[Fanfic] [KookMin] Vợ Yêu Của Trung Tá

Chương 4: 4


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Jimin nằm trên giường gỗ trằn trọc không ngủ được, giường quá cứng rắn khiến lưng cậu đau nhói. Bên cạnh, cậu bạn thân Hoseok đã ngủ đến mê mẩn, thỉnh thoảng cậu ta còn đưa tay gãi gãi trên lưng nữa, thật ghen tị với người đặt đâu cũng có thể ngủ. 

Lăn trở một hồi vẫn không thể chợp mắt vì trời nóng và giường quá cứng, Jimin quyết định ra ngoài đi dạo, nghĩ thế cậu liền làm ngay.

"Ở đây mát quá, khác hẳn trong phòng, không có nóng bức, cũng không có cái giường cứng ngắc. Thực sự là giường cho người nằm sao?" Cậu đứng dưới sân ký túc, hai mắt nhắm lại đầy vui sướng

"Không cho người nằm vậy cậu coi chúng tôi là cái gì?" Giọng nói lạnh lùng vang lên sau lưng khiến Jimin giật mình, tim đập gia tốc.

"Chú...chú...chú làm gì ở đây?" Cậu quay đầu lại, hóa ra là người đàn ông hôm nay bị cậu trêu chọc ở nhà ăn.

Cái tên khó ưa, sao giờ này hắn còn chưa ngủ? Đúng là âm hồn bất tán!

"Tôi nên hỏi cậu mới đúng, cậu có biết từ 10 giờ là cấm sinh viên ra khỏi phòng không?" Jeon Jungkook khoanh hai tay, dùng ánh mắt sắc bén chiếu tướng Park thiếu gia khiến cậu có chút chột dạ: "Tôi...biết."

"Biết? Vậy mà còn xuống đây?" Jungkook nhướng mày

Jimin uất ức: "Tại giường của mấy người cứng quá làm tôi không ngủ được, vừa đau lại vừa nóng!"

"Cậu không ngủ được liền xem nó không phải cho người nằm? Tôi thấy các bạn cậu vẫn nằm tốt lắm."

"Đó là vì họ không dám chống lệnh."

"Cậu biết cậu đang chống lệnh sao?"

Người đàn ông cứ thế mà khiến Jimin không thể không nhận tội, đúng là tên đáng ghét! Nhất là cái giọng điệu thản nhiên của hắn khiến Jimin càng tức hơn, cậu cứng miệng: "Thì sao? Chú muốn phạt tôi? Chú à, anh không thể lạm dụng quyền lợi của mình để bắt nạt sinh viên!"

Jungkook tuy bề ngoài không nói gì nhưng trong lòng đã sớm nhìn thấu sự tinh ranh của nhóc con trước mặt. Trưa nay nhìn không kỹ cậu ta, nhưng hiện tại mặt đối mặt nên toàn bộ đều thấy. Một nhóc con chỉ đứng đến ngực hắn, khuôn mặt dưới trăng có chút hồng hào vì tức giận, hai má mập mập trông thật muốn véo một cái, chỉ sợ véo liền làm tan chảy. Không thể phủ nhận cậu nhóc này một chút cũng nhìn không ra khí chất đàn ông, trông cậu ta xinh thật.

"Đúng vậy, phạt cậu chạy 5 vòng quanh sân, chuẩn bị!" Trung tá Jeon vô tình thốt lên khiến Jimin đơ người.

"Chú à, không phải anh định làm thật chứ? Tôi không thể chạy nhiều như thế được! Tôi...tôi" Jimin lúng túng.

"Tôi cái gì? Tôi chưa già đến mức phải gọi chú! Tôi cũng không hề lạm dụng quyền hành, là cậu tự mình phạm lỗi." Jungkook thản nhiên, vừa nói vừa nhìn đồng hồ trên cổ tay.

"Anh!"

Jimin không thể chối cãi được, cậu bĩu môi, tức giận bắt đầu chạy. Trung tá Jeon nhìn bóng hình đang chạy xa, trên môi không nhịn được mà cười nhẹ. Cậu nhóc này cũng thật thú vị, tính cách giống như trẻ con, đáng yêu nữa. Chợt nụ cười trên môi hắn tắt phụt, hắn cất giọng lạnh lùng: "Còn không nhanh cút ra!"

Hai bóng dáng đi ra tư ngõ khuất, cả hai đứng cúi đầu trước mặt trung tá Jeon.

"Biết phải làm gì rồi chứ?"

"Rõ!"

Cả hai thi hành quân lệnh, đau đau khổ khổ bắt đầu chạy đi. Nghe lén mà nửa đêm bị bắt chạy thế này thì thà rằng bọn hắn đến muộn chút nữa, cái gì cũng không cần nghe.

Jimin trông thấy hai quân nhân trưa nay đi cùng người đàn ông khó ưa kia, cậu kinh ngạc, khó hiểu: "Hai vị đại ca, sao nửa đêm hai người còn chạy thể dục làm gì?"

Mặt hai vị đại ca lúc này còn đen hơn đít nồi, cười đến là cam chịu: "Giống chú em thôi."

