Buổi trưa, đầu bếp đã được mẹ Tiêu cho người đưa tới biệt thự, sẵn tiện làm cơm cho hai người. Đợi hai vị thiếu gia giải quyết xong bữa trưa, họ mới bắt đầu xử lý nguyên liệu cho tiệc nhỏ buổi tối.
Sáng ngủ hơi nhiều cho nên ăn xong Tiêu Chiến không có chút buồn ngủ nào. Vì vậy anh quyết định làm việc giết thời gian, mở máy tính, không ngờ mail báo nhận được văn kiện. Từ hôm anh gọi cho vài người ở Mỹ quốc tới hôm nay đã 5 ngày. Hai ngày trước văn kiện đã được gửi tới, nhưng xem qua anh thấy vẫn còn điểm gì đó, cho nên cho bọn họ thêm hai ngày thời gian, quả nhiên không để anh thất vọng a
"Việc lần trước sao?" Vương Nhất Bác đặt ly nước cam lên bàn, ôm lấy anh từ phía sau nhìn vào văn kiện "Vưu Văn?"
"Quả nhiên là cậu ta" Thanh âm Tiêu Chiến tràn đầy nguy hiểm "Cảm giác của anh chính xác rồi"
"Vưu gia muốn đấu với Tiêu gia? Em cảm thấy hẳn là não bọn họ bị hỏng đi?" Vương Nhất Bác khó hiểu
"Không" Tiêu Chiến âm trầm nhìn chăm chú ảnh chụp trên màn hình "Có lẽ Vưu gia cũng không biết việc này"
"Vậy tại sao cậu ta làm thế? Mất nhiều hơn được, đắc tội Tiêu gia cậu ta gánh được sao?"
"Cậu ta không cần gánh, có người gánh dùm cậu ta" Tiêu Chiến chỉ vào tấm hình "Em nhìn đi, ánh mắt người kia nhìn cậu ta, giống như lúc em nhìn anh vậy"
"Người đó, nếu Bảo Bảo đấu cùng, phần thắng là bao nhiêu?"
"Hôm trước anh đã xem tư liệu của hắn, cho nên mới nổi lên nghi ngờ, vốn Tiêu thị của tập đoàn của hắn chưa từng xung đột, không thể tự nhiên muốn ngáng chân anh, cho nên anh mới cho người tiếp tục nhìn chằm chằm hắn, ra được những bức ảnh này"
"Như anh nói, vậy thì Vưu Văn kia lợi dụng tình cảm của người đàn ông đó, lập kế hoạch để đích thân anh phải qua Mỹ xử lý?" Vương Nhất Bác có chút suy đoán, nhưng lại thấy không ổn lắm... "Chẳng lẽ, Vưu Văn có ý nghĩ không an phận với anh sao?"
"Ừ. Trước đây anh không để ý, cho đến lần trước qua Mỹ mới phát hiện không đúng" Phát hiện người phía sau phát ra áp suất thấp, Tiêu Chiến vội vuốt ve cánh tay cậu, trấn an "Ngoan nào. Căn bản ngoài em ra, anh vốn không hề có suy nghĩ kia với bất kỳ ai, cho nên không phát hiện tâm tư cậu ta"
"Hừ, cậu ta tưởng làm vậy khiến anh sẽ phải đích thân qua đó tiếp nhận dự án kia? Não có vấn đề? Nghĩ đơn giản như vậy?"
"Xem ra đối với kinh doanh em cũng rất có thiên phú" Tiêu Chiến quay đầu hôn hôn người yêu "Tuy lần này cậu ta không khiến anh tổn thất gì, nhưng cũng khiến anh rất khó chịu a"
"Anh muốn làm gì?"
"A? Cậu ta vậy mà dám về nước?" Đúng lúc Tiêu Chiến nhận được tin nhắn wechat của Chu Tán Cẩm, báo Vưu Văn khuya hôm qua đã đáp chuyến bay 11h tới S thị.
