[Fanfic] [Bác Chiến] Bạn Học À, Đừng Thích Tôi Nữa

Chương 4: 4


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Tiêu Chiến nghe vậy liền thả ra, quả thật nơi y vừa nắm đã đỏ ửng lên một mảng:

- A, xin lỗi em. Hồi nãy anh lỡ nắm hơi mạnh.

Nhất Bác thu tay về xoa nhẹ vùng bị đỏ ửng:

- Em không sao.

Tiêu Chiến bắt đầu cảm thấy khó chịu rồi đó, tại sao em ấy cứ thích nói lí nhí trong miệng vậy nhỉ:

- Nhất Bác nè, thứ nhất em làm ơn nói to một tí được không, em cứ nói lí nhí trong miệng như vậy thì ai nghe. Đàn ông con trai gì mà cứ thầm thầm thì thì trong miệng.

- Vâng- Âm lượng chả đỡ hơi tí nào.

- Sao cơ?!

- Vâng- To hơn được tí nhưng mà cũng chẳng khá là bao.

- Anh không nghe.

- VÂNG!!!- Lần này Nhất Bác dùng hết sức mình hét thật to, Tiêu Chiến nghe thấy cũng giật mình.

Y hài lòng vỗ vai cậu:

- Tốt, giọng em hay như vậy nên nói to một chút để người khác có thể nghe thấy.

Nhất Bác im lặng. Tuy được người khác khen có chút ngượng ngùng nhưng cậu vẫn rất cảnh giác. Con người này rất khó đoán, tốt nhất vẫn đừng nên vội tin lời anh ta nói.

- Vâng, thưa thầy.

-À phải rồi, điều thứ hai đó chính là khi chỉ có hai người, em đừng gọi anh bằng thầy, cứ kì kì sao ấy. Em có thể gọi là ca ca hoặc là Chiến ca cũng được, cứ coi anh như anh trai em. Được không?

Nhất Bác im lặng, suy nghĩ rồi đáp:

- Vâng, ca - Cậu đang tính gọi y là "ca ca" thế nhưng cảm giác không ổn liền sửa lại một chút- Chiến ca.

Tiêu Chiến nghe được câu nói mình muốn liền cong môi, cười thật tươi với Nhất Bác. Nụ cười này là xuất phát từ nội tâm y chứ không phải nụ cười xã giao như mọi khi. Tiêu Chiến thật sự thích con người này, không phải là vì vẻ ngoài của cậu mà là tâm hồn cao đẹp mà cậu đang cố che giấu. Giống như ngày hôm ấy...

Còn Nhất Bác, khoảnh khắc cậu nhìn thấy nụ cười ấy, trái tim cậu đã khẽ khàng đập lệch một nhịp. Nụ cười ấy tựa như ánh mặt trời, soi sáng vạn vật trên thế gian, mang theo ấm áp sưởi ấm con tim. Nhất Bác biết cậu không được phép gục ngã trước con người này, nếu cậu mềm lòng một lúc nào đó người đau là cậu. Biết là thế nhưng, bản thân Nhất Bác không nhịn được mà ngây ngẩn ngắm nhìn y. Tuy nhiên Nhất Bác lại không biết trái tim cậu đã bị giam chặt kể từ "thời điểm ấy"....

________________________________________

Môn Mỹ thuật, vốn luôn là một bộ môn tự chọn ít người học, đa số vẫn là chọn Âm nhạc. Thế nhưng, những năm nay, nhờ phúc của Tiêu Chiến môn Mỹ thuật lại ngùn ngụt người đăng kí, thậm chí nhà trường đã phải mở một kì kiểm tra để lọc bớt học sinh. Tuy vậy số người chọn Mỹ thuật vẫn nhiều như cũ.

Nhất Bác mới vào trường, do có hiệu trưởng hậu thuẫn, Tiêu Chiến liền cả gan kéo cậu đi dưới ánh mắt tiếc nuối của các thầy cô dạy Âm nhạc.

Bạn đang đọc bộ truyện [Fanfic] [Bác Chiến] Bạn Học À, Đừng Thích Tôi Nữa tại truyen35.shop

Nếu có học sinh đẹp trai như vậy vào lớp chúng tôi, chắc chắn học sinh sẽ kéo đên nhiều hơn à. Mỹ thuật các người đã có trai đẹp rồi giờ lại thêm một người nữa, tính gϊếŧ tụi tôi hay gì.

Mặc kệ tâm tình bi thương của những thầy cô Âm nhạc, Tiêu Chiến thành công đem người về lớp của mình. Nhất Bác cũng chẳng thắc mắc mà lẳng lặng đi theo y.

***

Thật ra thì có 2 lí do, Tiêu Chiến để Nhất Bác học môn của mình.

Thứ nhất, Nhất Bác mới chuyển trường, chưa quen nhiều bạn, rất có thể sẽ bị bắt nạt. Tiêu Chiến không muốn hôm sau trang nhất với tiêu đề là "Học sinh chuyển trường bị bắt nạt, giáo viên thờ ơ". Vả lại chưa kịp lên báo, y đã bị tên hiệu trưởng khốn nạn kia vặn gãy cổ rồi. Thì nói chung là vì an nguy của y mà thôi.

Thứ hai,....e hèm...đương nhiên là để ngắm trai rồi. Trai đẹp vậy không ngắm là phí á.

Bình thường, Tiêu Chiến sẽ đặt mẫu vật cho học sinh vẽ theo nhưng hôm nay phá lệ, tâm tình y đặc biệt tốt liền nói học sinh vẽ tranh tự do. Còn bản thân thì tìm một chỗ ngồi vẽ. Vẽ gì thì là bí mật a.

Khoảng 30 phút trôi qua, y vươn vai một cái. Thôi thì để mai vẽ tiếp vậy.

Y đứng dậy, đi vòng vòng quan sát học sinh vẽ. Đến chỗ Nhất Bác thì dừng lại quan sát.

Ừm...có tài năng nha.

Bức tranh còn dang dở với hình ảnh một người mẹ cười dịu dàng dắt tay đứa con đi trên bãi cát.

- Thầy có thể ra chỗ khác được không ạ?- Nhất Bác khá là khó chịu khi bị người khác quan sát.

Tiêu Chiến bỗng nảy ra một ý nghĩ. Trêu chọc cậu nhóc này chút nào.

- Không thích, giáo viên quan sát học sinh vẽ là sai sao?

- Thầy có thể quan sát các bạn khác mà...- Cậu cố gắng phản bác.

- Nhưng em là học sinh mới, cần phải chú ý nhiều hơn. - Nói xong, y còn cười một cái trong xấu xa hết mức.

-...

Quả nhiên không nên làm thân với con người này.

______________________________

Nghỉ viết lâu đến như vậy không biết có ai còn nhớ ad hông nhỉ ??( ╹▽╹ )

Đừng âm thầm lọt hố hãy vote cho mình nào (◠‿・)—☆

Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: [Fanfic] [Bác Chiến] Bạn Học À, Đừng Thích Tôi Nữa, truyện [Fanfic] [Bác Chiến] Bạn Học À, Đừng Thích Tôi Nữa , đọc truyện [Fanfic] [Bác Chiến] Bạn Học À, Đừng Thích Tôi Nữa full , [Fanfic] [Bác Chiến] Bạn Học À, Đừng Thích Tôi Nữa full , [Fanfic] [Bác Chiến] Bạn Học À, Đừng Thích Tôi Nữa chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top