[Fanfic] [Bác Chiến] Đóa Hoa Diễm Lệ

Chương 29: phần 29 giấc mơ ????


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Tiêu chiến uống xong bát canh thanh mát cũng dịu dàng ôm lấy vương nhất bác thỏ thẻ vài câu , căn phòng tràn ngập tiếng nói cười của hai người , vương nhất bác đem ánh mắt nhu tình khẽ đặt lên trán tiêu chiến một nụ hôn nhẹ xong cũng dỗ y ngủ , nhìn nàng say giấc , hàng mi khẽ cụp xuống để lộ vài chiếc lông mi theo đường cong nơi mắt tạo nên nét xuân tiêu ,thoạt nhìn trông rất khả ái , vương nhất bác yêu chiều nhẹ vớ lấy chăn phủ lên người y , tay ôn nhu đặt y sát vào trong mép giường tránh kiểu va chạm , có thể làm tổn thương tiểu hài tử, rồi cũng an nhiên nhắm mắt đánh một giấc dài.
.
.
.
.
.
.
.
Tiêu chiến say mê trong cơn mộng mị , khiến đầu y như lạc đến chốn thần tiên , diễm lệ uy nghi,y nhìn thấy xa xa vương nhất bác đang dang rộng cánh tay ấm áp chào đón cái ôm trìu mến, trong tiềm thức y lia chân bước đến bên chàng, y bước một bước chàng lại lùi một bước. Cái khoảng cách không xa cũng không gần làm y khó chịu , hàng mài liễu nhanh chóng cau lại ,miệng bâng quơ gọi lấy tên chàng.

" vương lang, chàng đừng đi nữa , ta mệt"

" vương lang, đừng đi nữa mà"

" vương nhất bác , sao ta gọi chàng lại chẳng trả lời!!!"

Y ôm lấy chiếc bụng đau quặn thắt , miệng cứ liên tục gọi chàng , mắt hướng đến bóng dáng thân thuộc kia!!, lòng dâng lên chút xót xa không tả xiếc!!! Vương lang , sao lại không đến ôm ta , sao lại rời xa ta, chàng hết yêu ta rồi đúng không, hức.....vương lang ....vương lang ....... , y đưa tay đấm lấy ngực mình, suối lệ trào tuôn theo từng tiếng nấc , nhìn theo bóng dáng kia đang mờ dần rồi biến mất.

" vương lang, không! Đừng rời xa ta , đừng , đừng bỏ ta , VƯƠNG LANG ........."

Đôi mắt y nhíu chặt lại , rất muốn mở ra để chẳng thấy thứ hình ảnh xấu xa kia đập vào nhãn cầu nữa, tay y quơ loạn xạ khiến vương nhất bác đang ngủ say sưa , bất giác giật mình giữ lấy tay y rồi trấn an bằng cách gọi tên y không ngừng .

" chiến chiến nàng lại sao thế!! Lại mơ thấy ác mộng sao !!!"

Tiêu chiến choàng tỉnh sau cơn ác mộng hung thần kia , mắt nhìn y mà lệ trào như thác đổ , càng làm trái tim vương nhất bác cơ hồ vỡ thành ngàn mảnh , hắn chẳng thích nhìn y khóc, chẳng muốn y khổ hay vất vả , căn bản hắn chỉ muốn cho y những gì tốt đẹp nhất và cần thiết nhất!!.

" vương lang , ta thấy , thấy chàng bỏ rơi ta, không cần ta , không cần hài tử ...hức...."
tay y ôm lấy mặt òa lên bật khóc thật lớn , cả vương phủ theo tiếng khóc kia cũng vội bật sáng châm vội mấy ngọn dầu cầy , đem ánh sáng đỏ hồng kia xóa tan màn đêm yên tĩnh .

" không có chuyện đó đâu!!! Chiến chiến trong tim ta rõ chỉ có mình nàng "

Y òa lên nức nở dụi vào ngực chàng mà càng khóc lớn hơn , khóc đến nỗi hơi thở như nghẹn lại , mặt dần chuyển sang trắng bệch , vương nhất bác tức bản thân chẳng đem lại cảm giác an toàn cho nàng mà bản thân tự trách mình thậm tệ.

"V ... vương...... lang"

" hì...được rồi, không sao đâu, ta ở đây ,vẫn ở bên nàng , không đi đâu hết , sao ta có thể bỏ nàng rồi còn hài tử nữa !?! Ngốc quá , mới mơ một chút mà đã vậy rồi!! Hửm!!,"

" nhưng m..mà " do khóc nhìu mà giọng y có chút khàn đặc , nuốt ngược nước mắt vào trong , y ngước lên bắt gặp ánh mắt kia ,vội thu lại mọi cảm xúc nức nở mà vòng tay ôm chặt lấy chàng cứ thể " vương lang. Chàng là của ta, của mãi ta thôi, không cho , không cho ai hết!!!" .

