[Fanfic] [Bác Chiến] Bạn Học À, Đừng Thích Tôi Nữa

Chương 15: 15


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

- Là em, Vương Nhất Bác đây.

Cái ôm của cậu mang theo hơi lạnh nhưng lại có cái gì đó thật ấm áp. Từng giọt từng giọt sưởi ấm trái tim y.

- Sao...sao..em lại ở đây?- Y cố gắng kìm nén sự run rẩy để thốt ra từng chữ.

- Đợi anh.

- Em đợi...bao lâu rồi?

Cậu nghĩ nghĩ một lát rồi đáp:

- Chắc từ lúc tan trường đến giờ đi.

-!!!

Tan trường là lúc 17h, trễ lắm cũng là 18h vậy mà bây giờ là 1h sáng!

- 9...9..tiếng...ư?

- Có lẽ vậy đi- Cậu đáp một cách dửng dưng như thế đó chỉ là một vấn đề không đáng quan tâm. Cậu chỉ ôm ngày càng chặt hơn thân thể nhỏ bé trong lòng, rồi chợt phát giác ra một vấn đề.

Cậu thế mà thấp hơn y!!

Dù chỉ là một tí thế nhưng vẫn là thấp hơn!

Cậu hậm hực:

- Em nhất định phải lớn thật nhanh.

Tiêu Chiến nào có quan tâm tâm tình cậu ra sao. Bây giờ, y đang vô cùng hỗn loạn. Trong khi y đang qua đêm với một kẻ khác, cậu đã ở đây lo lắng và đợi y tới 9 tiếng. Hốc mắt y bỗng có chút nóng.

Tiêu Chiến ôm chặt lấy Nhất Bác:

- Anh xin lỗi.

Nhất Bác im lặng nhìn y một lát rồi lên tiếng:

- Được rồi, anh có thể mời em vào nhà chứ? Lẽ nào thầy Tiêu tính để học sinh của mình chết cóng ngoài đây ư?

Y sửng sốt nhận ra vấn đề:

- Sao đến giờ em mới nói!!!!- Nói rồi, y vội vàng mở cửa nhà.

Nhìn dáng vẻ hoảng hốt của y, nét cười trên mặt cậu lại sâu hơn một chút.

Tại sao đến giờ cậu mới nhận ra người này đáng yêu đến vậy chứ? 

__________________________________________________

Bước vào nhà, Tiêu Chiến liền bật máy sưởi lên mức cao nhất, chạy vào trong bếp rót một ly nước ấm cho Nhất Bác.

- Đây uống đi. Em bị ngốc à? Anh em có biết không thế?

Cậu nhấp một ngụm nước, thong thả trả lời:

- Em chỉ nói rằng em ngủ ở nhà bạn thôi.

Tiêu Chiến nhìn cậu mà đau lòng vô cùng. Làn da đã trắng của cậu nay càng trắng hơn đến mức không còn chút máu nào, đôi môi tái đi tất cả đều vì lạnh.

- Sao em có thể ngốc thế chứ?

Lại nữa! Sao y cứ nói cậu ngốc mãi thế chứ

Cậu đang tính hậm hực với y thì một mùi hương thoảng qua. Cậu nghi hoặc kéo y lại gần, ngửi ngửi.

Mùi xà phòng!

Nhất Bác khẽ nhìu mày:

- Anh qua đêm ở ngoài?

Tiêu Chiến bị nhắc đến, khẽ chột dạ:

- Th..Thì sao?

- Là tên nào?- Giọng cậu lạnh đi mấy phần.

- Không liên quan đến em.- Y ngoảnh mặt đi, tránh ánh mắt dò xét của cậu.

Bạn đang đọc bộ truyện [Fanfic] [Bác Chiến] Bạn Học À, Đừng Thích Tôi Nữa tại truyen35.shop

Nghe câu trả lời này, ánh mắt của Nhất Bác tối hẳn đi. Cậu ôm lấy y, nói:

- Em đã nói với anh rồi nhỉ?- Cậu nắm lấy cằm Tiêu Chiến, ép y phải quay sang nhìn mình-  Em thích anh, thật sự rất thích.

Sau đó lại hôn lên tay y:

- Em không thích nhìn anh ở bên kẻ khác.

Hôn lên mặt y:

- Không thích nhìn anh cười với kẻ khác.

Hôn lên trán y:

- Em muốn anh là của riêng em.

