[Fanfic] [Bác Chiến] Mùa Hè Năm Ấy

Chương 7: chap 7: giáng sinh vui vẻ


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

----nhắc lại----

Tiếp theo đó chính là người cha 'cờ bạc' của cậu trở lại quấy rối cậu, liên tục lấy tiền cậu xem cậu như cái máy rút tiền, vòi tiền cậu. Để chi chả cho cái đâm mê cờ bạc của mình cộng với đống nợ mới.

---chap 7----

Chẳng mấy chốc đã đến giáng sinh. Anh và cậu đang dọn bàn để mời mọi người tới ăn mừng.

Đồng hồ đã điểm 6 giờ mọi người cũng đã tới đông đủ kể cả Dương Hồng Tuyết cũng đến tất cả ăn mừng giáng sinh vui vẻ, nhà Nhất Bác lại có một giàng âm thanh cực khủng, tất cả xúm lại hát hò nhảy múa đến 8 thì cùng ngồi xuống ngay gốc cây thông tặng quà cho nhau.

Riêng Tuyên Lộ lại đưa một hộp quà cho Nhất Bác tui không to nhưng dặn dò rất kĩ:

"Em chỉ được phép mở khi cả hai lên giường nằm, nhất định là khi 2 đứa chuẩn bị ngủ mới được mở". Cô dặn cậu rất kĩ dặn đi dặn lại nhiều lần, còn cậu thì chỉ biết dạ liên tục.

Thủ tục đã xong tất cả cùng nhau dọn dẹp rồi chia tay nhau đi về.

Chủ còn lại Dương Hồng Tuyết đang giúp Tiêu Chiến rửa bát. Nhất Bác thì ở ngoài chơi game (ăn xong là chơi không biết phụ gì hết Tiêu Chiến : chồng với chả con ăn hại????‍♀️)

Hồng Tuyết đi ra ngồi kế bên Nhất Bác uốn éo rồi chồm lên cái bàn lấy trái cây, hôm nay cô cố tình mặc váy ngắn cực kỳ.

Cô ta cố ý quyến rũ cậu, nhưng nào hay cậu lại mê game mặc a xác cô ta, tuy trong lòng hơi bực mình nhưng vẫn cô cười cầm trái nho trên tay đưa lên miệng cậu:

"A~, Nhất Bác anh ăn thử đi trái này ngọt lắm đó".

"Đi ra, cô phiền quá có thấy tui đang bận không hả". Cậu quát cô ta khiến cô nhục một mặt bỏ đi về.

Tiêu Chiến đi ra phì cười vừa vui vừa nghĩ:

"Em ấy mê Game mặt kệ cô ta thì có dám mặt kệ mình không qua thử em ấy coi sao"

Nghĩ là làm chạy qua cầm lấy một trái nho khác đưa lên miệng đúc cho cậu:

"A~, án thử đi Nhất Bác trái này ngọt lắm".

Cậu quăng điện thoại xuống:

"Nhưng em thấy anh ngọt hơn, ăn anh nhá". Nhất Bác thốt ra những câu đó làm Tiêu Chiến đỏ mặt.

"Vô sỉ". Anh chạy vụt lên trên phòng cậu thì chạy theo sau lưng nỉ non xin lỗi.

Khi cả 2 tắm rửa sạch sẽ định ngủ thì Nhất Bác nói với Tiêu Chiến về món quà của Tuyên Lộ. Anh cũng tò mò kêu cậu mở nó ra ngay.

Nhất Bác cầm lên mở hộp ra thì Tiêu Chiến đỏ bừng mặt quay đi còn Nhất Bác thì cười đểu.

Thì ra đó là đồ chơi nhưng không phải đồ chơi thường mà là một típ bôi trơn, những cây ƈôи ŧɦịŧ giả cùng với roi, còng tay, đuổi cái nhưng không phải đuổi cáo thường(chắc mọi người hiểu ý tui:)) ) , 2 cái trứng rung và 1 cái bịch mặt đen còn có thêm 1 tờ giấy.( bà chị tâm lý của năm????)