Vương nhất bác nhìn y nồng nàn , tay đặt lên môi y khẽ lắc đầu tặc lưỡi , y thấy thế rướn người làm càng hơn , y hệt bé mèo nhỏ ra sức làm mặt nũng nịu, câu lấy cổ chàng , lại còn hôn liên tục không ngớt trên mặt , môi , trán , hôn xong còn cười tươi như hoa nở ,cánh mi thề cũng cong cong lên , vương nhất bác nhìn ngơ ra cả mặt , tim hắn đập thình thịch từng tiếng một, âu yếm búng nhẹ lên trán y cười sủng nịnh nói.

" chiến chiến, hôm nay phải về tiêu phủ một chuyến, ta trông nàng mệt mỏi thế, hay hôm khác hãy về !! Được không! " nhùn nàng vẻ mệt nhọc hẳn ra, khiến y càng thêm đau lòng , cọ cọ vào trán nàng y dịu dàng an ủi, thốt lên vài câu.

,thực chất về tiêu phủ không xa nhưng do dạo gần đây có rất nhiều chuyện lạ xảy ra thâm tâm vương nhất bác bỗng yên ả lại trỗi lên cảm giác bức bách , lo sợ.

" A~~"

" về nhà, về tiêu phủ, hi....oa.. , mau lên vương lang , đi thôi ."

Y tựa người bật dậy mắt ngước nhìn chàng , vỗ tay liên hồi mà ca thán.

" chiến chiến , chậm thôi, chờ ta .....ayzzz...cẩn thận đó "

Y tụt người xuống giường vang mạnh một tiếng. Vương nhất bác cau mài mà bế thóp y lên , tuy không trách mắng , đoái cùng vẫn chỉ biết thở dài làm theo, thai nhi đang ở giai đoạn dễ kích động, mà tiêu chiến khoảng thời gian qua cũng đã chịu biết bao sự áp lực tinh thần , cứ hễ một hai canh giờ lại mơ thấy toàn ác mộng , xong còn làm tâm tình rối loạn hẳn lên , nếu có thể hắn chỉ muốn mang gươm xuất kích vào giấc mơ kia mà chém hết một thể các thứ làm cho tiêu chiến không vui .
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
*tiêu phủ*

" hôm nay chiến nhi về rồi!! Vui quá , tiêu chấn chàng mau ra đón bọn trẻ , ta xuống nhà bếp căn dặn vài món tẩm bổ cho nhi tử"

Bà vui vẻ chấp tay ra sau , ung dung bước đi bỏ lại ông đứng nhìn mà bật cười không thành tiếng.

" phu nhân, nàng lại thế nữa rồi à , ôi trời nàng đáng yêu quá rồi đấy ."

Ông chạy với theo bà , tay ôm lấy chiếc eo mảnh khảnh kia làm bà quay sang nhìn ông đầy chán ghét.

" làm gì đó"

" ôm nàng , phu nhânnnnnn"

Ông kéo dài ngữ âm phía sau khiến bà đỏ mặt vội nhìn dáo dác.

"Aizzz chàng phiền thật!! Cút đi cho ta nhờ " giọng cực chán ghét bà không thèm nhìn ông lấy một cái.

" kìa.....nàng vô tâm với ta quá, tiểu đàm à " ông nhìn bà bễu môi liên tục

" thì sao? Chàng ý kiến". Bà lại với vẻ mặt nhởn nhơ nhìn ông híp mắt , tiêu chấn theo phản xạ mà co cả người lại cười cười trán đã đọng tầng mồ hôi dài hạn.

" à ờ ..ờ...chúng ta vào bếp, vào bếp ha , đi thôi , vào bếp mà ,vào bếp"_ông gật gù liên tục tay kéo lấy bà bước nhanh đến nhà bếp.