Cuối cùng, Nhất Bác dừng lại một chút, rồi đặt lên môi y một nụ hôn thật nhẹ:

- Anh có thể cho em câu trả lời chứ?

Từ tận sâu trong đáy lòng Tiêu Chiến, có cái gì đó đang dần bị phủi bỏ. Toàn thân y run rẩy, những cảm xúc mà y đang cố gắng kìm nén, tất cả như tuôn trào ra, từng giọt, từng giọt.

- Anh...kh...không...hức...xứng...

Nhất Bác tiếp tục hôn lên tóc y, dịu dàng hỏi:

- Tại sao?

- Anh..bẩn...hức...vô cùng...hức..bẩn...

- Đừng lo. Em không để ý. Thế nhưng...- Nhất Bác cố ý kéo dài âm cuối, khiến tâm tình Tiêu Chiến cũng sợ hãi theo.- Nếu anh trở thành người của em rồi mà còn nɠɵạı ŧìиɦ thì em không biết mình sẽ làm ra chuyện gì đâu.- Vừa nói cậu vừa lấy tay nhéo nhẹ cái mũi nhỏ của y một cái.

- Em không ghét bỏ anh chứ?

- Đương nhiên là không rồi. Em thích anh còn không kịp đấy.- Vừa nói tay cậu vừa lần mò vào bên trong lớp áo sơ mi, xoa nhẹ vùng eo mẫn cảm rồi dần dần đi lên phía trên. Tay cậu nhéo nhẹ hai hạt đậu nhỏ trước ngực.

- Ah~ -Y ngay lập tức không chịu được mà khẽ rên một tiếng.

- Nếu anh bẩn như thế, thì để em "thanh tẩy" giúp anh nhé?- Nói xong không để tâm y có đồng ý hay không, cậu đã hôm lên đôi môi đỏ mọng của y, lưỡi với vào bên trong, bắt đầu càn quét mọi ngóc ngách bên trong khoang miệng, còn không quên tham làm hút hết nước bọt về phía mình.

Tiêu Chiến cũng không cự tuyệt, ôm lấy cổ Nhất Bác đáp lại. Tay y cũng không rảnh rỗi, vội vàng mở thắt lưng cậu, cách một lớp qυầи ɭóŧ, nắm lấy cự vật đang ngủ yên.

Nhất Bác nhanh chóng bắt lấy tay y:

- Bàn tay này hư hỏng thật đấy.

Tiêu Chiến cũng cười đầy mị hoặc đáp lại:

- Thế em có ghét không?

Nhất Bác cắn nhẹ y một cái coi như trần phạt, tay lại tiếp tục nhào nặn bờ mông của y ra đủ mọi hình dạng. Lúc này, Tiêu Chiến mới nhận ra, bản thân đã bị lột sạch từ lúc nào.

- Đừng...ah..ha...mau...ya...ah..

Nhất Bác không để tâm, tiếp tục chơi đùa thân thể y, tiện thể lưu lại một chuỗi dài vết hôn trên thân thể mê người của y. Khỏa anh đào trước ngực cũng đã bị cậu dày xéo thành màu đỏ thẫm:

- Anh nói xem, đầṳ ѵú của anh lớn như vậy, có khi nào sẽ chảy sữa không nhỉ?

- Ưʍ...ah...không...không thể..hưʍ...ah...

- Sao lại không chứ?- Nói xong lại đưa miệng đến hút mạnh một cái.

Y đưa đôi mắt ầng ậng nước với vẻ ai oán nhìn cậu.

Nhất Bác cười một tiếng, vỗ vào cái mông săn chắc của y một cái:

- Thật là thiếu kiên nhẫn mà.

________________________________________________________________________________

Ad thi xong òi đây. Tặng mọi người phúc lợi nho nhỏ nhá ^^



Không vote, không comment là ad dỗi á ~

Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: [Fanfic] [Bác Chiến] Bạn Học À, Đừng Thích Tôi Nữa, truyện [Fanfic] [Bác Chiến] Bạn Học À, Đừng Thích Tôi Nữa , đọc truyện [Fanfic] [Bác Chiến] Bạn Học À, Đừng Thích Tôi Nữa full , [Fanfic] [Bác Chiến] Bạn Học À, Đừng Thích Tôi Nữa full , [Fanfic] [Bác Chiến] Bạn Học À, Đừng Thích Tôi Nữa chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top