" tiêu chiến, tiêu chiến tỉnh lại đi , đừng ngủ nữa !!!!!! Tiêu chiến......tiêu chiến "
" người, người là ai ??? Ta đang ở đâu!!!, nơi đây........hức...vương lang ....chàng đâu rồi!!"
Tiêu chiến trong giấc mộng cơ hồ lạc vào rừng đạo vạn cảnh , từng cánh hoa theo gió nhè nhẹ chạm vào tóc y , y hít một ngụm khí ban mai thanh mát xoay người tiến đến phía trước nơi lấp lóe những chùm sáng nhỏ li ti đầy màu sắc , giọng nói kia cứ lấn át lí trí liên tục xua đuổi y , tiếng nói một lúc một gần y dần lùi lại về sau miệng nhỏ cứ lẩm bẩm tên vương nhất bác .
*vụt* chìm sáng màu vàng nhạt cứ thế lóe lên , chập chờn lượn đến gần tiêu chiến , y hoảng loạn mơ hồ tránh né tay xua xua vội thứ ánh sáng chói mắt kia.
Thân ảnh nữ nhi bước ra từ chùm sáng ấy lao vút đến bên y , miệng khẽ động cất tiếng tựa như loài chim chóc.
" tiêu chiến ...hãy về với thế giới của y., đừng chìm vào giấc mộng thơ yên này nữa !!!"
" mộng ...chẳng phải ta đang nằm trong vòng tay của chàng , bên cạnh vương lang hay sao?? Vô lý, đây là chốn nào và người là ........." .
tiêu chiến sợ sệt tránh né vị tiên tử kia , mắt nhòe đi vì chung quanh ngoài y và nàng thì chẳng còn nge tiếng ríu rít của loài chim mạnh quyên cùng tiếng gió xào xạc thổi , một mảng không gian im ắng trùm phủ lên não bộ càng khiến tâm y chùng hẳn .
" đừng sợ, ta đến để giúp ngươi thoát khỏi huynh ấy!!!, mau trở về .....mau trở về đi ......tiêu chiến , vương lang của ngươi đang rất lo cho ngươi.
" nhưng.....người là ai!!!! Á......"
" hãy nhớ kĩ ta tên lạc nhi, nếu có chuyện bất trắc hãy thả viên ngọc châu vào chậu nước ....nhớ lấy ....đừng quên ....đừng bao giờ quên....."
"Lạc nhi!!, , này đừng đi.....đừng đi .....mà....."
" tiêu chiến , nhớ lấy....đừng quên lời ta, hãy cẩn thận....đừng động đến ....túi...túi hương ...nhớ lấy...."
Nàng đưa tay phất nhẹ , một làn khói trắng tựa sương mờ ảo cuốn tiêu chiến choàng tỉnh sau giấc mộng, tai y nge mang máng tiếng vương nhất bác văng vẳng , mắt y muốn mở thật to để nhìn chàng nhưng luồn sức mạnh vô thức đang đè lên tim y , mặt y nhăn nhó đôi mài nguyệt cũng cau lại, y muốn nói nhưng thốt không nên lời .
"Tiêu chiến, chiến chiến nàng mau mở mắt nhìn ta ....chiến chiến"
" chiến chiến......"
" chiến chiến "
Vương nhất bác ôm lấy y miệng không ngừng gào thét tên y trong vô vọng , hàng nước mắt của vị tướng quân uy dũng đang thi nhau mà rơi rớt chiếc gối ngọc toa kê đầu nay lại đẫm nước, hết khô rồi lại ướt không biết bao nhiêu lần. Tiêu chiến trong tiềm thức rất muốn tỉnh dậy ôm lấy vương nhất bác mà nói rằng " vương lang chàng đừng khóc nữa,ta về rồi!! Chiến chiến về với chàng rồi !! " , đôi mi khẽ run run từng giọt châu chảy dài theo đường cong gương mặt rõ xuống tay vương nhất bác.
" đừng , đừng đi, lạc nhi ....Lạc NHI.. "
" chiến chiến , ta ở đây , ở đây , nàng sao thế chiến chiến....."
.
.
.
.
.
.
" vương lang , ta sợ, rất sợ ...hức....vương lang "
Y nhìn chàng mà nước mắt lưng tròng , tay ôm chắc tiểu bảo bối nhỏ , tay kia chạm phải một vật vừa tròn tròn lại mát lạnh , toan nhìn sang y có vẻ bất ngờ vì giấc mơ kia đã hóa hiện thực , viên ngọc châu này rõ là lúc nãy nằm mơ nhìn thấy nay lại nằm gọn bên cạnh y.
" đừng sợ, đừng sợ có ta rồi !!! Chiến chiến."
" chiến chiến , nàng sao lại thất thần thế kia!!! , nàng không sao chứ, nàng biết làm ta lo lắm không hả "
Vương nhất bác do lo lắng quá độ tâm tình lại xấu đi khi tiêu chiến ngủ mãi thành ra giọng nói của hắn lúc này vừa mang nét tức giận lại có hơi lớn tiếng, chung quy có lẽ hắn quá yêu y , thương y hắn sợ đôi tay chay sần này không giữ nổi y nữa mất.