"Giống tôi? Là bị phạt?"

Bạn đang đọc bộ truyện [Fanfic] [KookMin] Vợ Yêu Của Trung Tá tại truyen35.shop

"Đúng thế"

Cả hai gật đầu, hình tượng Jungkook trong lòng Jimin một lần nữa sụp đổ trầm trọng. Cái tên cuồng phạt này, cậu sai có thể phạt, nhưng hai người họ đã làm gì?

"Nếu hai cậu muốn chạy thêm trăm vòng nữa thì cứ chạy từ từ đi." Giọng nói ác ma vang lên, hai vị đại ca liền một mạch tăng tốc bỏ qua Jimin. Quá sức với vợ còn được, chứ nửa đêm mà quá sức vì chạy thì họ không muốn đâu, ác ma!

"Này!"

Jimin thấy mấy người kia tăng tốc thì gọi với theo nhưng chẳng ai trả lời cậu, cậu lững thững chạy một mình. 

Khi Jimin chạy chưa xong một vòng thì hai vị đại ca kia đã vụt qua bên cậu đến hai ba lần rồi, cậu một vòng chưa xong nhưng người ta đã hai ba vòng rồi đó. 

Chạy được 3 vòng, Jimin cảm thấy kiệt sức, chân đau nhức, người đổ đầy mồ hôi, cậu sắp đến cực hạn rồi. Jungkook cũng thấy sự không ổn của cậu, hắn chạy tới nơi vừa lúc Jimin gục xuống, hắn liền hốt hoảng hốt ôm lấy eo cậu.

"Này nhóc, này!" Đúng là nhóc con, sức chịu đựng không đùa được, mới hai vòng đã xỉu?

Jimin mệt mỏi tựa vào người đàn ông đang ôm mình thì thào: "Chú hét...cái gì...tôi...còn chưa...chưa chết..."

"Cậu sao không chết luôn đi? Hừ, thể lực thua xa một con cún!" Jungkook nhăn mày.

"Này anh kia!" Jimin dù mệt nhưng vẫn tức giận trừng người.

"Sao? Tôi nói sai hả? Đại thiếu gia đúng không?" Hắn nhếch mép.

"Đúng một nửa"

"Ý cậu là gì? Chẳng lẽ thiếu gia còn có một nửa nghèo sao?"

Nhìn thấy vẻ diễu cợt trong mắt Jungkook, cậu cho hắn một cái nhìn khinh bỉ: "Thật ngốc, tất nhiên sẽ không phải một nửa nghèo rồi. Chú à, tôi không phải đại thiếu gia, tôi là nhị thiếu gia! Anh đúng là ngốc!"

Jungkook bị Jimin nói cho nghẹn họng, thằng nhóc này lại dám nói hắn ngốc? Thật là láo xược! Nhưng nhìn thân hình nhỏ nhắn nằm gọn trong ngực đang không ngừng phập phồng thở dốc thì trung tá Jeon lại không thể xuống tay. Đã thế phải cho nhóc nếm một chút vậy?

Bốp

Bàn tay lớn của trung tá Jeon vỗ một cái thật kêu vào mông cậu nhóc Park Jimin khiến cậu la lớn: "Này này, anh lên cơn hả, sao lại đánh tôi!"

"Ai vừa bảo tôi ngốc?" Jungkook trừng mắt.

"Tôi..." Jimin bị mắc nghẹn. Khi không khí hai người đang dương đao dương kiếm, một giọng nói nhẹ nhàng vang lên như sợ quấy rầy: "Trung tá, tôi thấy hai người ôm nhau cũng lâu rồi, đêm đã khuya, nên để Jimin về phòng nghỉ ngơi chứ? Ngày mai chúng ta còn tập huấn sớm nữa."

"A?!"

Cả trung tá Jeon và thiếu gia Park đều giật mình nhìn đến tư thế lúc này. Một tay Jungkook ôm lấy lưng Jimin, đầu cậu ngả ra tựa vào vùng ngực rắn chắc của hắn. Một tay khắc của Jeon Jungkook đặt ở mông nhỏ của Jimin, hai tay cậu vậy mà đang vòng qua cổ người đàn ông này!

Như phản ứng sinh lý, hai người nhanh chóng tách ra hai bên khó xử, nhưng khoảnh khắc này làm cho hai vị thiếu úy và trung úy biết rằng nhiều chuyện cũng là cái tội...

"Nhìn gì?! Một trăm vòng bắt đầu!"

Hai người ai oán nhìn cấp trên rồi nhìn em nhỏ Jimin, cuối cùng không can tâm tiếp tục chạy.

Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: [Fanfic] [KookMin] Vợ Yêu Của Trung Tá, truyện [Fanfic] [KookMin] Vợ Yêu Của Trung Tá , đọc truyện [Fanfic] [KookMin] Vợ Yêu Của Trung Tá full , [Fanfic] [KookMin] Vợ Yêu Của Trung Tá full , [Fanfic] [KookMin] Vợ Yêu Của Trung Tá chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top