"Rất tốt, em thật muốn xem xem cậu ta có bản lĩnh gì!" Vương Nhất Bác đứng thẳng người lên, trong lòng kìm nén sự tức giận
"Không nên chủ quan, đối với kinh doanh cậu ta quả thật không hề biết gì, tuy nhiên đối với mấy thủ đoạn hại người, cậu ta lại vô cùng tinh thông"
Tiêu Chiến nhớ đến lúc trước, hình như năm anh học cao trung, lúc đó Vưu Văn học sơ trung, lần đó thi đấu kiếm đạo, đối thủ của cậu ta là một người rất giỏi, đột nhiên bị đinh trong giày đâm vào chân, vì vậy cậu ta cứ như vậy dành quán quân, sau đó anh mới nghe Chu Tán Cẩm nói đã nhìn thấy Vưu Văn lén lút đứng gần chỗ ngồi trong phòng nghỉ của đối thủ kia. Dùng ngón chân cũng đoán ra là có chuyện gì xảy ra. Nhưng từ nhỏ anh đã tiếp xúc những vấn đề như vậy khá nhiều, cảm thấy Vưu Văn không đụng tới bản thân anh, vậy không liên quan tới anh, anh cũng dặn Chu Tán Cẩm xem như chưa thấy chuyện này, nhưng sau này cẩn thận hơn khi tiếp xúc cùng Vưu Văn.
Tuy nhiên hiện giờ, người này vậy mà có gan động tới anh? Xét về thủ đoạn, anh còn chưa từng sợ bất kỳ ai! Anh chỉ sợ Vưu Văn dùng thủ đoạn với cậu nhóc của anh thôi. Nghĩ vậy anh lại dặn dò
"Chuyện Vưu Văn cứ để anh xử lý, em không nên ra mặt, chỉ cần đề phòng cậu ta hơn một chút. Thân phận trong quân doanh của em tạm thời không cần lộ ra, bên ngoại cậu ta cũng có người trong quân đội, anh sợ em bị thiệt thòi" Đối với hiểu biết của Tiêu Chiến về Vưu Văn, anh cảm thấy người này là một kẻ biến thái, không từ thủ đoạn để đạt được mục đích. Ngoài sáng anh không sợ, nhưng bất kỳ âm mưu trong tối nào, cũng không dễ gì phát hiện ngay được.
4h chiều rất nhanh đã đến. Những người trong thái tử hội đều đúng giờ điểm danh, trừ Vương Khoan vẫn đang ra ngoài làm nhiệm vụ. Vương Nhất Bác theo Tiêu Chiến xuống lầu, giả vờ rụt rè đi theo phía sau anh, tay được anh nắm lấy gắt gao đan vào nhau. Mở miệng trêu chọc đầu tiên là Tống Sâm, tên này có thể nói khá lắm miệng
"Ai u, cuối cùng lão đại cũng công khai a, bọn em còn cá cược bao giờ anh mới đưa người chính thức ra cho bọn gọi một tiếng anh dâu đâu?"
"Ồ, cá cược như thế nào?" Tiêu Chiến nheo mắt nhìn một lượt, cười như không cười "Sao im hết rồi?"
"Lão đại, em không tham gia" Chu Tán Cẩm đứng ra phủi sạch quan hệ
"Tiêu Cẩm, cái tên không có nghĩa khí cậu..." Tống Sâm khó thở
"A Sâm nói bậy thôi, lão đại anh không cần để ý" Hiểu Lam hận không thể né tên đáng chết bên cạnh càng xa càng tốt.
"Bọn em cũng không biết" Quý Soái, Đỗ Quân Tường và Adee cũng nhanh chóng đứng né ra khỏi tên gây hoạ kia
Lúc này trung tâm chỉ còn Tống Sâm và một người vẻ mặt âm trầm nhìn chằm chằm nơi bàn tay giao nhau đối diện, người này chính là Vưu Văn. Vương Nhất Bác nhìn thấy ánh mắt y, khẽ co người lại, giả vờ hoảng sợ kéo tay Tiêu Chiến.
Bạn đang đọc bộ truyện [Fanfic] [BJYX] ĐIÊN CUỒNG tại truyen35.shop
"Cún con, những người khác em đều quen rồi, anh sẽ không giới thiệu lại. Còn kia là Vưu Văn, Vưu gia, chuyên về phân phối hải sản chắc em biết chứ?" Tiêu Chiến phát hiện hành động nhỏ của cậu, suýt thì bật cười ra tiếng, khẽ ho nhẹ che giấu thất thố, nói lại thân phận Vưu Văn một lần, thấy cậu gật đầu, nhìn sang mọi người nói tiếp "Gọi các cậu tới là muốn thông báo, tôi đã đính hôn, có lẽ năm sau sẽ kết hôn. Đối tượng là người bên cạnh tôi, Vương Nhất Bác"
"Chúng em chào anh dâu" Mọi người đồng loạt cúi chào, trừ Vưu Văn, từ đầu tới giờ vẫn không nói lời nào.
