[Fanfic] [Bác Chiến] Đóa Hoa Diễm Lệ

Chương 24: phần 24 hôn lễ ( hạ ) ????????


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

*kim lân điện*

" nhất tùy , chàng say rồi!! Hãy nên về đông cung an nghỉ", giọng nói dịu ngọt êm tai phát ra từ thanh âm của ngọc điệp hoàng hậu, nàng nhìn vào đáy mắt vương nhất tùy cảm nhận được nỗi đau mất mát mà trước giờ nàng chưa bao giờ thấy ,trái tim nàng tựa hồ tan thành trăm mảnh, nàng yêu tha thiết vương nhất tùy chấp nhận vì y mà sai cả một đời , nhắm mắt làm ngơ cho qua những lần y phản bội nàng , những lần y cùng người khác lao vào cuộc vui ân ái trầm mê không lối thoát, nay lại vướng vào sắc đẹp của vị song nhi kia khiến chàng trở thành bộ dạng tuột dốc không phanh , trở thành một con sâu rượu mà bỏ bê chính sự .

Nàng đã từng gặp qua tiêu chiến , quả thật để sánh với y nàng thua xa rất nhiều ,từ tính cách cho đến nội tâm y ,một con người đơn thuần mộc mạc, một viên dạ minh châu sáng lấp lánh , một đóa hoa kiều diễm cuốn hút cả hai vị hoàng tôn. Nàng đã thua tiêu chiến thua đến thảm bại.

" nhất tùy , chàng ............", những giọt nước mắt yếu đuối thi nhau chảy dài trên khuôn mặt thanh tú của bậc mẫu nghi thiên hạ.

" ngọc điệp, đêm tân hôn của họ là đêm tang tóc nhất cuộc đời ta, phải chăng sóng sông giang tử cũng đang gào thét than khóc giùm ta chăng?"

" nhất tùy..........."

Ánh mắt mơ hồ xen lẫn chút dục vọng nhìn thẳng vào ngọc điệp , cơn dục vọng cộng thêm chút men say đưa hai người họ đấm chìm trong hoan lạc, nước mắt nàng đã rơi tới rất nhiều , nàng cảm thấy vui khi cùng trượng phu mình ân ái nhưng lại ai oán khi người mình yêu gọi tên người khác , một chút tình cảm nhỏ nhoi cũng chẳng đặt vào nàng, trái tim nàng vỡ đi rồi lành lại không biết bao nhiêu lần.
Bỏ cuộc? Rời đi? Là điều nàng chưa bao giờ nghĩ nói đúng hơn là không dám nghĩ đến , có lẽ nếu tiêu chiến còn sống thì trái tim nhất tùy chẳng thể trao cho nàng trọn vẹn............
.
.
.
.
.
.
.
.
.

.
.
.
.
.
.
.
.
.
*tân phòng *

Vương nhất bác tiến vào tân phòng tay nắm chặt Chiếc gậy phong hoa được nạm ngọc tinh xảo , mặt bên xòe như đóa hoa sen tinh khiết nhụy hoa được cẫng lên loại ngọc mã não hiếm có, y bước đến bên tiêu chiến tay cầm gậy gạt nhẹ mảnh khăn voan đỏ thẫm rơi lại bên giường .

Y nhìn vào tiêu chiến , ánh mắt nhu tình biết bao, men rượu say nồng che đi tầm mắt , dáng tiêu chiến thoắt hiện thoắt ẩn y như trầm mê không lối thoát ôm lấy nàng ân cần hôn nhẹ lên tóc mai còn lơ phơ thổi nhẹ , giọng điệu mang chút trầm khàn âu yếm nhìn lấy ái nhân trước mắt , hơi thở y bắt đầu dồn dập tức khắc phả một làn hơi vào sau gáy tiêu chiến.

" chiến chiến, nàng là của ta rồi!!!, chúng ta thành thân rồi!!!!".

" đúng, chúng ta thành thân rồi, vương lang .....chiến chiến yêu người".

Đôi vai mảnh khảnh nhẹ tựa vào lòng hắn hít hà mùi hương dịu nhẹ thoang thoảng như đưa y vào mộng đẹp .

" chiến chiến, ta yêu nàng , yêu đến khi hơi thở ta không còn nữa thì linh hồn này vẫn yêu thắm thiết".

" vương lang, chàng đừng nói thế!!, ta sẽ rất sợ..."

