[Fanfic] [Kookmin] Scar - Vết Sẹo

Chương 4: CHƯƠNG 4


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Jimin lê chân về nhà lúc ba giờ sáng. Antoni đã dọn dẹp xong hành lý và rời khỏi nhà từ 10 phút trước, cô ấy bay ngay trong đêm. Đúng là nói đi là đi, gấp gáp như thể cô sợ anh sẽ dùng dằng giữ cô ở lại.

Jimin nằm phịch xuống giường, anh thôi nghĩ về Antoni. Thứ đang lấp đầy trí óc anh lúc này là hình ảnh và những hành động kì lạ của tên nhóc lạ mặt kia. Jimin nghe trong lòng mình bùng lên một nỗi day dứt khó tả, anh đem nó chìm vào giấc ngủ một cách khó nhọc.

Đêm hôm sau, anh mò đến trạm dừng xe buýt số 1, lòng mong mỏi sẽ tìm gặp được tên nhóc hôm qua. Và đúng là trời không phụ lòng Jimin, tên nhóc đó vẫn ngồi thu lu ở chỗ cũ trong bộ đồ vẫn là màu đen kịt đừng đầu đến chân, lần này có thêm chiếc áo khoác jean đính đầy đinh tán, kiểu áo mà mấy đứa tuổi teen đang cực kì ưa chuộng dạo gần đây. Thấy Jimin, hắn khẽ giật mình, nhưng lại nhanh chóng lấy lại vẻ lạnh lùng vốn có, hắn đanh mặt liếc mắt sang hướng khác. Jimin thấy tên nhóc chả thèm đoái hoài đến mình, bèn lấy hết dũng khí mon men lại gần.

“Yah nhóc con, còn nhớ tôi chứ?”

“…”

“Tôi là người hôm qua cậu đã cứu mạng, thật sự, thật sự rất cảm ơn cậu.”  Thấy tên nhóc vẫn im lặng, Jimin dè dặt lên tiếng.

“…”

“À, tôi có đem cái này cho cậu.” – Jimin lật đật lôi từ trong balo ra nào là bông băng thuốc đỏ, nào là lọ thuốc to bằng bàn tay ghi chi chít chữ tiếng Pháp mà đến Jimin cũng không hiểu. Người bán thuốc nói rằng nó rất tốt cho việc làm lành vết thương hở thì anh chỉ biết thế thôi, nghe đến đó là anh đã mua ngay dù lọ thuốc có giá ngang ngửa với học phí trong một tháng của anh.

Nói rồi Jimin bất giác nhìn vào chỗ bàn tay trái của thằng nhóc đã được băng bó hết sức cẩn thận, anh bèn bặm môi.

“Có vẻ là không cần đến nữa rồi nhỉ…?”

“Nhưng không sao, cậu cứ cầm lấy, dù sao thì trước sau gì cũng dùng đến. Coi như là lời xin lỗi của tôi.” – Jimin vừa hùng hồn nói vừa dúi cả bọc thuốc to tướng vào tay thằng nhóc.

Bạn đang đọc bộ truyện [Fanfic] [Kookmin] Scar - Vết Sẹo tại truyen35.shop

Bị người lạ động đến, thằng nhóc chau mày ra vẻ phiền toái. Hắn đanh mặt liếc nhìn Jimin bằng đôi mắc sắc lẹm ẩn sau chiếc mũ lưỡi trai đen kịt. Dù chỉ là một khe hở bé tí, Jimin cũng đủ thấy được màu nâu vàng của đôi mắt nó, cũng từa tựa màu mắt Jimin, nhưng màu nâu của Jimin lại đậm hơn. Điều này khiến đôi mắt nó sáng đến khó tả, thêm phần mắt nó rất to, lại tròn, nhìn cứ giống búp bê. Jimin ngẩn ngơ ngắm nhìn thứ duy nhất mà anh thấy từ thằng nhóc quái dị.