"Chào mọi người" Vương Nhất Bác mặt không biểu cảm như mọi ngày, ló ra từ sau lưng Tiêu Chiến, gật đầu đáp lễ.
"Cuối cùng lão đại cũng có người quản" Người ta nói hoạ từ miệng mà ra, tên Tống Sâm này có ngày bị đánh chết cũng không lạ gì.
"Chúc mừng lão đại, hiện tại em có thể báo cáo với ca ca rồi, anh ấy thời gian vừa rồi oanh tạc điện thoại của em đến suýt cháy máy" Chu Tán Cẩm than thở
Chào hỏi xong, mọi người ngồi trò chuyện đợi chờ đồ ăn hoàn tất. Cũng không lâu lắm, Lục Diễn đi vào mời bọn họ ra sân, thì ra bên ngoài đã lắp đặt xong dàn nướng, đây là một bữa tiệc buffet nhỏ nhưng vô cùng dụng tâm, nhìn rượu ngoại xếp thành hàng trên bàn cùng bánh gato tầng ở trung tâm có thể thấy điều đó.
Lúc ăn uống, tiết mục ngược cẩu FA lại tiếp diễn. Mọi người tỏ vẻ đã nhìn quen, vẫn tập trung ăn phần mình hoặc tìm người trò chuyện, dù sao cơ hội tụ cùng một chỗ như vậy không thương xuyên lắm. Chỉ có Vưu Văn là không thể tin được những gì đang diễn ra. Y nhìn thấy người trắng trẻo kia ngăn không cho Tiêu Chiến uống rượu, anh liền nghe lời, không uống, còn không quên chọn xiên nướng chín ít cay hoặc không cay để vào khay mang tới cho cậu. Vương Nhất Bác cũng không khách khí, được anh chăm sóc trong lòng còn đắc ý đắc ý, miệng ngọt ngào cười chọc mù mắt Vưu Văn.
"Cái này không ngon sao?" Tiêu Chiến thấy nhóc con ăn được một miếng lại bỏ xuống, vẻ mặt ghét bỏ
"Vâng, có vị cà rốt, em không thích" Chọn một xiên khác, Vương Nhất Bác tiếp tục ăn
"Anh ăn, không thể bỏ phí như vậy" Tiêu Chiến nói xong cũng không ngại, cầm xiên dở lên ăn nốt
Sự việc này thực sự kích thích Vưu Văn đến đỉnh điểm, trong lòng chỉ cảm thấy con thú dữ luôn kiềm chế đang gào thét đòi ra, muốn một vuốt giết chết người bên cạnh Tiêu Chiến mới hả dạ.
"Có vẻ hắn sắp lộ nguyên hình" Vương Nhất Bác cười khẽ nói nhỏ vào tai người bên cạnh, còn không quên thổi hơi trêu chọc anh
"Đi đi, chú ý an toàn, không nên để lộ sơ hở" Tiêu Chiến rụt đầu, cũng nhỏ giọng đáp lại. Sau đó không nhịn được nắm cằm cậu nhóc của anh, thô bạo hôn lên.
Đợi Vương Nhất Bác lấy cớ đi vệ sinh rời khỏi, Vưu Văn cũng nắm chặt nắm tay, quay người theo sát phía sau. Tiêu Chiến nhìn thấy nhưng không nói gì, chỉ liếc qua Lục Diễn, hiểu ý thiếu gia nhà mình, Lục Diễn cũng nhanh chóng đi theo hai người kia. Chu Tán Cẩm không nhìn rõ, chỉ thấy Vưu Văn âm trầm đi theo Vương Nhất Bác thì trong lòng hoảng sợ, đến bên cạnh Tiêu Chiến, nói với anh
"Lão đại, Vưu Văn kia hình như có ý nghĩ xấu đối với anh dâu"
"Anh biết, không sao đâu, Nhất Bác sẽ xử lý tốt" Tiêu Chiến khoát tay, đưa khay xiên nướng qua ý bảo Chu Tán Cẩm nhận lấy
Không tới 20 phút, Vương Nhất Bác không tổn hao gì đi ra, tuy nhiên trên gương mặt cư nhiên đều là nước mắt, lao nhanh vào lòng Tiêu Chiến. Cùng lúc đó Lục Diễn đi ra, nắm lấy cổ áo Vưu Văn ném mạnh người xuống chân Tiêu Chiến, tố giác
"Thiếu gia, tôi phát hiện người này có ý đồ hãm hại Vương nhị thiếu"
"Vưu Văn" Tiêu Chiến gằn ra tên này từ kẽ răng, có thể thấy được hiện tại anh vô cùng phẫn nộ "Có lẽ cậu đã không xứng đáng có mặt trong Thái tử hội này nữa rồi"
"Một tên mặt trắng có gì để anh thích?" Vưu Văn cơ hồ hét lên, mặt mũi đều sắp biến dạng "Tiêu Chiến, chúng ta lớn lên cùng nhau, anh hiểu em, em cũng hiểu anh, vốn em nghĩ anh không phải gay nên chưa từng dám thổ lộ, nhưng hiện tại thì sao? Anh cư nhiên là gay!"