Tay y ôm lấy chàng mà lòng gợn lên chút sóng tư lương, y mong một nhà ba người sẽ cùng nhau sống thật vui vẻ , hạnh phúc , tràn ngập tiếng cười non nớt mà chung quy hơn hết là đều yêu thương nhau, yêu đến suốt đời suốt kiếp dù cho đông sang hạ đến , dù cho trăm buổi trăng lên vẫn sẽ có một con tim luôn hướng về chàng hướng về nhi tử.

" chiến chiến ta xin lỗi!!!!, là ta sai ta không nên nói điều xúi quẩy!."

Vương nhất bác ôm chầm lấy tiêu chiến mà cất giọng nỉ non an ủi, vỗ về.

" vương lang........đừng cứ xin lỗi mãi, chàng mệt cả ngày rồi!! Mau nghỉ nghơi đi ".

Y đưa tay cởi bớt y phục giúp trượng phu , thì bỗng nhiên bắt gặp ánh mắt gian manh kia cùng đôi tay hư hỏng đang lần mẫn nơi tư mật kia mà làm càn, y nhướn người liếc vội một cái rồi cũng tiếp tục vơi bớt y phục rườm rà kia.

" chiến chiến ~~~~"

" hửm??"

" ta .........giúp nàng dễ sinh hài tử nhé!!"

" ơ...vương lang ......ư.......ưm....."

.
.
.
.
.
.
Từng thanh âm liên tục phát ra khiến người nge như điên như dại , tiêu chiến đang đắm chìm trong nụ hôn nồng cháy mãnh liệt nhất .

Vương nhất bác đưa lưỡi dò xét phạm vi càng quét một lúc một mạnh khiến y đánh vào người hắn tận mấy lần dịch vị trong khoang miệng nhỏ nhắn lần lượt bị hút cạn , khô khốc , vương nhất bác buông tha cho đôi môi căng mọng kia ra thì bắt gặp ánh mắt giận dỗi lòng muốn cười nhưng lại sợ tiểu nương tử sẽ bỏ rơi hắn mất.

" chiến chiến ta giúp nàng "

Y phục của tiêu chiến lần lượt để vương nhất bác tuốt sạch chỉ chừa mỗi tấm áo lụa mỏng , ngay cả quần cũng bị vứt xuống nền gạch lạnh lẽo , hoa nguyệt trống trãi bất chợt được nhất bác cưng chiều .

" vương lang ...đừng ......bẩn......ưm....ha...ah....ô....ngư.....a......"

Tiêu chiến chẳng ngờ được hắn thế mà lại vùi đầu vào nơi kia mút mát , vách thịt chịu tác động của chiếc lưỡi kia nhả ra một ít dâm thủy trơn trượt giúp hắn càng tiến sâu hơn , tay hắn giữ lấy chân y kéo sang bên tìm chút không gian rộng phần giúp cơ miệng rộng rãi dễ mút hơn nhiều , chiếc lưỡi hư đốn khoáy sâu vào trong , hắn đưa tay cho vào một ngón phối hợp cùng chiếc lưỡi kia làm y ngửa cổ rên không biết bao nhiêu lần.

" ân.....ngô.....a....aaaaaa.....hư....ư...ư.....ah..."

" ưm....chỗ...chỗ đó.....sâu...thêm.....nhất bác....chỗ đó....aaaaa........"

Vương nhất bác giải phóng tiểu đệ đang trướng lên , tay vân về phía hoa nguyệt trêu chọc , đem cự vật chà sát bên ngoài đến ửng cả lên , tiêu chiến ngứa ngáy cựa mình chân vô thức dang rộng ra hơn.

" vương lang ~~~~"

Giọng nói êm dịu như rót mật vào tai khiến vương nhất bác xóa bỏ mọi ý thức mà đỉnh vào bên trong đến lút cả cán.

" ngô...AAAAA......aaaaa....ư.....nhẹ........ư..."

" ah....ha.....nhẹ .....vương ....ô....lang.....sẽ trúng.....a...ư.....hài tử......ô.ô....hô.....ha..."

" ta sẽ nhẹ, không trúng bảo bảo, .....ta giúp ...nàng khai thông hoa nguyệt....agrrr.....dễ sinh ......bảo...bảo....agrrr.....tuyệt"

Từng tiếng rên loạn xạ đánh thẳng đại não mơ hồ của hắn , y như lâm vấp vào trầm mê nhục dục mỗi tiếng rên càng dập dồn hơn , hoa nguyệt cũng vì thế mà co thắt nhịp nhàng theo từng cú thúc.