Bạn đang đọc bộ truyện [Fanfic] [Bác Chiến] Đóa Hoa Diễm Lệ tại truyen35.shop

Phần bà vì chẳng muốn gây chuyện nên mặc xác cho ông lôi kéo, dù gì hôm nay nhi tử của bà về rồi vẫn nên chừa sức tâm tình cho thỏa nhớ mong.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
*dưỡng tâm điện *

Ngọc điệp hoàng hậu quỳ trước tranh tiên đế , khuôn mặt hiền từ ngày nào giờ đây đã hốc hác , gầy gào ốm co , nàng dựt phăng tấm phụng bào , tay xé toạc thành mảnh khăn nhỏ, cắn tay chiết máu ghi đôi dòng, mắt đã ngấn lệ dài , nuốt nghẹn nước mắt, căm phẫn đến nổi gân cổ hằn lên từng dấu trên làn da trắng muốt kia , nàng nghiến răng thầm nhủ " vương nhất tùy là chàng phụ ta , là chàng phản bội ta!!! Ta bắt chàng trả giá đắt!!! Quỷ tha ma bắt ,!!! Đau khổ hôm nay ta mang , ngày sau sẽ là nỗi ô nhục của mi , vương nhất tùy".

" trần công công, ngươi mau đến từ ninh cung đưa mảnh khăn này cho người , trăm sự nhờ vào công công "

" nương nương , thái hậu chuyển lời người đừng nên manh động!! Thần cáo lui"

Chính bản thân ngọc điệp cũng nghĩ , nàng chưa bao giờ muốn hại vương nhất tùy!? Nhưng ở đời đâu ai biết trước tương lai, giá như ngày đó vương nhất tùy không động tâm cùng tiêu chiến!! Giá như lúc ở hoa viên nghĩ cho cảm xúc của ngọc điệp , thì mọi chuyện có lẽ chẳng đến nỗi này, nàng cười chua xót, tự chế giễu bản thân!! Rồi lại đau lòng mà thổ huyết, chất máu tanh nồng xộc thẳng vào mũi , nàng quệt vội khóe mi còn vương lại vài giọt máu , tay loạng xạ ném đi tất cả , hàng loạt chất đĩa sứ men cao cấp , đổ rạp văng tung tóe , y nằm dài trên nền gạch lạnh khóc thật to , thật lớn , như muốn cho người nge rồi lại không muốn.

" nhất tùy, tại sao! Sao lại quá vô tình với ta "

" haha, hại văn lương, diệt triệu tống , chém mã khê, hạ độc hồi mã khấu ......ha....ta vì chàng mà làm vô số tội ác, cớ sao, cớ sao lại chẳng chọn tin ta ..."

" nếu chẳng nghĩ tình nhà vậy cái tình chăn gối , chàng có nhớ??? Phải rồi ! Làm sao nhớ được, chàng ích kỉ , ta biết, chàng thủ đoạn , ta cũng biết, chàng giết phụ hoàng, ta giúp chàng che giấu , một lời cũng chẳng thốt ra , thế mà, lại chỉ có ta chịu khổ, chịu nhục , danh dự đã bị chàng chà đạp, vậy thì đừng mong đến nghĩa trăm năm !!"

" ngọc điệp này sẽ đòi lại từng chút, từng chút một!!! AAAAAAA ...ta hận ngươi vương nhất tùy...."

Nàng nằm dài trên những mảnh vỡ sắc nhọn , miệng cười như khóc , khóc như cười , tay đập liên tục vào mặt gạch , uất ức có ,thù hận thừa .





~~~~~~~~~
~~~~~~~~~
••••••••••••••
••••••••••••••

*tiêu phủ*

Vương nhất bác dang tay đỡ lấy tiêu chiến , chậm chậm bước xuống xe ngựa , mẫu thân y từ xa chạy nhanh đến vừa vỗ tay vừa lắc nhẹ người yêu chiều , nhìn cả hai bật cười nói.

" vương gia , vương phi ". Tiêu chiến hiện tại đã là tam vương phi , theo lễ thì cả bà và ông đều phải cúi người hành lễ theo đúng như sáu luật tiêu hà của vương triều.

" mẫu thân, là người một nhà người đừng thi lễ " tiêu chiến cùng vương nhất bác nhanh chóng tiến lại đỡ lấy nhạc phụ cùng nhạc mẫu , đoàn người hộ tống nhìn chăm chăm lấy y , vội ghi chép lại hành vi trái đạo này, vương nhất bác ho nhẹ một tiếng, quay sang giựt phăng đi sổ tơ chấp tay nhìn lướt về phía nhạc phụ nhạc mẫu , ánh mắt lạnh nhạt quát vào mặt đám cai quân hộ tống.

" bản vương miễn lễ , nhạc phụ , nhạc mẫu , từ đây về sau không cần thực hiện nghi lễ rườm rà này nữa!! Còn các ngươi biết điều khôn hồn câm miệng lại, đừng để đến sau chẳng thể nói được nữa!"