"Cậu nhầm rồi, tôi không gay" Cảm xúc của Tiêu Chiến lặng xuống "Có thể nói, nếu không phải em ấy, thì không là ai khác, còn cậu, khiến tôi thực ghê tởm"
"Anh..." Vưu Văn mắt đỏ lên, không biết là giận dữ hoặc gì khác? "Anh sớm muộn cũng sẽ phải tìm tôi thôi"
"Hừ, cút" Tiêu Chiến không khách khí đuổi người, những người có mặt không ai dám thở mạnh, chỉ hận bản thân giá như chưa từng nghe thấy gì, chưa từng nhìn thấy gì!
Lục Diễn xách người ra ngoài, quay người về bên cạnh Tiêu Chiến, giao ra bút ghi âm trong tay cho anh.
"Làm tốt lắm, đi ăn gì đi" Thu lại bút để vào túi quần, Tiêu Chiến tiếp tục chiến đấu cùng đồ ăn
Mọi người thấy lão đại có vẻ đã bình thường trở lại mới dám nói nói cười cười một lần nữa. Adee cầm ly rượu đến chạm ly với Vương Nhất Bác, hẹn cậu ngày khác cùng đi trượt ván, nhận được cái gật đầu xong vội rời đi. Những người khác cũng học theo chúc rượu anh dâu của họ. Bữa tiệc công bố đính hôn của Tiêu Chiến kết thúc mỹ mãn, chỉ tiếc giữa chừng nhảy ra một Vưu Văn, tuy nhiên bọn họ đối với Vưu gia không mấy thiện cảm, đá Vưu Văn khỏi Hội cũng không cảm thấy gì không quen.
Sau hôm đó Tiêu Chiến gửi file ghi âm kèm phiên dịch Tiếng anh cùng băng ghi hình cho Tom Rodham, người đang bị Vưu Văn lợi dụng. Người nọ lúc đầu không tin, tìm phiên dịch viên, xác định nội dung đoạn ghi âm là chính xác liền nổi giận, rút chân khỏi dự án giữa Tiêu thị cùng gia tộc Brown. Còn hắn muốn làm gì Vưu Văn ấy à, Tiêu Chiến cũng không tò mò lắm, chỉ là có người liên tục mè nheo với anh, khiến anh lần nữa cho người theo sát Tôm Rodham, xem thử xem tình địch này của cậu sẽ bị trừng phạt như thế nào?
Tiêu Chiến cùng Vương Nhất Bác về B thị ngay hôm sau. Một người vùi đầu tập luyện chuẩn bị cho cuộc đua sắp tới, một người quay lại với công việc thường ngày. Sinh hoạt trở về quỹ đạo, chỉ khác biệt là hiện tại bọn họ sống chung, đời sống tình dục vô cùng hài hoà, đôi khi Vương Nhất Bác không biết tiết chế khiến Tiêu Chiến chỉ muốn đạp cậu xuống giường, tiếc là không còn sức...
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: [Fanfic] [BJYX] ĐIÊN CUỒNG, truyện [Fanfic] [BJYX] ĐIÊN CUỒNG , đọc truyện [Fanfic] [BJYX] ĐIÊN CUỒNG full , [Fanfic] [BJYX] ĐIÊN CUỒNG full , [Fanfic] [BJYX] ĐIÊN CUỒNG chương mới