trước đã nha, mông đau muốn chết, bụng đói rã rời, lếch cái thân đi tìm đồ ăn cái đã rồi tính tiếp!
Mới vừa bước xuống tới phòng ăn thì nó cũng thấy chị lạch cạch mở khóa bước vào nhà.
- Chị, mới đi dạy về hả? ( cái này là hỏi thừa, lớp nó nay có môn chị mà!)
- Ừ! * chị nhìn nhìn*. Mà đừng nói với tôi bây giờ mới thức nhe!?
- Dạ * cười bẽn lẽn*
- Giỏi quá mà! Qua ăn sáng đi cô nương!
- Dạ, thôi e ăn nha!
Trên bàn thức ăn nấu sẵn, bánh mì, ốp la pate lúc sáng chị có làm để cho nó. Nó lót tót qua bàn cầm bánh mì lên ăn.
- Ừ ăn đi lát lên tôi cho ăn đòn tiếp tội trốn học.
Chị nói nghe có vẻ là nghiêm túc
Miếng bánh mì đầu tiên của ngày mới k nuốt qua khỏi cổ, nghe 2 chữ " bị đòn tiếp" mà nó quắn cả lên
- Hu...a, chị, em đâu có cố ý đâu! E ngủ quên mà, lúc sáng chị đi dạy sao hok kêu e giùm e, hôm qua chị đánh e đau lắm, tha cho e đi mà, đừng có đánh e mà..
- Không! Ham ngủ r giờ trách t nữa hả? Ăn nhanh 30p lên phòng tôi liền! Trễ đi rồi biết!
Chị nhìn nó cười một cái rồi bước lên cầu thang, thâm tâm cười phá lên, thì ra cũng biết sợ chị rồi! Thực chứ lúc sáng chị để cho nó ngủ nên mới k kêu đó chứ, chị tắt báo thức của nó mà!???? Chị ngoảnh lại:
- Mà nè, ăn cho hết nghe chưa, dọn dẹp luôn! Bữa sáng ngon miệng!
- Dạ!- giọng ỉu xìu, chắc ngon!
- ---
Lát sau, trước cửa phòng chị.
- Chị...
- Vào lẹ đi, chờ em nãy giờ rồi!
Lúc này chị đã tắm rửa thay đồ xong xuôi, đang ngồi trên bàn dũa móng tay.