Bạn đang đọc bộ truyện [Fanfic] [Bác Chiến] Mùa Hè Năm Ấy tại truyen35.shop

*giáng sinh vui vẻ Tiêu Chiến, Nhất Bác*

Tiêu Chiến thầm nghĩ sao chị ấy có thể tặng mình mấy thứ này.

Nhất Bác quay qua anh với điệu cười cực kì biếи ŧɦái.(anh muốn làm gì Chiến Ca tui)

"Anh Chiến~, đêm nay mình thử dùng quà của chị ấy đi"

Tiêu Chiến mặt xanh lại chưa kịp làm gì cạch một cái thì tay anh bị còng tay vào đầu giường còn bị bịt mắt lại. Anh cảm thấy nguy hiểm khắp nơi lo lắng cậu làm hì mình.

Đột nhiên anh được tiếng *rè..rè..* anh lại càng hốt hoảng, hoang mang-ing ập tới:

"Nh...Nhất Bác em làm gì ưʍ...". Cái gì đó đâm thẳng vào trong anh, có cảm giác mát mát.

"A Chiến, đừng lo không sao đâu em đã bôi trơn rồi". Nhất Bác cười lưu manh rồi đâm cây rung vào sâu hơn khiến anh rung lên vì sướng, miệng không đừng phát ra những âm thâm mê mị đều đều, tay muốn bịch miệng lại không cho phát ra nhưng làm sao được tay anh bị còng rồi.

Anh khẩn cầu xin cậu tháo bịt mắt ra:

"Nh...ất Bác xin....ưʍ.......em tháo ah...tháo bịt mắt....Ưʍ..cho anh đi...aha".

"Làm sao được mất vui hết". Cậu cười đểu rồi với người lên hôn hai hạt nụ đang dựng đứng tay kia thì xoa nắn hạt nụ còn lại, còn một tay liên tục dùng gậy rung ra vào càng ngày càng nhanh hơn.

Cậu lấy cây gậy ra, anh cảm thấy phía dưới trống trải vô cùng:

"Nhất Bác...mau mau thao anh đi....anh khó chịu quá". Nghe được câu này cậu cảm thấy hứ thú hơn không muốn cho vào liền mà lấy cái đuôi ra đâm vào hậu huyệt anh, dùng dây roi đánh liên tục vào cặp mông to của anh, anh không ngừng rêи ɾỉ:

"Ah..ah đau...ah đau anh...ưʍ..nhẹ một chút"

Lúc này nhìn anh rất mê người, cậu không cầm lòng được mà hôn lên đôi môi anh dùng lưỡi cậy mở hàm răng anh luồn vào trong khuấy đảo, mút lấy mật ngộ trong miệng anh còn lấy hết không anh, mặt anh đỏ lên vì thiếu khí cậu mới buông ra còn luyến tiếc liếm lên một cái mới buôn. Sau khi được thả ra anh như được cứu hít lấy hít để.

Cậu rút cái đuôi ra cho 'hàng thật' của mình vào thúc liên tục vào người anh tiếng thịt chạm nhau tạo ra tiếng.

Bạch bạch

Cùng cùng anh và cậu đều bắng ra hết, anh ngất đi vì mệt, cậu bế anh vào nhà tấm vệ sinh sạch sẽ cho anh rồi bế anh về giường hôn lên trán anh 1 cái, cả hai ôm nhau ngủ.

Nhưng cậu chưa ngủ hoàn toàn mà mò dậy lấy cái đuôi đâm bào mông anh, vì ngủ xay nên anh không biết gì chỉ ưm một cái rồi ngủ tiếp ( thấy ghê chưa mấy cô đợi người ta ngủ rồi giở trò vậy đó coi chịu nổi không????‍♀️).

-----hết chap 7-----

Đấy hết rồi thấy SM của tui sao nàk được không????được thì vote đi chần chờ gì nữa???? tới đây thôi pai pai ngủ ngon nghen.

Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: [Fanfic] [Bác Chiến] Mùa Hè Năm Ấy, truyện [Fanfic] [Bác Chiến] Mùa Hè Năm Ấy , đọc truyện [Fanfic] [Bác Chiến] Mùa Hè Năm Ấy full , [Fanfic] [Bác Chiến] Mùa Hè Năm Ấy full , [Fanfic] [Bác Chiến] Mùa Hè Năm Ấy chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top