" ta...vương lang ..ta đói rồi ~~~~~"
Bạn đang đọc bộ truyện [Fanfic] [Bác Chiến] Đóa Hoa Diễm Lệ tại truyen35.shop
Câu nói đầy nũng nịu của tiêu chiến chính thức làm trái tim của vương nhất bác hồ hởi nhảy cẫng lên cứ như sắp nhào ra khỏi lồng ngực trái, hắn lại ôm siết y vào vòng tay to lớn , miệng cười thật lớn vì độ đáng yêu của y.
" chiến chiến ,nàng cứ như thế bảo sao ta nhịn được a~~"
" vương lang , chàng đó... chàng xấu lắm biết không!!"
Y với tay chọt vào đôi má sữa quen thuộc rướn người hôn nhẹ lên nó.
" hahaha , đúng đúng ta xấu, chỉ xấu với mỗi nàng thôi! Chiến chiến"
" chàng đừng có mà phi lễ như thế?? ta đói sắp ngất rồi đây này, hài tử cũng đói nữa a~~"
Y chỉ chỉ vào chiếc bụng căng tròn chứa hài tử rồi ngước lên nhìn vương nhất bác , ánh mắt vừa dịu dàng lại ân cần , dường như y đã quên những gì xảy ra trước đó , mà cũng đúng dù rằng có ra sao chàng nhất định sẽ chẳng bỏ rơi y và bản thân y cũng vậy , có sống thì đồng tịch đồng sàn có chết thì đồng quách đồng quan.sợi dây tơ hồng đã buộc chặt thì dù thiên trường địa cửu , nhị thập nan phân cũng chẳng chia cách được y và chàng.
" được được, người đâu mau dặn thiện phòng mang thức ăn đến the phòng "
.
.
.
.
" vương lang , ta yêu chàng nhất ! Nhất luôn "
" chiến chiến , ta cũng yêu nàng nhất nhất luôn"
" chàng dẻo miệng " , y chu chu cánh môi đào véo nhẹ tay hắn.
" ui.....dẻo miệng với nàng "
, hắn nhìn vẻ tươi tắn khác hẳn lúc sáng của y ,quên đi cái véo đau nhăn đau nhó kia đi đổi lại một chút bình yên nơi tâm tưởng , lòng hắn chợt lắng xuống nhanh chóng mà thay vào đó là sự cưng chiều vô điều kiện , vuốt nhẹ đôi tay nhỏ bé hắn áp lên ngực mình để y cảm nhận nhịp đập tim hắn đang dập dồn cồn cào đến lạ.
" vương lang, chàng lại xấu "
Y rụt rè rút tay lại mặt đã đỏ tự bao giờ, tuy rằng đã thành phu phu nhưng đoái cùng loại chuyện mang đầy tính ngại ngùng này làm y có hơi xấu hổ nếu ai mà thấy thì eo ôi còn gì lễ nghi cương thường chứ a~~.
" ừm , chỉ xấu với mỗi nàng...hahaha "
" hmm, ta ...ta đánh chết chàng , vương nhất bác ..hừ "
Y hừ lạnh một tiếng tay chẳng yên phận càng ngắt càng véo lên cái eo tội nghiệp kia , miệng nhỏ không ngừng vểnh lên răng thỏ cũng lộ hết ra ngoài.
" A..aa....vương phi tha mạng , phu quân biết lỗi rồi a...aa..đừng cắn ....aaaa....."
Hai chiếc răng thỏ tuy nhỏ nhưng lại hung băn ghìm chặt tay vương nhất bác , hắn lúc này có khóc cũng vậy không khóc cũng vậy , bất lực mà năn nỉ ỷ ôi , dỗ dành con thỏ đanh đá nhưng cũng ương ngạnh không kém , môi nhỏ cứ chu ra ngoạm chặt tay hắn, hắn cười khổ vòng tay qua ôm luôn bé thỏ hờn dỗi vào lòng.
" không cho chàng ôm , mau buông ra "
Y nhếch người ra khỏi vòng tay hắn còn miễn phí thêm một dấu răng bên má phải.
" aaa...vương phi cắn người kìa!!! "
Vương nhất bác bật tiếng cười lớn cánh tay thô rộng càng ôm y chặt hơn .cả bốn ánh mắt nhìn thẳng vào nhau một người trìu mến một người xấu hổ mặt nhỏ đã be đỏ , vương nhất bác thừa lúc thỏ nhỏ rút mặt xuống vì ngại đã đánh liều hôn vào chiếc môi đỏ hồng căng mọng ấy , tiêu chiến lúc này mặt đã đỏ bây giờ toàn thân y như có ngọn lửa sôi sục y nhìn hắn mếu máo , uất ức khóc một trận to thành công làm cho vị vương gia kia xanh mặt.
" ta không chơi với chàng nữa!!! Huhu chàng ăn hiếp ta ......"
" chiến chiến, ta xin lỗi mà, đừng khóc nữa , ôi chao nín đi mà "
" không...a....hức....." , y quay phắt sang hờn dỗi
" vương phi đại nhân à " , hắn nhìn y mắt long lanh khẩn thiết.
"
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: [Fanfic] [Bác Chiến] Đóa Hoa Diễm Lệ, truyện [Fanfic] [Bác Chiến] Đóa Hoa Diễm Lệ , đọc truyện [Fanfic] [Bác Chiến] Đóa Hoa Diễm Lệ full , [Fanfic] [Bác Chiến] Đóa Hoa Diễm Lệ full , [Fanfic] [Bác Chiến] Đóa Hoa Diễm Lệ chương mới