Thằng nhóc thẳng tay hất bịch thuốc của Jimin xuống đất trước sự ngỡ ngàng của anh. Jimin thấy tình hình không ổn, liền rụt rè rời khỏi và tiu nghỉu trở về nhà. Nhưng hôm sau, hôm kia rồi lại hôm sau nữa, ngày nào Jimin cũng đến trạm dừng số 1 để tìm thằng nhóc. Lúc thì anh đến với hai ổ bánh sandwich, thứ mà lúc nào cũng bị bỏ lại một ổ bởi thằng nhóc. Lúc thì anh đến với quyển Conan trên tay, anh rất mê truyện này, đương nhiên là thêm hai ba cuốn cho thằng nhóc, dù hắn chả thèm đụng đến. Và có lúc thì anh lại đến với vài lon bia cùng đôi mắt màu caramel nhuộm đầy phiền muộn. Những lúc như vậy, lúc nào thằng nhóc cũng chú ý anh nhiều hơn, có lẽ hắn sợ anh lại phát điên đâm đầu ra đường như hôm trước. Kì lạ một điều là, Jimin biết rõ thằng nhóc thấy anh rất phiền, nhưng dường như hắn không hề có ý định thay đổi chỗ ngồi. Hắn vẫn một mình thu lu ở trạm dừng số 1 từ ngày này qua ngày khác, nghe Jimin luyên thuyên đủ thứ chuyện trên đời cho đến khi Jimin rời đi vào đúng 1 giờ sáng, ngày nào cũng i nguyên như vậy. Jimin tất nhiên cũng đã tâm sự với thằng nhóc lý do mà mình phát điên lao đầu ra đường vào cái đêm hôm đó. Chả hiểu sao Jimin lại thấy tin tưởng và gần gũi với hắn ta đến lạ, có lẽ là vì không biết nhau là ai, cũng chả bao giờ thấy được mặt mũi, người ta liền trở nên cởi mở hơn chăng?

Hôm nay là đêm thứ 14 Jimin cắm cọc ở nơi thằng nhóc vẫn hay ngồi, lần này anh đem theo hai lon bia ướp lạnh. Jimin đang khề khà hớp vài ngụm bia, cười hớ hớ chỉ tay vào cặp đôi đang cãi nhau phía trước thì bị làm giật mình bởi tiếng chuông điện thoại của thằng nhóc. Jimin là chúa tò mò, anh len lén nhìn trộm vào dòng tin nhắn trước mặt.

“Thằng con mất dạy. Mày đi được thì đi luôn đi. Cho đến ngày mà mày biến mất khỏi thế gian này, tao không bao giờ để mày đi theo cái nghề ca sĩ xướng ca vô loài đó đâu. Đồ bất hiếu.”

Jimin đọc những dòng chữ đó mà nghe nhoi nhói nơi lồng ngực. Anh thấy thương cho thằng nhóc, hắn cũng giống anh, nhưng anh vẫn khá hơn, anh vẫn đang được đi theo con đường mà anh mong muốn, dù điều này cũng đem lại cho anh không ít đau thương, chẳng hạn như là Antoni.
“Xin lỗi vì đã đọc lén tin nhắn của cậu... Nhưng thật ra..., tôi cũng như cậu, mẹ tôi không thích tôi đi theo cái nghề này. Dù sao thì tôi có phần may mắn hơn cậu đó, tôi đã được đặt chân vào trường nghệ thuật danh giá của Seoul.” – Jimin chẳng hiểu mình đang an ủi hay châm chọc thằng nhóc, anh vốn dĩ là người đơn thuần.

Thằng nhóc nghe đến sáu chữ “Trường nghệ thuật danh giá Seoul” liền kích động. Hắn ta giương đôi mắt màu nâu vàng nhìn chằm chằm Jimin, đây là lần thứ hai hắn ta nhìn Jimin lâu như thế kể từ ngày Jimin thường xuyên mò đến “chơi” với hắn. Lần này thằng nhóc không quay đi, hắn cứ thế giật phắt lon bia còn lại trên tay Jimin, nhắm mắt tu sạch một hơi. Hắn thở dồn dập sau cú nốc cạn của mình, nội tâm hắn đang trỗi dậy mạnh mẽ. Jimin thấy hắn có phản ứng với mình thì lại hết sức vui mừng, “nước chảy đá mềm” kia mà. Nhưng rồi khi nhận ra sự bứt rứt trên thân thể đang run rẩy của thằng nhóc, Jimin lại nhẹ nhàng vỗ tay lên vai hắn.
“Cố lên, nhóc con à.”

Nghe hai chữ "nhóc con", hắn nhíu mày tỏ vẻ phật ý, rồi cất giọng trầm trầm đầy mê hoặc như ra lệnh: “Gọi tôi là K.”

                   _____________________

*Vote và cmt ủng hộ mình nếu bạn thích truyện nhé ????

Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: [Fanfic] [Kookmin] Scar - Vết Sẹo, truyện [Fanfic] [Kookmin] Scar - Vết Sẹo , đọc truyện [Fanfic] [Kookmin] Scar - Vết Sẹo full , [Fanfic] [Kookmin] Scar - Vết Sẹo full , [Fanfic] [Kookmin] Scar - Vết Sẹo chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top