Thanh Thu nằm ở trong viện được gần 1 tuần cô bạn Lee khóc như mưa khi đến gặp cô. Thanh Thu cảm giác như ôm một người lạ mặt mà an ủi.
Hôm đến thăm Thanh Thu đi cùng Lee là Trí Kiệt, anh nhăn nhó đến thật tội khi nhìn thấy „vị hôn thê“ của mình không biết mình là ai nữa. Bảo anh làm lại từ đầu với cô? Coi như là bạn bè bình thường sao? Đến chính anh đã thành ra ghét cái tên Thư Quân kia, tuy chưa nhìn thấy bao giờ mà hắn đã cướp „vợ“ chưa cưới của người ta một cách ngoạn mục.
Cả buổi anh chỉ nhìn Thanh Thu và Lee nói chuyện với nhau. Lee cô muốn rón rén kể từng câu chuyện đem theo ý là cho Thanh Thu nhớ lại dần, không nhiều quá để cô tiếp xúc từ từ.
Thanh Thu quả thật là người như từ trên trời rơi xuống lần nữa (tuy rằng cô đã quên). Mấy người xa lạ này nhưng lại có một cảm giác gần gũi, là bạn bè cô sao? Cô thật sự rất hạnh phúc khi biết mình không cô đơn...
***
„Luật sư Kim? Em tìm đến đâu rồi?“ Văn Thiên ngồi trên chiếc ghế làm việc ở công ty nhìn sang bên luật sư Kim, cô đang đi vòng vòng căn phòng lớn ngó nghiêng.
Cô vẫn vừa xem những đồ trong phòng không nhìn anh và nói, „tất nhiên là rất nhiều rồi.“
Bao quát xong căn phòng cô tiến lại gần anh, choàng tay qua cổ và ngồi lên đùi anh, ngay lập tức là một nụ hôn say đắm đặt lên môi của anh. Văn Thiên đẩy người cô ra như vẻ không thích.
Luật sư Kim khó chịu trước cái hành động của anh, cô cau mày nhưng lại nũng nịu với anh. „Sao thế honey? Anh không thích hả?“
„Ở đây là công ty, chúng ta không có thể làm chuyện ấy được. Thư ký của tôi còn ở bên ngoài nếu mà phát hiện ra sẽ không hay đâu.“ Văn Thiên đẩy người cô ra khỏi đùi mình quay người vào trong cái bàn, nhìn đống hồ sơ mà Luật sư Kim đã cầm đến mở ra xem.
„Em nói đi, những thứ điền trong đây là sao?“ Văn Thiên ngước lên nhìn Luật sư Kim.
Cô vẻ mặt hơi giận nhìn anh, nhưng rồi cũng nén đi để vào công việc, „Vào khoảng thời gian đêm hôm sẩy ra vụ tai nạn, có tới 2 chiếc xe tải chạy trên con đường đó. 1 chiếc trọng lượng không chở đồ gì là 7 tấn, chiếc còn lại trở rất nhiều đồ có trọng lượng tới 15 tấn. 2 Chiếc xe tải đều là của công ty (LBC) vận tải lớn của nước ta. Em đã đến đó và tìm thấy 2 chiếc xe tải và tìm được cả 2 người lái chiếc xe vào tối hôm ấy.Họ đã được giao cho cảnh sát để xét xử. „
Luật sư Kim nói đến đó thì tay của Văn Thiên nắm chặt lại thành nắm đấm mà nổi lên gân xanh. „Thế họ đã khai là ai đã làm việc này chưa.“
„Tất nhiên là họ không khai rồi, tại vì gia đình của hai người đó đang nằm trong tay kẻ xấu. Nếu họ chỉ cần hé răng thôi là sẽ không bao giờ gặp lại gia đình thân yêu của mình nữa.“
Quả thực Văn Thiên anh đã tình nghi là ai, nhưng không có bằng chứng gì để kết tội hắn và anh cũng không muốn nói cho Luật sư Kim biết, người anh đang tình nghi là ai vì quả thật nếu nói ra bây giờ có khi là hơi sớm.
Luật sư Kim nhìn vào chiếc đồng hồ hiệu đeo trên tay mình, rồi nhìn anh nói, „Trong đó là tất cả thông tin em nhập được còn bây giờ em phải đi có việc, hẹn anh tối mai nhé.“
Cô đến gần ôm và hôn anh 1 lần nữa, rồi bức ra ngoài. Luật sư Kim đi được một đoạn thì gặp phải Ông Nhiên và Thư Quân.
Ông Nhiên nhìn thấy cô bức ra từ phòng Văn Thiên thì ngạc nhiền hỏi cô, „Cô là ai thế?“
Luật sư Kim nhìn ông rồi nhìn Thư Quân, cô nhẹ giọng đáp, „tôi là Luật sư Kim, chào ông Nhiên.“ Tên tuổi của những người nhiều tiền trên đất Đài Loan này thì Luật sư Kim không ai là không biết.
Ông Nhiên cau mày rồi cũng đưa tay ra để bắt tay với cô. „Chào cô.“
Chào xong ông Nhiên không ngại ngần mà hỏi cô, „“cô đến đây có chuyện gì thế?“
Luật sư Kim thấy ông hỏi thì cũng vui lòng đáp lại, „tôi đến để đưa tài liệu cho Chủ tịch. Chủ tịch nhờ tôi tìm hộ vài thứ.“
Ngoan ngoãn hay là giả vờ ngoan đây hả Luật sư Kim? Cô thật thà không đúng chỗ rồi. Tưởng cô là người thông minh nhậy bén thế nào chứ, thì cũng chỉ là một con rối vì tiền mà không biết đến phẩm chất của chính mình.
Quả thật là làm ông Nhiên tình nghi ngay, ông cũng không hỏi gì nhiều. Chỉ cần nghĩ lại lần trước Văn Thiên cố tình nói đểu ông và hôm nay có cả luật sư đây thì tất cả đều đã ro ràng.
Luật sư Kim cúi đầu chào tạm biệt 2 người đi lướt qua, con mắt còn đảo qua người Thư Quân một cái rồi mới rời đi.
Khuôn mặt ông Nhiên quả thật là biến sắc, ông nhìn vào cái phòng Chủ tịnh đang được đóng kín mà lộ ra một vẻ mặt hết sức là ma quái và cười kinh bỉ....
***
Hết giờ làm Văn Thiên phóng thẳng đến bệnh viện thăm Thanh Thu, khi bước vào trong anh đã thấy Thư Quân đang ở trong đó con mắt anh tối đen lại khi nhìn thấy 2 người cười nói vui vẻ.
Bạn đang đọc bộ truyện Ép Yêu tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ép Yêu, truyện Ép Yêu , đọc truyện Ép Yêu full , Ép Yêu full , Ép Yêu chương mới