"Tôi ghét cậu. Tại sao lúc nào tôi cũng nỗ lực hơn người khác rất nhiều nhưng đến cuối cùng cha cũng chỉ chú ý một mình cậu? Tôi cũng muốn được cha chú ý. Tôi cũng muốn được ông ấy xoa đầu. Chỉ cần có được tình thương của cha việc gì tôi cũng sẽ làm kể cả phải trả cái giá gì đi chăng nữa; đương nhiên việc hủy hoại cậu cũng không ngoại lệ."
Nhất Bác vẫn nhớ như in giọng nói ngoan độc cùng gian ác trong ánh mắt của người bạn đó. Đó là thứ duy nhất vẫn luôn nhắc nhở cậu hằng ngày: Tuyệt đối đừng quá tin tưởng ai đó.
Sau đó, viện trưởng nhốt Nhất Bác vào một căn phòng, đánh đập cậu cho đến khi đôi chân cậu gần như phế mới thôi. Ông ta giam lỏng cậu ở đó trong 1 tháng trời cho đến khi cậu lết đến bên chân ông ta và cầu xin được sống. Lúc ấy ông mới hài lòng và tiếp tục dạy dỗ cậu trở thành một con chó trung thành. Cũng kể từ đó, cậu bắt đầu thu mình lại, giấu kín cảm xúc mình vào trong để có thể hoàn thành vai diễn một con chó trung thành.
Một Nhất Bác 6 tuổi chỉ biết mang trên mình lớp mặt nạ lạnh lùng mà sống.
Thế nhưng cho đến khi Nhất Bác 13 tuổi người đàn ông tự nhận là cha ruột của cậu xuất hiện đã kéo cậu ra khỏi những ngày tháng u tối. Khi đó, viện trưởng rất tức giận vì con chó mạnh mẽ nhất đã bị người khác cướp lấy nhưng ông ta cũng chẳng làm được gì vì hình như người đàn ông đó có một thế lực rất đáng sợ.
Người đàn ông gọi là cha đó, ông rất tốt. Hàng ngày ông ấy hỏi cậu thích ăn gì, chỗ ở có thoải mái không, quần áo mặc vừa chứ, có yêu thích gì không. Thật sự rất tốt. Từ ngày Nhất Bác đến đó, cậu không cần phải lo mình sẽ ăn gì hay sẽ ngủ ở đâu, quần áo còn vừa chứ. Cậu đã không cần lo nữa rồi. Ở đó, cũng có một người anh trai rất tốt, anh ấy vẫn thường hay dẫn cậu đi chơi, tặng cậu nhiều món quà đắt tiền.
Chỉ trong vòng 2 năm, Nhất Bác từ một kẻ phải sống trong sợ hãi đã nhanh chóng trở thành một cậu ấm chính hiệu.
Nhất Bác nếu mình xin "cha" chắc chắn ông ấy sẽ không ngần ngại mà cho cậu đi theo con đường đó. Thế nhưng, cậu không muốn làm phiền họ, gia đình đó đã cho cậu quá nhiều thứ rồi. Phải, mặc dù đã chấp nhận gia đình của mình nhưng Nhất Bác vẫn chưa thật sự mở lòng, cậu vẫn luôn cố giấu kín cảm xúc của mình.
Nhưng y vẫn luôn là ngoại lệ. Tiêu Chiến xông vào cuộc đời cậu, phá vỡ đi tấm chắn mà cậu luôn dựng lên. Tuy chỉ mới gặp y 2 lần nhưng lần nào cậu cũng luôn biểu lộ những cảm xúc chân thật nhất trước mặt y.
Giống như bây giờ.
-Có ai không ạ?- Tiêu Chiến vừa nói vừa gõ nhẹ lên cánh cửa phòng CLB Hiphop.
- Ra ngay đây. A?! Thầy Tiêu?!- Một nam sinh cao lớn mặc một chiếc áo somi trắng không cài 2 cúc đầu lộ ra lồng ngực săn chắc. Thấy Tiêu Chiến đến đây nam sinh ấy rất ngạc nhiên.
-Tử Phàm, sao nào, biểu cảm của em vậy là sao?- Tiêu Chiến gặp người quen liền xuất công phu miệng
-Khoan, thầy đợi em một lát.- Nam sinh tên Tử Phàm vội vàng đóng cửa lại.
5 phút sau, cánh cửa lại mở ra, Tử Phàm xuất hiện với vẻ ngoài đứng đắn hơn. Áo somi cài nút kín kẽ, quần áo gọn gàng.
- Thầy Tiêu nè, nếu thầy có ý định vào CLB thì thôi đi, thầy bao nhiê-A
Cậu chưa kịp nói xong đã bị Tiêu Chiến đá một phát
- Thầy chỉ mới có 25 tuổi thôi à nha. Vả lại một CLB Mỹ thuật cũng đủ mệt rồi, thầy cũng không rảnh đâu. Người muốn vào là đây cơ. - Nói rồi chỉ Nhất Bác luôn im lặng đứng phía sau y.
Tử Phàm thấy Nhất Bác là biết ngay người có tiềm năng, liền nhanh chóng mời cậu vào trong.
- Ừm, Nhất Bác cậu học nhảy trong bao lâu?
- 1 năm. Tự luyện tập là chính.
Tử Phàm vốn rất hào hứng với đàn em này nhưng nghe cậu nói chỉ học có 1 năm thì hơi do dự.
- Tôi nghĩ cậu nên tìm người để học thêm đi chứ 1 năm...thì sợ cậu không đủ khả năng.
- Tôi hiểu rồi- Nhất Bác nghe vậy cũng chẳng buồn phiền chỉ đứng dậy có ý định rời
- Này, đợi đã- Tiêu Chiến vội vàng kéo cậu lại.
- Tại sao?? Anh ta nói tôi không đủ điều kiện tham gia chẳng phải sao?- Nhất Bác cảm thấy thật khó hiểu.
- Người ta cứ nói là cậu đi à? Sau này xin việc cũng thế luôn sao?
-Nhưn-
- Chẳng phải cậu rất muốn vào hay sao?
Nhất Bác sửng sốt một lát. Phải đúng là mình rất muốn vào cơ mà. Vậy tại sao cứ phải né tránh chứ? Mày đã rời khỏi ông ta rồi cơ mà.
-Khụ khụ.- Tử Phàm không biết vì sao bầu không khí này trông thật quỷ dị. Thầy Tiêu tình cảm của thầy nồng cháy quá rồi đó, kiềm chế lại chút đi (╯°□°)╯︵ ┻━┻
- Tôi có thể cho cậu một cơ hội.
-?!?- Nhất Bác cùng Tiêu Chiến đưa ánh mắt mong chờ về phía cậu
- Cậu nhảy cho tôi xem đi. Nếu tôi thấy cậu có khả năng liền thu nạp cậu.
_________________________________________
Chương mới ra lò rồi Tết ad chăm chỉ hơi một tí rồi nè.(*´ω`*)
Đừng âm thầm lọt hố hãy vote cho mình nào (◠‿・)—☆
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!