Hắn quăng lại nụ cười bí hiểm cho đám binh sĩ, rồi bắt đầu cúi người hành lễ cùng cha mẹ vợ , ôm y vào thẳng nội viện , chẳng thèm để ý bọn tay sai mà vương nhất tùy lúc sáng bảo là ý tốt đưa người cùng y về tiêu phủ , mục đích cuối cũng chỉ hòng theo dõi nhất cử nhất động của cả tiêu phủ , cũng đúng thôi , vương gia cùng tiêu phủ liên hôn lại có hẫu thuẫn từ quận vương, lại còn thêm một giang gia sánh đôi với phó tướng lưu khoan , đều cùng là một giuộc với nhau , thế lực bành trướng hùng mạnh này có thể sẽ làm lung lai chiếc ngai vàng mà vương nhất tùy dày công đoạt lấy!!. Vương nhất bác cảm thấy tiếc thương cho vị huynh trưởng tài cao, lại bất tài kia, nghĩ rằng làm thế là thắng sao?? Vương nhất tùy !!! Trò chơi chỉ mới bắt đầu!!! Huynh cứ tận hưởng!!!, vương nhất bác há miệng cười lớn ha hả, tiêu chiến lại lo y cười lớn gió vào dễ sinh bệnh , tay vuốt nhẹ ngực chàng , còn che lấy miệng vương nhất bác bằng một nụ hôn lướt qua.


Nội phủ

Vương nhất bác cùng nhạc phụ đại nhân tọa trên cẩm đôn , cùng nhau đánh cờ , lâu lâu lại liếc mắt sang tiêu chiến đang trò chuyện cùng nhạc mẫu phía bên gốc bồ đào năm cũ , cái nơi mà ngày ấy tiêu chiến tiễn y đến biên quan , cái nơi mà họ cùng trao nhau nụ hôn của sự ly biệt.

" vương gia, không giữ ngựa sẽ mất xe đó ! "

* cạch* ,ông vuốt nhẹ bộ râu đã ngả màu cười cười mà hạ bệ bàn cờ bên quân địch , tay vò nhẹ quân chốt , đánh trực diện rồi hé miệng cười lớn.

" nhạc phụ đại nhân, ta mất xe thì người lại mất đi một vị tướng "
* tạch* , y xoa tay nhìn người , tay phóng vội quân cờ triệt để cắt đường bôn tẩu , khiến ông đổ một tầng mồ hôi mỏng.

" nhạc phụ, người có sao không!! Haha , sau này cứ gọi là bác nhi, gọi vương gia thì có khác nào người làm trái gia quy tiêu phủ "

" vậy thì ta không khách sáo đâu ! Haha bác nhi mau qua đây, ta cùng con đấu thương , xem như khởi động gân cốt vào hạ"

" đấu thương, nhạc phụ à ! Trời thế này sao!! * người là đang trả tư thù việc thua cờ à??* " , y ngước nhìn màng trời nóng bức , loe xoe được vài nhành cây thưa thớt , ấy mà lại bảo gân gân với cốt cốt , đấu xong có lẽ vác các mang chôn ngoài hậu viện còn được hơn.

" ý ngài là không muốn??"

" không dám!! Vậy ....."

" được , vậy thì nào, tới đây......"

Tiêu chấn sửa lấy hạ bộ, chân sau làm đà chân trước theo hướng đối diện cúi gập người tạo thế võ , tay cầm lấy chui thương dang rộng bằng vai , ánh mắt khiêu khích nhìn vương nhất bác .

Y khổ sở cầm thương mà lòng báo động đỏ, chẳng muốn làm chút nào, đúng là ép người mà ,bộ dạng chán nản nhìn về phía tiêu chiến.

Ngày đầu về nhà vợ, trực diện đối đầu cùng nhạc phụ quả là dễ gây nên hiểu lầm cũng đồng nghĩa với việc khiêu chiến , y gãi gãi sau đầu thầm nghĩ, thôi thì đành lượn sang chuyện khác cho đỡ ngại ngùng .

Có trách cũng tại vị nhạc phụ khó ăn khó ở này , rõ là bị nhạc mẫu cho ra rìa , nay lại chĩa dùi về y mà chọc ngoáy , thật chỉ muốn ngửa cổ mà gào thét trời cao quá chấp y rồi!!.

Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: [Fanfic] [Bác Chiến] Đóa Hoa Diễm Lệ, truyện [Fanfic] [Bác Chiến] Đóa Hoa Diễm Lệ , đọc truyện [Fanfic] [Bác Chiến] Đóa Hoa Diễm Lệ full , [Fanfic] [Bác Chiến] Đóa Hoa Diễm Lệ full , [Fanfic] [Bác Chiến] Đóa Hoa Diễm Lệ chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top