cung điện nguy nga diễm lệ tiếng đàn ca, nô tì từng hồi phẩy quạt hầu hạ lấy đế vương bạo tàn uy nghi thưởng rượu. tiếng đàn gảy bên tai chẳng còn tâm sắc, rượu đắng trên môi cũng chẳng còn tư vị. nước chảy hoa trôi, cuốn lấy một cõi lòng nhuộm màu đỏ thắm.
min yoongi - bạo quân tàn độc của một tiên triều vang danh khắp thiên hạ khi từng quả đầu mỗi ngày đều phải rơi xuống để giải tỏa cho bao nhiêu buồn chán đã trải qua. lưỡi gươm trên tay chưa khô màu máu, mà trái tim gã lại nữa rách toạt khi cõi lòng giằng xé.
"jung hoseok..."
tiếng gào thét trong đêm đánh dậy cả một vùng trời hẻo lánh. rượu ngon trên bàn đều không nương tình mà hất hết sạch. gã quay cuồng trong mở mệt nhoài của cay đắng. tâm trí điên loạn trong đống ảo ảnh mơ hồ, rồi ngã lăn trên bức mành mỏng manh của tuyệt vọng. chỉ cần một chút bất cẩn, gã sẽ rơi xuống vực sâu không đáy mang tên ái tình, để rồi những hồi ức ngọt ngào kia từng chút nuốt chửng lấy thân thể chằng chịt vết khắc
ngày đầu đông buốc giá, tuyết rơi trắng xóa cả một vùng trời u tịch, min yoongi cầm binh thành công đánh chiếm u lang quốc. ở một lãnh thổ xa lạ cắm cọc đánh dấu bước chân của chính mình. và ở chính nơi này, gã đã đem lòng nhớ thương một kẻ phàm phu tục tử chẳng thuộc về vương quốc. ngày ngày lầm lạc vào đáy mắt màu hổ phách sâu không đáy, min yoongi biết rõ, bản thân dù thế nào cũng chẳng thể quay đầu được nữa rồi.
cánh đồng bạc ngàn ôm hưởng trọn vòng tay ấm áp, cung tên xé gió mang theo yêu thương yoongi trao gửi, quyện cùng trời mây viết lên bức họa tình đẹp đẽ. để rồi khi người kia ôm lấy gã, trên lưng ngựa phóng đi bạc ngàn mà trao đến nụ hôn nồng thắm, vội vàng lại khiến mi mắt yoongi mờ đục nước.
rượu ngon rơi trên khóe môi mềm ướt, bóng loáng cả một đêm đông ngọt ngào cùng ánh nến tô điểm. jung hoseok mê muội đưa tay ôm lấy bầu má đỏ au, mi mắt lướt dọc khuôn mặt diễm lệ của một bạo quân đã đem gươm gϊếŧ chết cha mẹ hắn.
xinh đẹp làm sao hỡi đế vương tàn độc...
cay nghiệt làm sao khi mê luyến kẻ thù của cả một vương quốc!
jung hoseok đưa tay ôm lấy cơ thể nhỏ bé, đem bảo bọc trong cõi lòng đau đớn, trong khoảnh khắc trăng lên, hắn thầm ước mong khảm lấy tất cả vào lòng. cả min yoongi, cùng mối tình thuở đầu đầy sai trái.
bạo quân không biết. gã mê luyến trong ái tình ngọt ngào, tin tưởng để ái nhân đem long bào cởi bỏ mà dâng hiến đi cánh môi ngọt ngào chỉ thuộc về riêng hắn. bả vai non mềm run lên khi vết tích hoan ái nồng đậm lưu lại trên da thịt trơn nhẵn mùi hoa đào êm dịu.
hoseok nhấm nháp cơ thể kia trong mật ngọt của ái tình, chìm đắm trong viên ngọc quý giá duy nhất của đời hắn. mỗi nơi đi qua đều lưu lại ấn kí của riêng mình, say đắm đến khi dòng huyết đỏ tuôn ra từ khóe môi yêu kiều hắn từng hôn lấy.
min yoongi mỉm cười cay đắng, khóe mắt đầy nước nhìn dòng máu đỏ vừa tuôn ra nơi vòm họng. và lồng ngực bắt đầu co thắt dữ dội bởi độc dược mang đến từ u lang quốc. mỉm cười với quyết định của chính mình, gã nghiêng đầu không hiểu sao hoseok lại bày ra bộ dạng đau đớn như thế. bàn tay gầy rộc đưa đến, ôm lấy sườn mặt nam nhân mình yêu thương mà hôn lên, yoongi chậm rãi chạm vào cánh môi mà gã từng thương nhớ. lần này nữa thôi, cho phép bạo quân hung tàn này được hôn lấy hắn, sau đó sẽ trao trả lại cho hắn cả một vương quốc vốn chẳng thuộc về gã.
hoseok thấy lòng mình đau như hàng ngàn kim châm đâm lấy, tươm máu rồi túa ra ướt đẫm. hai mắt hắn dại đi nhìn người dưới thân mình từng chút biến sắc. khóe môi hồng nhuận hắn từng hôn lấy đâu mất rồi sao lúc này chỉ bợt bạc đầy máu. huyết đỏ tràn trong đáy mắt, tàn nhẫn mà giày xéo trái tim đã quá nhiều thù hận. bàn tay ôm lấy khuôn mặt hắn yêu thương, lúc này đang từng hồi thoi thóp "ta biết ngươi không yêu ta..."
hoseok siết chặt lấy thân ảnh nhỏ bé vào lòng, để mái đầu rối bời áp vào ngực lớn. hắn muốn người kia nghe rõ, nghe rõ rằng trái tim hắn vẫn từng ngày đập vì gã, đập vì kẻ thù của cả một vương quốc.
jung hoseok sai rồi, xin đừng rời bỏ hắn. vẫn còn lời hứa cưỡi ngựa dạo thành, vẫn còn lời tuyên thệ trăm năm bạc đầu giai lão. xin đừng rời bỏ hắn với ước nguyện đã từng trao gửi. nước mắt mặn đắng rơi xuống, khóe môi yoongi lại xem đó là hạnh phúc mà mỉm cười. gã co người, rút vào lòng người gã yêu, tham lam luyến tiếc chút hơi ấm cuối cùng gã còn lại trên cuộc đời này.
"cuối cùng, jung hoseok cũng đã rơi nước mắt vì min yoongi rồi..." "yoongi, ta sai rồi!"
"nói yêu ta đi, seokie~"
"ta yêu người, min yoongi!"
sấm chớp cả một vùng trời u tịch, mưa rơi khóc than cho mối tình ngang trái kết thúc dưới hận thù và đau khổ. gã bạo quân chết rồi, và kẻ ra tay không ai khác chính là một tể tướng của u lang quốc. thiên hạ tung hô, jung hoseok có tất cả. có thần dân, có quyền thế, có cả ngai vàng.
nhưng không có min yoongi.
_____END_____
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!