Tay y đỡ lấy chiếc bụng nhô ra cưng chiều xoa lấy , vương nhất bác cúi người hôn nhẹ lên nó , lực cúi khá sát khiến cự vật càng đâm sâu hơn , y như nghẹn giọng mà trợn tròn mắt há hốc kinh ngạc, sức lực của trượng phu y quả không tầm thường chỉ mới vài cú đã khiến y đắm trong dục tiên dục tử.

" a.a.a.a..a.a.a.a.a.......lưu manh ....chàng nhẹ ....hức......hức.....đau......nhẹ .....â....ô....ô.....hư....hư......"

" nàng miệng nói không, nhưng rõ bên dưới nuốt tiểu đệ có nhả không ?"

" huhu....đau.....chàng......nghỉ...đi...mà...ô....ha.....ô...ố ......ngô....nga....ư.....thối....ô....tha....."

Từng tiếng lạch bạch, phạch phạch cùng những lời nói đầy dâm mĩ khiến y như thích thú rên không ngừng nhưng cũng cố nén tỏ ra đáng thương mong hắn dừng lại bởi hoa nguyệt kia sắp chẳng chịu nổi rồi , thắt lưng cũng sắp rơi ra còn hài tử cứ như cùng phe với phụ thân nó , im lặng đến đáng sợ., từng cú thúc cứ xộc thẳng lên tuy nhiên chẳng đụng trúng bảo bảo mà ngược lại làm tiêu chiến đau đến ná thở , tâm chỉ mong khi hắn bắn xong sẽ được ngủ, y rất buồn ngủ nhưng vừa mới thiêu thiểu thì cự vật kia lại đánh thức y khiến y khóc không xong mà cười cũng chẳng đặng.

" chiến chiến , thích không.....sướng không...."

" sướng cái...đầu chàng.....thích cái đầu chàng......đau chết ta......ư...ô....nhẹ .....a....â.....hư....ta biết...lỗi rồi......nhẹ a......ô....hô....nát....ơ...rách...không....nát...ha ..ga....."

Cự vật từng cú đỉnh vào đỉnh vào rồi lại bắn ra đến khi không biết đã bắn ra thứ gì nữa thì hắn mới rút khối thịt mạnh mẽ càng quét kia ra , nhìn lấy ái nhân mồ hôi đầm đìa mà lòng thầm mãn nguyện, nơi giao hoan tuôn trào tinh dịch trắng đục vừa nhớp nháp lại câu nhân khiến hắn không nhịn được lại cười nhẹ ngước lên thân ảnh mệt mỏi lã người kia.

Nhẹ nhàng dùng tay vuốt nhẹ tinh khí của tiêu chiến , vương nhất bác dùng khoang miệng ấm nóng chăm sóc tinh khí nhỏ bé kia , tiếng răng va lên khối thịt nhỏ be bé tạo nên âm thanh cót két , tiêu chiến dưới sự chăm sóc kia mà không nhịn được bắn hết vào , tiếng * ực * vang lên , y xấu hổ úp mặt sang gối che đi nét đo đỏ kia.

Nhìn nàng e thẹn khiến hắn càng yêu y hơn , trườn lên khuôn mặt nhỏ bé khiến hắn tư lương mà khẽ hôn trấn an lòng rạo rực ôm lấy y vào lòng.

" chiến chiến , chúng ta thành thân rồi"

" vương lang , câu này chàng đã nói suốt hôm nay rồi a~~~"

Y vuốt nhẹ mũi hắn giọng cực yêu chiều.

" đúng vậy ta đổi câu khác nhé "_,hắn nở nụ cười nhìn y chớp chớp mắt.

Bạn đang đọc bộ truyện [Fanfic] [Bác Chiến] Đóa Hoa Diễm Lệ tại truyen35.shop

" câu gì? Vương lang, bất kể là câu gì thì chiến chiến vẫn yêu người "

" chiến chiến ta yêu nàng , vương nhất bác này yêu tiêu chiến"

" hứ chàng càng ngày càng dẻo miệng"
Y đưa tay chạm nhẹ lên môi hắn đầu gục vào người hắn rút sâu vào.

" chỉ dẻo với mình nàng thôi" .

Hắn nhìn y đầy yêu chiều , tay xoa nhẹ lên bụng nhỏ , đỡ y ngồi dậy kê thềm chiếc gối rồi hôn nhẹ lên bụng , " hài tử ta yêu con, mãi mãi yêu con cùng mẫu thân con " , y thầm nghĩ trong bụng lòng lâng lâng khó tả.

