Mặc dù đã dậy từ lâu nhưng cả hai vẫn nằm trên giường, không ai muốn thức dậy cả. Đến quá trưa, khi bụng cậu kêu thành tiếng, hắn mới thôi ôm cậu. Jeon Jungkook đứng dậy mặc vào quần áo ngủ, vuốt ngược mái tóc ra sau, mở cửa xuống dưới nhà.
Hai người vừa trải qua một đêm tình ái, một người còn sung sức đã xuống dưới nhà, còn một người mệt mỏi rã rời, cố gắng cài vào những nút áo sơ mi. Jimin đứng dậy vào nhà tắm. Một cơn đau đầu ập tới làm cậu choáng váng. Cậu ôm đầu dựa lưng vào cánh cửa, với tay lấy lọ thuốc được giấu sau đống mĩ phẩm trong tủ uống hai viên. Theo hai viên thuốc trôi xuống dạ dày, cơn đau cũng dần giảm đi. Cậu bám vào tay vịn cầu thang cẩn thận từng bước một đi xuống.
" Anh có biết nấu không"
" Gói cháo pha sẵn thì tôi biết" trả lời câu hỏi của cậu, Jeon Jungkook quay người giơ lên gói cháo lắc lắc.Jimin cúi người ăn từng thìa cháo nóng, cậu đưa tay vuốt nhẹ mái tóc, từng sợi tóc màu hồng lại rụng xuống.
" Hôm nay anh đưa tôi đi nhuộm đen tóc được không"
" Được, chỉ cần em muốn thì lúc nào cũng được"
Jimin nhìn mái tóc đen óng của mình trong gương, cậu đưa tay lên, chạm vào gương mặt hốc hác của mình đucợ phản chiếu trong đó. Cậu hết đẹp rồi. Park Jimin xinh đẹp của xưa kia biến mất rồi. Jeon Jungkook nắm lấy bàn tay cậu, khẽ thì thầm
" Em ốm quá"
" Đi trung tâm thương mại đi. Tôi muốn trang trí phòng của con"
" Tại sao phải làm sớm như vậy. Con mới được hơn 4 tháng ". Hắn nói vậy nhưng vẫn cùng cậu đi. Jimin tự tay chọn từng bộ quần áo, từng đôi giày nhỏ xinh xắn, chọn những tấm nệm họa tiết sặc sỡ, ngộ nghĩnh. Cậu nhét thêm vào giỏ hàng mấy món đồ chơi đẹp. Jimin kéo Jungkook đi chọn nội thất phòng, cậu tỉ mỉ chọn nhũng món đồ phù hợp, từ nôi cho đến giường, từ tủ quần áo đến cả thảm lót chân cũng phải là tốt nhất.
" Em mua sớm như vậy để làm cái gì. Chắc không phải là em định biến mất đâu nhỉ". Jeon Jungkook nói một câu thôi đã làm cậu giật mình. Jimin cứng đờ người, đánh rơi cuốn catalog các màu rèm cửa xuống đất.
" Sẽ không". Jimin nhặt lên trả lời. Sẽ không biến mất, sẽ mãi mãi ở bên anh và con. Ước gì được như thế.
Jeon Jungkook nấu ăn, Park Jimin ở ngoài phòng khách viết một cái gì đó, cậu viết vào những tờ giấy nhỏ có nền sặc sỡ, viết xong thì bỏ vào trong một cái hộp rồi đóng chặt nắp lại. Cậu viết 18 bức thư, họa tiết trên những bức thư đều sẽ khác nhau. Họa tiết hoạt hình dễ thương được sử dụng từ bức thư đầu tiên đến bức thư số 11. Từ bức thư số 11 đến bức thư số 18 hoàn toàn sử dụng màu đơn sắc khác nhau.
Bạn đang đọc bộ truyện [Fanfic] [Kookmin] Ước Được Bên Anh tại truyen35.shop
Một bữa tối ấm cúng, vui vẻ. Có anh, có em, có con của chúng ta, ba người cười đùa trên bàn ăn. Hay là một bữa tiệc sinh nhật có rất nhiều đứa trẻ nô đùa,chiếc bánh sinh nhật cao tầng được đặt chính giữa, cậu bé vui vẻ xem mấy món đồ chơi kia là con trai cậu, bên cạnh nó là Jeon Jungkook cùng người vợ của hắn sau này. Tất cả đều tỏa ra sự hạnh phúc. Jimin đã nhìn về phía bàn ăn và tưởng tượng ra một khung cảnh trong tương lai, một khung cảnh sau khi mình rời đi.
Jimin ngồi cạnh Jeon Jungkook, bữa tối cậu không đụng chút nào, cả bữa ăn chỉ nhìn hắn.
" Anh sẽ là một người ba tốt nhỉ"
Nghe cậu hỏi, hắn ngừng ăn ngẩng đầu, Jimin lại nói những điều kì lạ rồi.
" Em làm sao vậy. Nói cho tôi biết đã có chuyện gì xảy ra "
" Không có gì hết. Chỉ là tôi nói như vậy thôi". Cậu xúc một thìa cơm, lảng tránh ánh mắt của hắn.
Thời gian trôi thật nhanh. Mới đó mà đã được 5 ngày từ khi có báo cáo xét nghiệm gửi tới nhà. Park Jimin và Jeon Jungkook ngày ngày ân ái, sống như nhũng cặp vợ chồng bình thường. Jeon Jungkook đi làm về đã có người vui vẻ đứng trước cửa đón, cơm canh đã sẵn sàng. Park Jimin đảm đương tất cả mọi thứ, làm nhiệm vụ của một người vợ.
Cho đến ngày hôm nay, Jimin đặt trước mặt hắn giấy ly hôn đã có chữ kí, nhẹ nhàng nói ra hai chữ:" Kí đi"
" Tại sao lại ly hôn. Em còn cảm thấy giữa tôi và em có cái gì không đúng hay sao. Em là vợ tôi, còn mang thai con tôi"
" Tôi phá thai rồi". Jimin nắm chặt tay nói dối. Sáng sớm cậu đã dùng corset nịt lại bụng đang phát triển của mình. Jeon Jungkook nghe xong liền nhìn xuống bụng cậu, hoàn toàn xẹp đi rồi, không còn nhô ra nữa. Hắn như sụp đổ, đập mạnh tay xuống bàn lớn tiếng
" Park Jimin, em ghét phải ở bên tôi lắm hay sao. Không lẽ từ trước tới giờ chỉ là giả bộ". Nhìn thấy cậu lơ đãng nhìn bên ngoài, hắn ngồi xuống cầm bút lên
" Được, vậy ly hôn. Theo như ý muốn của em, chúng ta kết thúc ở đây"
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: [Fanfic] [Kookmin] Ước Được Bên Anh, truyện [Fanfic] [Kookmin] Ước Được Bên Anh , đọc truyện [Fanfic] [Kookmin] Ước Được Bên Anh full , [Fanfic] [Kookmin] Ước Được Bên Anh full , [Fanfic] [Kookmin] Ước Được Bên Anh chương mới