Y cũng đưa tay chạm lên tay hắn nhỏ giọng ngước mắt xuống bụng

" hài tử , con sắp chào đời rồi , ta rất vui , con phải thật khỏe mạnh nhé "

" đúng vậy , con không được càng quấy mẫu thân, nge rõ không!!! Hửm con nháo ta sẽ đánh tét mông con ngay , nge không vương nhất niệm ".

" ui....hở vương nhất niệm, cái tên hay quá , vương lang chàng nghĩ ra từ khi nào vậy"
Y nắm lấy tay hắn quên đi cái đạp từ hài tử mà hớn hở nhìn chàng.

" nhất niệm, ý muốn nói trong tim ta luôn hoài niệm bóng hình nàng " , hắn áp tay y lên ngực trái mình, * chụt* hôn một cái lên môi y rồi đỡ y tựa vào người ôm ấp.

" vương lang , đời này chọn chàng , kiếp sau vẫn chọn chàng kiếp sau sau nữa vẫn yêu chàng ".

" chiến chiến , ngủ thôi!!, ta ôm nàng , ta dỗ nàng , ta ôm hài tử , ta dỗ bảo bảo a~~~~~~"

" haha , vương lang chàng đừng trẻ con như thế , sắp làm phụ thân rồi mà ".

" vậy để đứa trẻ này làm hiệp nữa nhé"
Hắn lia mắt nhìn y cầm lấy tay y chạm nhẹ lên tiểu đệ vừa ngủ lại ngóc đầu dậy kia .

" hưm chàng xấu vừa thôi, ta mệt muốn ngủ a~~~~~~"

Y ôm lấy chàng rồi thiếp đi , tay vương nhất bác đỡ lấy đầu nhỏ kia rồi hạ từ từ lên gối , tay chỉnh lại tư thế ngủ cho y tiếp theo dùng khăn ấm lau sạch vùng kín giúp y thoải mái hơn sau đó cũng nhẹ nhàng ôm lấy chìm vào giấc ngủ say nồng.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
* bên ngoài *

" a thành , đệ nge gì không?"

" woa.... Họ mãnh liệt thật! Trốn ra đây rình quả là hảo tuyệt "

" a thành vậy giờ chúng ta làm sao, lỡ dục thần chàng ấy tìm không thấy thì.....toi chắc"

" hứ tỷ muốn thì về đi đệ không muốn bị tên lưu khoan kia ăn sạch sành sanh đâu."

" vậy lúc đầu đệ sao lại đồng ý thành thân" , tiêu lộ ngơ ngáo nhìn hải thành lòng có chút bối rối.

" thì....tại....hôm đệ tắm ở suối đệ không nghĩ là hắn cũng ở đó "., y ái ngại nhìn tiêu lộ tránh né nàng.

Tiêu lộ vẫn chưa hiểu được chuyện gì xảy ra ở suối nên cũng lôi a thành đến bên hoa viên mà tra khảo .

" ở suối, ở suối thế nào ???? Thành thành nói mau .....", nàng gằn giọng nhìn y.

" thì .....thấy hết......thấy cả chỗ ......chỗ khác thường đó........tỷ.....đừng hỏi nữa mà ".
Y càng không muốn nói tiêu lộ lại cứ nháo lên nàng cứ theo sau mà năn nỉ.

" thấy....thấy chỗ nào cơ, thành thành đệ nói rõ hơn được không????".

" tỷ ......tỷ đi mà hỏi tỷ phu đi " , y có chút tức giận nhưng lại không nỡ giận nàng chỉ nói đại cho qua mong nàng không nhắc lại nữa , nhưng ai có ngờ đâu........

" ắ.....hỏi chàng ấy ư.....được để ta tìm chàng ấy ....."

" dục thần .....dục thần .....chàng đâu rồi " , tiêu lộ quay đi miệng hô to tên của quận vương khiến hải thành điếng cả người.

" hả....tìm ....tìm tỷ phu ....ôi trời tỷ à "

" dục...ô........" , tiêu lộ chớp mắt nhìn hải thành , y đang dùng tay che lấy miệng nàng ,tâm thầm nghĩ sao lại có người biểu tỷ như vậy chứ.

" tỷ ....rốt cuộc là như thế nào tỷ mới im lặng đây chứ!!".

" hây....da thì đệ cứ nói đại đi.....ta sẽ tuyệt đối im lặng ." , tiêu lộ mắt sáng ngời như sao , hướng về hải thành tay lay lay y giọng cũng dần dần nhỏ lại.

" ayyy, tỷ thật là......thật ra thì hắn không biết đệ là song nhi vẫn nghĩ là nam nhi như hắn nên mới đòi tắm chung".

" HẢ ......Tắm chung ......" , tiêu lộ hét toáng lên nhìn sang thấy mặt hải thành đen lại nên cũng nhỏ giọng.

" a thành vậy là hai người....tắm .....tắm chung sao ".

" tỷ ..........tắm thì không nhưng mà hắn lại ......haiz.zz.".

" hắn làm gì đệ ?? Nói đi tỷ xử đẹp hắn ngay , tin không, không tin tỷ đi xử liền ", tiêu lộ xoắn áo tân nương lên . tay chống nạnh ưỡn người nhìn y.

" tỷ xem , tân nương mà như tỷ sao??", y thở dài nhìn tiêu lộ.

" đệ nói rõ đi mà đệ làm ta hồi hộp chết được" .

" thì ......trong lúc đệ sắp mặc y phục vào thì hắn lại kéo tay áo đệ , ....rồi còn nhìn thấy nốt chu sa .......tỷ bao nhiêu cũng đủ rồi tỷ về phòng với tỷ phu đi "

" không, đệ nói nếu thấy chu sa thì cũng đâu nhất thiết phải thành thân a~~~ thành thành khai mau , khai không"

" aaa....a...tỷ đừng véo đệ mà đệ nói nói a " , hải thành xuýt xoa lấy cánh tay miệng nhỏ hơi nhô ra bất mãn.

" được vậy đệ nói mau đi , ta buồn ngủ rồi ", cô đưa tay dụi vào mắt tay chống lấy cầm nhìn người đệ đệ cứ mải ấp a ấp úng mà lòng còn nôn nao hơn y nữa.

" hắn ....ay....hắn .....đã vô lễ với đệ mà , còn nhìn chăm chú vào nơi tế nhị của đệ cơ.....rồi mới có chuyện thành thân....ayyy tỷ tỷ về đi , đệ đệ về tân phòng đây....."

Y che lấy khuôn mặt đỏ bừng kia chạy vội về tân phòng để tiêu lộ đứng nhìn mà thầm gãi đầu.

" ơ...thằng bé này......sao lại chạy chứ......"

" a lộ nàng ra đây vào ban đêm làm gì chứ ? Ta tìm nàng nãy giờ chúng ta về thôi!" , tào dục thần mặt nhăn mài nhó kéo tay tiêu lộ trở về phòng.
.
.
.
.
.
..
.
.
.
" haizz , tỷ tỷ bị tỷ phu mang đi rồi!", y buồn bã nhìn theo bóng dáng người đi lòng quặn lên từng khúc.

" vậy chúng ta cũng nên về thôi! Có câu 'một đêm xuân tiêu đáng giá ngàn vàng' " , lưu khoan kê mặt sát lại hải thành khẽ nói.

" ngươi.....ngươi thích thì về một mình đi, cái gì xuân tiêu? Cái gì ngàn vàng chứ ! Vớ vẩn " y lùi dần về sau đến khi chạm đến mặt bàn rồi theo phản xạ mà ngã nằm lên đó.

" vớ vẩn vậy lão tử vớ vẫn cho nàng xem !!!" , lưu khoan đưa tay chạm nhẹ vào nơi tư mật của hải thành miệng khẽ mút lấy cứ như đứa thể vớ được kẹo ngọt mút mát không ngừng.

" aaaaaa......đừng mà...â.....ưm....."

" ha....hóa ra nàng muốn làm tại chỗ này sao?? Đêm trăng thanh mát rất thích hợp đúng không , thành thành!!!", lưu khoan vừa cười vừa nói khiến hải thành đau đầu nhức óc tay bắt chéo lên ngực môi nhỏ khẽ bậm

Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: [Fanfic] [Bác Chiến] Đóa Hoa Diễm Lệ, truyện [Fanfic] [Bác Chiến] Đóa Hoa Diễm Lệ , đọc truyện [Fanfic] [Bác Chiến] Đóa Hoa Diễm Lệ full , [Fanfic] [Bác Chiến] Đóa Hoa Diễm Lệ full , [Fanfic] [Bác Chiến] Đóa Hoa Diễm Lệ chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top